Mỗi Lần Đều Là Cùng Anh

Chương 4: TGVD1: Gặp mặt (2)



Trước khi đi quẩy thì cô mở cửa tủ quần áo mà chỉ biết lắc đầu, bản thân là con của một gia tộc vậy mà bản thân chẳng có gu thẩm mĩ gì cả. Hời, cô phải đi mua lại quần áo rồi ăn tối nhanh rồi tới quán bar luôn. Bây giờ đã qua trưa, cô nghỉ một lát rồi thay vào một bộ đồ bộ đắt nhất trong tủ đồ và cầm túi sách đi ra khỏi phòng.

Dù gì cô cũng là một thiên kim nên cô thuê dài hạn phòng tổng thống của một khách sạn năm sao. Xuống sảnh, cô có đi ngang qua quầy lễ tân và hỏi về dịch vụ thuê xe của khách sạn để tiện sử dụng. Cầm lấy chìa khóa xe Toyota và đi về hướng cửa hàng quần áo.

Chỗ cô cách quán bar Vĩnh Hằng hơi xa nên cô lấy xe một mạch tới gần đó rồi đỗ xe vào bãi. Cô bước xuống xe một cách tùy tiện nhưng lại toát nên vẻ cao quý khiến cho những người gần đó ai ai cũng quay lại để nhìn cô thêm chút. Khóa xe và bước vào cửa hàng nhỏ của chi nhánh Lý thị.

Nhân viên lập tức tới tiếp đón và dẫn cô đi chọn trang phục, Cao Linh lập tức sáng mắt với những bộ trang phục lấp lánh mà chốt không cần nhìn giá. Những khách hàng đang mua ở đó cũng rất ghen tỵ, ngưỡng mộ và rất tò mò về thân phận của cô. Không biết là thiên kim nhà nào mà đi mua quần áo không cần nhìn giá như thế.

Ngay tại một góc của cửa hàng, một ánh mắt nhìn cô như nổi lửa, chán ghét với thái độ mua hàng của cô thế nên bàn tay nắm lấy váy của mình khiến nó hơi bị nhăn lại. Đó chính là nữ chủ Lâm Lưu bởi vì nhà cô nghèo nên cô rất cố gắng nhưng mỗi lần mua quần áo cô rất cẩn thận xem giá mới dám mua. Nhưng cuộc đời cho cô cơ hội khi một đoàn phim xuống quê quay phim tại trường cô đang học và đạo diễn đó cần một vai diễn học sinh. Cô ngay lập tức được đạo diễn lựa chọn và nó đã thay đổi cuộc sống vốn cần tiền của cô.

Ngay sau khi phim quay hết, cô lại được đạo diễn mời lên thành phố hoạt động về nghề diễn. Lúc đầu, cô được vị đạo diễn này mời đi thành phố đã giúp cô tìm được cơ hội vào một công ty tốt giúp cô mở rộng xuất diễn. Nhưng như thế nào đi nữa, tới tận bây giờ cô cũng không mua quần áo một cách không nhìn giá như thế.

Với tài nguyên của công ty nên hiện tại cô cũng trở nên nổi tiếng và kiếm được tiền nhiều hơn nếu ở lại nông thôn kia. Lâm Lưu luôn được công ty đưa ra hình tượng ngây thơ và đáng yêu. Cô hiện tại rời nông thôn kia cũng đã được hai năm, vì vậy hiện tại công ty cô đã cho cô cơ hội nổi tiếng hơn nữa nên cô được nhận vai nữ phụ chính trong bộ phim 'Anh là tất cả' của Khổng Tấn là nhà biên kịch cũng là đạo diễn của phim.

Nữ phụ chính thì nó không khác nữ chính là bao nhưng khác tại các kết, kết của nữ chính thường bên nam chính nhưng nữ phụ chính thì không. Cốt truyện chính là Lý Cao Linh vào vai nữ phụ hai nên hay tranh chấp với nữ phụ chính nên khiến cho nam chủ mộ thiên ghét cô mà không ngại gây khó dễ với cô nhưng hiện tại Lý Cao Linh không còn là Cao Linh trước kia nữa.

Với ánh nhìn gay gắt kia đã làm cho Cao Linh để ý và hệ thống nhắc nhở là nữ chủ. Cô không hề nhìn tới góc đó mà tới quầy thanh toán để thanh toán. Số tiền thanh toán lên tới tám con số, cô mở túi xách ra và lấy một chiếc thẻ kim cương giành cho Lý thị mà số lượng của thẻ chỉ có ba cái. Mà thời gian trước phía trên còn nói rằng 'nếu thấy tiểu thư cầm chiếc thẻ này tại bất kì cửa hàng nào đều không cần thanh toán còn báo lên trên cho xếp'.

Nhân viên lập tức nhận ra cô là tiểu thư của cửa hàng mà cô đã tới tỉnh F này lại làm cho cô hết sức cung kính hơn nữa và nói:

- Tiểu thư, người tới đây rồi ạ, ông chủ đã có nhắc tới ạ.

- Ừ, giúp tôi đem những thứ này tới khách sạn Kỹ Phương. Hiện tại lấy cho tôi một bộ tới để tôi sử dụng.

- Vâng, tôi cho người làm ngay. Tiểu thư thẻ của cô ạ, người không cần thanh toán ạ.

Cô nhân viên vừa nói vừa trả thẻ cho cô, cung kính nói. Hai người nói rất nhỏ và nhanh nên không quá thu hút, mà chỉ thấy cô quản lý cửa hàng lập tức dẫn đường đi lên tầng cả đường đi rất im lặng. Cửa hàng nhỏ nhưng nó có bốn tầng và ba tầng dưới để bán quần áo, tầng bốn trên cùng là tầng dành cho quản lý và khách VIP của cửa hàng.

Cô quản lý là Tần Dung, còn cô nhân viên lúc nãy là Tần Tâm. Hai người là chị em họ. Tần Dung vào làm đã được bảy năm, cô rất trung thực là làm tốt nhiệm vụ, năm ngoái cô muốn đưa em họ vào làm việc nên được chấp thuận.