Mỗi Ngày Đều Nghe Thấy Bạn Cùng Phòng YY

Chương 1



Khai giảng ngày đầu tiên, khi Lục Thần vừa đến ký túc xá, trong phòng đã có hai người bạn đến từ trước. Lục Thần chào hỏi bọn họ, sau khi thu xếp hành lý xong liền cùng bọn họ đến lớp học để họp lớp.

Ba người đến muộn, trong lớp chỉ còn vài ghế trống nên bọn họ tách ra ngồi riêng. Lục Thần có hơi ngại khi phải ngồi cùng bạn nữ nên cậu đi thẳng tới hàng ghế cuối cùng, ngồi xuống bên cạnh một bạn nam đang cúi đầu nghịch điện thoại.

Vừa vào chỗ ngồi thì thầy chủ nhiệm bước vào lớp. Phòng học vừa rồi còn đang ồn ào nháy mắt trở nên yên tĩnh, nam sinh bên cạnh cậu rốt cuộc cũng ngẩng đầu.

Lục Thần không có ý định nhìn hắn, nhưng khi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ thì thoáng thấy được dáng vẻ bạn cùng bàn của mình. Làn da cậu ấy rất đẹp, trắng nõn, nhưng không phải kiểu trắng do bệnh trạng. Khuôn mặt sắc sảo, góc cạnh nhưng lại có một đôi mắt đa tình rất đẹp, lông mi vừa dài vừa cong, rung lên theo từng cái chớp mắt, mỗi một đặc điểm đều giống như khẽ cào vào trái tim nhỏ của Lục Thần.

Lục Thần vội vàng thu lại tầm mắt khi nghe thấy tiếng tim đập của mình nhanh hơn. Nhưng trong vòng một giờ tiếp theo, thỉnh thoảng Lục Thần lại lơ đãng nhìn sang bên cạnh, mỗi lần như vậy, tim cậu lại đập nhanh hơn lần trước.

Đây là tình yêu sét đánh ư?

Trong chốc lát cậu chẳng thể nghĩ ra được, bèn quyết định thử làm quen với người ta trước. Sau khi hết giờ, cuối cùng Lục Thần cũng lấy hết dũng khí bắt chuyện với bạn cùng bàn: "Chào cậu..."

Nghe thấy giọng nói của cậu, nam sinh quay đầu lại nhìn. Lục Thần đối diện với hắn, hai má cậu đỏ bừng, ánh mắt có chút né tránh, nhất thời chẳng biết nên nói gì.

Cậu còn chưa kịp nghĩ ra nên nói gì tiếp thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói từ bên dưới phát ra: "Tui muốn chịt cậu ấy, đè lên bàn học chịt chịt..."

Ý thức được chuyện gì đang xảy ra, đại não cậu nhất thời đình chỉ trong một giây, sau đó cậu túm lấy cặp sách, chạy trối chết ra khỏi hiện trường đẫm máu.

Lục Thần trốn trong nhà vệ sinh của trường để xoa dịu tâm hồn mỏng manh của mình.

Nói ra thì hơi khó tin, từ mấy năm trước khi lần đầu tiên nghe thấy chít chít của mình nói chuyện, lâu lâu nó lại xổ ra mấy từ ngữ bậy bạ khiến cậu xấu hổ vô cùng, hận không thể đào mấy cái lỗ chui xuống cho bớt nhục. (By Yooniin)

Dù là người duy nhất nghe được nhưng ai nghe mấy câu dâm tục này chẳng ngượng ngùng, huống chi cái giọng ấy còn y hệt với giọng nói của cậu.

Thật ra, điều khiến cậu xấu hổ nhất chính là những lời nó nói ra không phải vô nghĩa, mà là trong lòng cậu đúng là có suy nghĩ như vậy. Cho nên lần này... Lục Thần thực sự phải lòng bạn học quen nhau chưa đầy hai tiếng!

Sao mình lại có thể cầm thú như thế chứ?

Cậu vỗ vỗ lên mặt, tự thuyết phục mình, đây không phải tình yêu sét đánh, đơn giản chỉ là dục vọng, đúng, chính là dục vọng mà thôi. Cậu tự phỉ nhổ bản thân trong lòng hồi lâu mới mở cửa rời khỏi nhà vệ sinh.

Lục Thần mang theo tâm trạng phức tạp chậm rãi đi về ký túc xá. Cửa không khóa, cậu đẩy cửa vào nhưng lại không thấy ai.

Có tiếng sột soạt từ bên trên, Lục Thần sửng sốt ngẩng đầu.

Vào lúc này, cậu nhìn thấy bạn học cậu vừa mới... đang ngồi ở giường bên cạnh giường cậu. Lúc này đối phương đang cởi cúc áo thứ ba của chiếc áo sơ mi trắng tinh, một mảng da thịt trắng nõn trên ngực lộ ra khiến người ta chẳng thể rời mắt.

