Mộ Đông

Chương 31: Đừng dùng ngón tay nữa, cắm vào trong đi mà (H nhẹ)



Đôi mắt thông minh của Diệp Sơ Thần chớp chớp, ghé vào tai anh nói: "Em hơi sợ, nghe nói sẽ đau."

Tần Mộ Đông hơi khựng lại, đặt cô xuống trước cửa phòng ngủ, ánh mắt sâu thẳm, chăm chú nhìn cô: “Anh rửa bát, em đi tắm, anh cho em mười phút suy nghĩ, nếu như em quyết định rồi thì gọi anh qua, nếu em chưa suy nghĩ kỹ thì ngoan ngoãn đi ngủ."

Diệp Sơ Thần nắm lấy cánh tay anh, kiễng chân lên hôn anh, đầu lưỡi cạy răng anh ra, khều lưỡi anh, ngón tay không giây phút nào ngừng nghỉ, cô sờ soạng lồng ngực rắn chắc của anh.

Tần Mộ Đông không kiềm chế được nữa, bàn tay to lớn của anh xuyên qua vạt áo cô, xoa nắn bộ ngực mềm mại tròn trịa trong lòng bàn tay anh, ngọn lửa trong lòng càng bùng cháy mạnh mẽ hơn, chẳng mấy chốc lý trí Tần Mộ Đông đã khiến anh kiềm chế bản thân, anh bắt lấy bàn tay không ngừng gây rắc rối của cô, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào khuôn mặt thở hổn hển của cô và nói: “Ngoan nào, anh thu dọn phòng khách xong sẽ qua.”

Diệp Sơ Thần chưa từng trải qua cảm giác mập mờ khi hai cơ thể nóng bỏng chạm vào nhau, cô tưởng tượng ra cảnh tượng lăn lộn với anh trong đầu, phần sau tai bắt đầu nóng lên, cô dùng ngón tay chọc vào ngực anh, bắt chước những người phụ nữ trên TV cố làm ra vẻ: "Vậy thì nhanh lên nào ~ đừng để người ta phải đợi lâu."

*

Trong mười phút, Diệp Sơ Thần cảm thấy như một thế kỷ đã trôi qua.

Thời gian đi tắm cũng cực kỳ dài, thời gian chọn quần áo lại càng lâu hơn.

Cuối cùng, Diệp Sơ Thần ngượng ngùng đi chân trần quấn khăn tắm đi vào phòng khách, đôi mắt Tần Mộ Đông dừng lại, ánh mắt mất tự nhiên mà dời sang hướng khác.

Cô ngồi cạnh anh, ngửi mùi sữa tắm trên người anh, anh thế mà vẫn bình tĩnh đi tắm một lượt, đúng là người ngoài lạnh trong nóng mà!

Diệp Sơ Thần cọ vào người Tần Mộ Đông, giọng nói ra chiều điệu bộ: "Em quên mang theo đồ ngủ, chắc anh không ngại em quấn khăn tắm của anh đâu nhỉ."

Anh chưa bao giờ nhìn thẳng vào cô, cô nắm lấy tay anh và chạm vào ngực cô, bộ ngực trắng nõn mềm mại với làn da trắng ngần của cô gái, Tần Mộ Đông hít một hơi, xoay người ấn tay cô lên ghế sofa, trong khi anh ở trên người cô, những đường gân trên cổ nổi lên một cách rõ ràng.

Diệp Sơ Thần muốn từ chối nhưng lại nói: "Ấy~ sao anh vội vàng thế~"

“Em nghĩ thông suốt rồi?"Hơi thở của anh đè nén, ánh mắt sâu đến đáng sợ.

Diệp Sơ Thần vùng vẫy cổ tay đang bị anh giữ lại, khuôn mặt trắng nõn đỏ bừng, dù sao cũng ngượng ngùng, thấp giọng nói: "Anh thật là phiền phức, cứ hỏi tới hỏi lui."

Giọng nói Tần Mộ Đông càng trở nên nặng nề hơn: "Anh đã cho em rất nhiều cơ hội rồi, hy vọng sau này em đừng hối hận."

