Mỗi Ngày, "Mị" Đều Chăm Chỉ Làm Thêm

Chương 35: Chương trình 2: Ngủ ngon Aisha (19)



Sáng hôm sau, khi Mạc Dao mở mắt, Dan đã không còn ở trong phòng nữa. Xung quanh cậu là đủ món đồ mới mẻ, từ đồ chơi của dân thường đến món đồ quý tộc, đủ để thấy người sưu tầm chúng có bao nhiêu dụng tâm. Bên cạnh giường của thiếu niên cũng xuất hiện một trên bàn mới tinh vẫn còn nồng mùi sơn, trên bàn bày biện vài món ăn khác nhau, dù đựng trong những chiếc tô rẻ tiền nhưng chỉ ngửi mùi thơm tỏa ra từ nó thôi Mạc Dao cũng đoán ra được nó không hề rẻ chút nào. Thiếu niên gãi gãi đầu, lát nữa Dan trở về cậu nên nhắc nhở hắn tiết kiệm một chút, dù sao cậu cũng không còn là phu nhân gì đó nữa.

Trong lúc thiếu niên đang chậm rãi nhai nuốt thức ăn thì một quả cầu sắt đã bay đến ôm chặt lấy cậu.

{Cuối cùng cũng vào lại được rồi!!!}

{Dao Dao, nói cho mị biết cậu có bị ai bắt nạt không? Nói ét ô ét đi!}

Mạc Dao rũ mắt không trả lời nhưng bàn tay cầm thìa của cậu đã hơi run lên khiến nước súp bắn ra ngoài một chút. Dù đêm hôm đó cậu nhớ không được nhiều nhưng vẫn khiến cơ thể nhỏ bé theo bản năng mà sợ hãi.

{Dao Dao?}

"Mọi chuyện lúc này ổn rồi."

Thấy 005 khó hiểu nhìn mình Mạc Dao cũng không giải thích nhiều. Dù sao chuyện này đã qua rồi nếu nhắc lại cũng chỉ khiến cậu khó chịu thêm mà thôi. Thiếu niên lắc lắc đầu tiếp tục ăn thức ăn. Nhờ sự chăm sóc tận tình của Dan, cả người cậu đều không có chỗ nào đau nhức nữa. Tuy nhiên phần đùi trong có chút đau nhức, lớp da dưới đùi còn hơi đau... Tất cả là tại Dan!

{Vậy bây giờ chúng ta làm gì?}

"Chúng ta phải đi tìm thanh tra Jacson."

"Ô hình như có người nhắc đến tên tôi thì phải."

Cửa phòng bị đẩy ra một cách thô bạo. Mạc Dao tròn mắt nhìn người đàn ông mặc áo măng tô xám đang mỉm cười với mình.

"Để tìm được phu nhân thì tôi cũng cực khổ lắm đấy."

"Sao anh biết tôi ở đây?"

"Suy luận tí là ra." - Gã thanh tra nhún vai đầy thản nhiên mà giải thích. - "Tôi đi ngang qua thấy anh thợ làm vườn mét 9 của phu nhân bị thiếu gia Gelbero bắt trói ở trên phố liền đoán rất có thể phu nhân đã bị hắn giấu ở đây không ngờ lại thật sự gặp được nàng."

Nghe tin Dan bị Edward túm cổ Mạc Dao cũng có chút kinh ngạc. Cậu muốn mở miệng hỏi xem tình hình của Dan nhưng thanh tra Jacson đã nhanh chóng cởi áo ngoài khoác lên người cậu rồi kéo thiếu niên ra ngoài.

"Trước tiên chúng ta kiếm chỗ nào an toàn hơn đã. Theo tình hình này thì chẳng mấy chốc người của gia tộc Gelbero sẽ ập đến thôi."

"Tôi không quan trọng đến như vậy đâu." - Thiếu niên nhỏ giọng phản bác.

Người đàn ông chỉ liếc nhìn cậu một cái rồi cười khiến Mạc Dao đầu đầy hỏi chấm. Thanh tra Jacson tìm một chiếc xe ngựa sau đó đỡ thiếu niên lên. Đợi cậu ổn định rồi hắn mới bắt đầu phát huy vai trò của npc cung cấp thông tin.

"Tôi đoán phu nhân cũng biết nhiều ít về gia tộc Gelbero nhưng để tôi tổng hợp thì vẫn hơn. Bắt đầu cho chuỗi sự kiện này chính là từ phu nhân Anna Gelbero. Như nàng đã biết thì Gelbero là một gia tộc nhỏ không có chỗ dựa vững chắc, trong thời kỳ đó còn xảy ra dịch bệnh tràn lan khiến gia tộc trở nên nghèo nàn vô cùng. Trong một lần dọn dẹp căn hầm của gia tộc Anna Gelbero đã vô tình phát hiện ra một quyển sách cổ nói về cách làm giao ước với quỷ."