Cởi hết cúc, nam sinh cúi đầu xuống nhìn cậu, cười khẽ nói: "Thật trùng hợp." Sau đó hắn chỉ vào áo sơ mi của mình, "Đợi tôi thay cái áo."

Xong xuôi, hắn bước xuống giường, tiếp tục nói chuyện với Lục Thần. Hai người giới thiệu, Lục Thần biết được đối phương tên Tô Trạch, là người địa phương, nhà cách trường chỉ hai km.

Tô Trạch nói với cậu: "Nếu cậu muốn ra ngoài chơi có thể dẫn tôi đi cùng. Tôi rất quen thuộc nơi này."

Buổi tối khi ngủ, có thể là do Lục Thần bị lạ giường, lăn qua lộn lại một lúc lâu vẫn không ngủ được, vậy là cậu bắt đầu suy nghĩ miên man.

Cậu ngủ với Tô Trạch theo kiểu đầu đối đầu, có thể nghe thấy tiếng hít thở nhẹ nhàng của đối phương, thậm chí còn ngửi được mùi dầu gội nhạt nhạt trên tóc hắn. Lục Thần bắt đầu nghĩ tới khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp cậu nhìn ngắm vào ban ngày khiến cho lồng ngực có chút ngứa ngáy không thể giải thích.

Lục Thần đứng dậy, hơi nghiêng người, cố gắng mượn ánh đèn đường hắt hiu ngoài cửa sổ nhìn gương mặt đang say ngủ của Tô Trạch. Cậu nhắm mắt, lặng lẽ tưởng tượng mình tới gần hắn, sờ soạng hắn, hôn hắn, thậm chí là chịch hắn tỉnh lại từ trong giấc mơ. Nhưng cuối cùng thì cậu có tâm nghĩ mà không có gan làm, chỉ dám đưa tay sờ vài sợi tóc rồi thu tay lại. (By Yooniin)

Sau khi nằm xuống một lần nữa, Lục Thần quyết định thả lỏng để đầu óc mình trống rỗng, yên tâm ngủ một giấc. Đột nhiên, cậu nghe thấy trên đầu mình truyền tới giọng nói của Tô Trạch:

"Không ngủ được à?"

Trong lời nói nghe thấy sự quan tâm, nhưng vẫn khiến cho Lục Thần đứng hình.

*

【Bản ghi nhớ của Tô Trạch】

Ngày 1 tháng 9:

1. Tôi muốn chịch cậu ấy, kiểu đặt trên bàn mà chịch.

2. Tôi muốn bắn tinh dịch lên xương quai xanh của cậu ấy.

3. Tôi muốn đánh thức (chịch) Người Đẹp ngủ trong rừng.

Sai lầm lớn: Truyện này còn có tên là 《Nhẫn nhục: Sự báo thù của trai đẹp hoa quý*》 Nam sinh xinh đẹp hi vọng bừng bừng bước vào giảng đường đại học, nhưng lại bị bạn cùng phòng yy dã man suốt mấy ngày liền!

Vì lí do này, hắn cố gắng chịu đựng, thận trọng từng bước, ghi tạc tất cả những điều bạn cùng phòng yy với mình trong lòng, thề muốn trả lại bạn cùng phòng gấp bội, để cậu có thể nếm thử mùi vị bị người khác thèm muốn thân thể!

(*: gốc là《 忍辱負重: 花季 美 少年 的 復仇 》, chắc là hoa quý trong hoa quý vũ quý - hoa quý mùa mưa, bạn nào đọc nhiều thanh xuân vườn trường chắc cũng biết tag này, editor không biết tiếng Trung nên không biết để như nào cho hợp lý, ban đầu mình còn thấy dịch là trai đẹp mùa hoa cải mà ngớ ngẩn hết cả người không biết là gì:))) phải chạy đi đọc bản convert xem bên đó để như nào.)

Đôi lời của editor: Hố mới, ngắn và rất dễ thương, đang F0 không có gì làm nên đào hố chơi:)), hoàn nhanh thôi ạ. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

Edit 1: Làm đến C5 mới phát hiện dòng 1 2 3 bên dưới gọi là "Bản ghi nhớ của Tô Trạch", chứ không phải là "Nhật ký của Tô Trạch":)))) sai quá sai, cứ tưởng đấy mà mấy suy nghĩ của công cơ:))))))

Edit 2: Làm đến chương 6 mới phát hiện dịch sai tên bé thụ, là Lục Thần chư không phải Lục Trần, mình đã chỉnh lại, nhưng nếu mọi người đọc còn sót chỗ nào mình chưa sửa thì comment giúp mình với ạ.