"Hối hận cái gì? Anh còn không làm thì em mới hối hận á." Diệp Sơ Thần dùng sự thiếu kiên nhẫn để che giấu sự xấu hổ của mình, bên trong không mặc gì, lại cọ cọ thêm mấy cái, chiếc khăn tắm bị tuột xuống.

Tần Mộ Đông cúi đầu giữ lấy môi cô, bàn tay đã được buông lỏng dạo chơi trên chiếc bụng phẳng lì săn chắc, theo từng đường gân cơ bắp từng bước từng bước một xuyên qua chiếc quần đùi bình thường tiến vào mảnh rừng rậm rậm rạp, buổi chiều khi cô chạm vào nó đã cảm thấy thật thần kỳ, vật nam tính nóng bỏng cứng rắn cương to và rắn hơn sau vài lần xoa nắn của cô, đầu ngón tay dường như chạm trúng cả chất dịch sệt, trong tâm trí cô có một dấu hỏi nhỏ, anh bị cô sờ mà bắn ra rồi, thế thì cũng nhanh quá đi mất.

Cô rên rỉ cọ sát vào người anh, mặt đỏ bừng, đôi môi đỏ mọng hơi hé ra, Tần Mộ Đông cởi khăn tắm ra, nắm lấy khối thịt tròn đầy, giữa lúc ấy bất chợt có luồng hơi mát như có cơn gió thổi qua.

Anh vùi đầu vào ngực cô, hôn lên bộ ngực trắng nõn đầy đặn của cô, cô cong người lại vì khó chịu, muốn giải tỏa cảm giác tê tê và ngứa ngáy, cô cắn vai anh ậm ừ: "Ngứa ~ đừng mà ~ Ngứa quá ~”

Tần Mộ Đông giương đôi mắt đen sâu thẳm nhìn cô chằm chằm, tròng mắt nóng rực khiến Diệp Sơ Thần càng rung động hơn, cô ôm mặt anh hôn lên khóe môi anh: “Không thể là người phụ nữ đầu tiên của anh, nhưng có thể thành người phụ nữ cuối cùng của anh chứ?"

"Được." Tần Mộ Đông nói xong, anh cởi áo sơ mi, lộ ra cơ bụng cường tráng trước tầm nhìn của Diệp Sơ Thần, ánh mắt của cô từ từ di chuyển xuống, rơi vào quần đùi của anh.

Tần Mộ Đông cười lớn trước đôi mắt tập trung của cô, cố ý áp sát vào cơ thể cô, sự va chạm của cơ bắp và ngực khiến cô có cảm giác như có ai đó đang nhảy múa trong đầu, hoặc có ai đó đang đốt pháo hoa, lộn xộn nhưng cũng đẹp đẽ.

Tiếng chuông báo của WeChat vang lên không đúng lúc, Tần Mộ Đông cầm điện thoại lên xem, ngón tay anh đang phủ lên hoa huy*t nhớp nháp của Diệp Sơ Thần, đè xuống hạt đậu nhỏ của cô, ánh mắt tối sầm: “Chẳng phải anh đã nói với em là Tô Hạo có bạn gái rồi sao?"

Diệp Sơ Thần nghiêng đầu, giống như đang suy nghĩ vấn đề này.

Tần Mộ Đông đẩy hai ngón tay vào huyệt nhỏ của cô, vách thịt mềm mại siết chặt co lại, kẹp chặt ngón tay của anh, cô căng thẳng nắm lấy cánh tay anh, đôi mắt trong veo hơi lóe lên, đột nhiên nói: “Anh ta nói với em là đã chia tay cô bạn gái kia rồi, anh đừng nói là em kể anh nghe chuyện anh ta bị cắm sừng nhé, cũng chẳng phải chuyện hay ho gì."

Đầu ngón tay của Tần Mộ Đông cảm nhận được chất dịch trong khu rừng bí ẩn ấy tiết ra, anh đâm vào sâu hơn một chút, Diệp Sơ Thần nhìn khuôn mặt lạnh lùng của anh, nhận ra anh có vẻ không vui, nhớ đến lần trước anh nói Tô Hạo có bạn gái, có lẽ chẳng qua anh sợ cô thích Tô Hạo thôi, đúng là đồ đàn ông miệng cứng lòng mềm.