Khuôn mặt vị thanh tra trở nên nghiêm túc vô cùng:

"Con quỷ đó tên là Allison."

{Allison? Nó là con quỷ gì vậy? Sao trong truyện không có? Cho xin info đi.}

Mạc Dao yên lặng kéo 005 về phía mình.

"Ác quỷ Allison tinh thông mọi thứ. Hắn có khả năng thôi miên người khác cũng như tạo ra ảo ảnh. Bên cạnh đó hắn cũng rất giỏi về nghệ thuật và quản lý. Có lẽ vì vậy mà các đời sau của nhà Gelbero đều rất tài năng. Tất nhiên, chuyện này tôi không thể kiểm định là thật hay giả bởi vì từ trước đến giờ tôi vẫn là một người theo chủ nghĩa vô thần. Nhưng quả thực kể từ sau đời của Anna Gelbero gia tộc Gelbero đã phất lên trông thấy. Tuy nhiên để duy trì liên kết với ác quỷ, nhóm người Gelbero phải thực hiện một nghi lễ."

"Nghi lễ liên quan đến các cặp song sinh phải không ạ?"

"Tôi không ngờ là phu nhân biết chuyện này đấy." - Jacson kinh ngạc nhìn Mạc Dao sau đó mỉm cười tiếp tục giải thích.

"Đây là một nghi lễ âm dương dựa trên hai đứa trẻ song sinh. Chắc hẳn nàng cũng biết là giữa hai đứa trẻ song sinh luôn có một sự tương thông nào đó. Gia tộc Gelbero muốn mượn sự tương thông này để mở đường cho ác quỷ nhìn thấy được trần gian. Nói một cách dễ hiểu hơn chính là để một người ở địa ngục và một người ở trần gian."

{Ác độc vậy!}

"Ngài nói Anna Gelbero đã làm bản giao ước với ác quỷ vậy bà ấy có biết sẽ phải hi sinh người trong gia tộc như vậy không?"

"Tất nhiên là biết rồi. Nhưng để gia tộc có thể phồn vinh thì hi sinh một vài người có đáng là bao. Hơn nữa nếu không làm bản giao kèo này thì người chết sẽ là bọn họ. Bản giao kèo chính là cách để kiềm chế con ác quỷ đó. Tuy nhiên một sự kiện đã khiến cho tầng trói buộc con ác quỷ trở nên lỏng lẻo. Đó là Diana và Joan. Người được chọn để hiến tế là Joan nhưng vì hai người họ đã đổi thân phân phận cho nhau tức Diana là người bị hiến tế mà dẫn đến sự việc như bây giờ."

"Nhưng bọn họ có khác gì nhau đâu.."

Mạc Dao nghiêng đầu khó hiểu.

"Có lẽ phu nhân không biết, để hiến tế cho ác quỷ thì người được chọn phải trải qua một lần thanh tẩy."

Nhắc đến thanh tẩy Mạc Dao bất giác nhớ đến cô gái trong giấc mơ. Cậu dường như đã hiểu thanh tẩy ở đây có nghĩa là gì rồi. Jacson biết Mạc Dao hiểu liền không giải thích nhiều nữa liền nói tiếp.

"Bởi vì Diana là trinh nữ nên buổi hiến tế đã thất bại dẫn đến con ác quỷ đã bước một chân vào thế giới thực."

{Ủa ủa thường thì trong phim người ta hay hiến tế trinh nữ mà ta. Sao mấy người này làm ngược đời vậy.}

Tất nhiên Jacson không nghe thấy giọng nói của 005 mà giải thích cho nó.

"Nếu thất bại thêm một lần nữa có lẽ con ác quỷ sẽ hoàn toàn giải thoát nên bọn họ mới nhắm đến Aisha. Nhưng Diana à không Joan dưới thân phận của Diana chỉ sinh được hai đứa trẻ là Edward và Aisha mà cả hai đều không phải là anh em song sinh. Điều này khiến tôi có một suy luận táo bạo. Rằng vẫn còn một đứa trẻ nữa là em trai hoặc anh trai của Aisha ở trong trang viên này."

"Đúng là có một người nữa... Khoan đã. Vì sao ông biết đấy là con trai?"

{Đúng, vì sao ông biết?}

Tuy nhiên Jacson chỉ cười mà không nói gì. Mạc Dao lúc này mới để ý, trên tay người đàn ông có một vết bỏng dài. Trong giấc mơ kẻ bị cô gái kia xô vào giá nến cũng bị bỏng.

Chẳng lẽ...

Cậu kinh ngạc vén rèm cửa lên, trang viên Gelbero đã gần trong phút chốc.

"Edward hẳn nên chỉ cho phu nhân biết là thuộc hạ của phu nhân Lawrence gồm những ai."

Mọi thứ trước mắt Mạc Dao chợt tối sầm lại.