Cô ấn vào cổ anh, mập mờ cắn môi anh: “Anh rất ít khi kể cho em nghe chuyện của mình, em chỉ có thể tạo mối quan hệ với Tô Hạo, sau đó nghe anh ta kể cho em nghe gần đây anh đã ở đâu, sẽ ở đó bao lâu, khi nào anh sẽ về, về rồi thì sẽ đến nơi nào."

Ngón tay anh đảo vòng bên trong hang động kín đáo ẩm ướt, tiếng nước nhóp nhép vang lên đầy mờ ám, tai Diệp Sơ Thần đỏ lên, Tần Mộ Đông cúi đầu cắn dái tai cô, khàn giọng nói: "Sau này cứ hỏi thẳng anh."

Diệp Sơ Thần cong người đón nhận sự thúc đẩy của ngón tay anh với vẻ vô cùng khó chịu, miệng cô phát ra tiếng rên rỉ: "Ưm ~ a ~ được ạ~ Vậy thì anh phải trả lời em một cách nghiêm túc ~"

"Ừ." Giọng anh trầm thấp, Diệp Sơ Thần nghe thấy đầu quả tim chợt run lên. Ngón tay còn lại của anh xoa bóp hạt đậu nhỏ của cô, những ngón tay cắm trong cơ thể cô đưa đẩy nhanh hơn, hai chân cô co lên, cô nắm lấy cánh tay anh, khuôn mặt đỏ bừng xấu hổ: "A~ khó chịu ~ đừng mà ~ ưm ~"

Tần Mộ Đông đặt ngón tay cái lên hạt đậu nhỏ, bàn tay khác nắm lấy ngực cô, cúi đầu dùng đầu lưỡi xoa xoa vòng tròn ở quanh đỉnh nhũ hoa, Diệp Chu Thần bị liếm ngứa ngáy, trong lòng cảm thấy trống rỗng, tay cô vỗ lưng anh, nói đầy vội vàng: "Em khó chịu quá... Tần Mộ Đông... em khó chịu quá... anh... em khó chịu lắm..."

"Em gọi anh là gì? Không phải gọi chú à?" Tần Mộ Đông ngẩng đầu nhìn cô cùng ánh mắt sâu kín.

Diệp Sơ Thần cảm thấy xấu hổ trước cái nhìn chằm chằm của anh, nói mà không biết ngượng: "Nếu anh có hứng thú trong phương diện này thì em cũng có thể phối hợp nè, chú Tần ~"

Tần Mộ Đông cắn đỉnh nhũ hoa của cô xem như trừng phạt, bộ ngực sữa tròn trịa hồng hào trở nên se cứng cực đẹp sau vài lần nhấm nháp của anh, anh chẳng qua mới nhìn thấy bộ ngực đẹp như thế này khi xem trên TV, xem và được sờ liếm là hai cảm giác hoàn toàn khác biệt, đủ loại giác quan kích thích khiến vật nam tính bên dưới người anh cương cứng đau đớn.

Cũng may lúc chiều sau khi đi về, anh đã "tuốt vỏ" trong nhà vệ sinh, nếu không người bị khó chịu không phải Diệp Sơ Thần mà chính là anh.

Anh đúng lúc đưa một ngón tay vào, cô lập tức phản đối: "Đau quá! A~ đừng mà... đau quá..."

Ba ngón tay còn chưa đưa vào được, tiếng nước nhóp nhép vang lên tràn đầy dâm mỹ, Diệp Sơ Thần càng ngày càng mở rộng hai chân, tiếng rên rỉ càng ngày càng dâm đãng: "Ưm, đừng dùng ngón tay nữa ~ anh cắm vào đi mà ~ A ~"

Tần Mộ Đông ngừng động tác đưa đẩy ngón tay, giọng thì thầm: "Sao em vội vậy?"