*****

Mạc Dao lần nữa gặp lại thiếu nữ có gương mặt giống Aisha kia. Khác với Aisha mà cậu biết, Aisha trong giấc mơ của cậu rất yếu ớt. Mỗi đêm nàng đều bị người ngoài cửa sổ dọa cho giật mình thức giấc sau đó nàng sẽ khóc lóc chạy đến tìm Edward. Edward trong giấc mơ cũng không giống Edward của thực tại. Hắn ngu ngốc, vô năng chỉ có biết nghe theo những lời phu nhân Lawrence chỉ bảo.

Sự đối lập khác biệt này khiến Mạc Dao hoang mang vô cùng. Cậu không biết đâu mới là thật đâu mới là ảo. Thiếu niên theo bản năng đi về phía phòng tử tước, linh cảm của cậu mách bảo rằng chỉ cần gặp tử tước thì cậu có thể biết được đây là thật hay mơ.

Cửa phòng được mở ra, khung cảnh trong mơ so với đời thực không khác nhau là bao. Dưới ánh nến, bóng dáng người đàn ông in rõ trên tấm rèm mỏng manh. Mạc Dao nuốt nước miếng, trái tim vì quá căng thẳng mà đập bùm bụp trong lồng ngực. Thiếu niên vươn tay từ từ kéo rèm ra. Tuy nhiên ngồi trên giường không phải là người đàn ông ốm yếu nhưng vẫn uy quyền mà cậu từng biết, đó chỉ là một xương khô đã trắng phau.

Tử tước ở trong giấc mơ đã bị mọi người bỏ quên rất lâu rồi.

*****

Mạc Dao kinh hãi mở mắt ra. Đập vào mắt cậu là trần nhà thấp lùn với đầy đủ những hoa văn kì dị. Đứng bên cạnh cậu lúc này là phu nhân Lawrence cùng thanh tra Jacson. Hóa ra ngay từ đầu bọn họ đã cùng một phe.

"Phu nhân có vẻ bình tĩnh hơn tôi tưởng rất nhiều đấy." - Jacson mỉm cười vuốt ve gò má thiếu niên nhưng bị cậu khó chịu né tránh. Hắn cũng tỏ ra khó chịu ngược lại còn vươn lưỡi liếm liếm ngón tay vừa chạm vào Mạc Dao.

"Nói thật nàng rất hợp ăn uống của tôi nhưng mà đáng tiếc..."

"Đủ rồi đấy." - Phu nhân Lawrence khó chịu vòng tay ôm lấy cổ hắn ta. - "Anh nói anh chỉ có tôi thôi mà. Tên thất đức này~"

"Chẳng phải người chết mê chết mệt tên thất đức này hay sao."

Thanh tra Jacson mỉm cười cùng phu nhân Lawrence trao nhau một nụ hôn nồng cháy trước mặt Mạc Dao. Thiếu niên ghê tởm mà nhắm mắt lại nhưng tiếng nước dính nhớp vẫn quẩn quanh trong tai của cậu khiến cơn buồn nôn không ngừng trào dâng. Mãi một lúc sau, người đàn ông mới buông phu nhân Lawrence ra. Bà ta dựa vào lồng ngực người đàn ông thở dốc mà khiêu khích nhìn về phía thiếu niên. Mạc Dao không hiểu người phụ nữ này ghen tị gì với mình nhưng dù sao cậu cũng không quan tâm.

"Sao mãi tên nhãi kia chưa đến vậy? Anh có chắc là nó sẽ đến vì con ả này không?"

"Người của chúng ta đã theo dõi rất kĩ rồi mà. Bọn họ nói tối nào nó cũng canh trừng phu nhân của tử tước ở trong phòng. Cũng chính vì điều này tôi mới hoài nghi rốt cuộc đứa trẻ trong bụng của vị phu nhân này là con ai. Của tử tước, của Edward hay là của đứa trẻ song sinh kia."

Tên nhãi mà hai người này nhắc tới có lẽ là Aisha giả, không đúng, phải là em trai or anh trai song sinh của Aisha. Nhưng vì sao hết người này đến người khác đều cho rằng cậu đang mang thai vậy? Hơn nữa ứng cử viên cho cha của đứa bé không chỉ có một người mà có đến tận ba người. Sức mạnh của việc truyền miệng thật đáng sợ.

"Ai cũng được." - Phu nhân Lawrence không thèm quan tâm mà phẩy phẩy tay. - "Chỉ cần con ả có thể sinh ra một cặp song sinh mang dòng máu gia tộc Gelbero là được."

"..."

Xin lỗi, dù hai người đã rất tận tâm trong việc thiết kế cho buổi hiến tế nhưng tôi e rằng gia tộc Gelbero phải bị tuyệt hậu rồi.

Mạc Dao im lặng thầm nghĩ.

Cậu nhanh chóng nhận ra bản thân mình không phải là nhân vật chính trong ngày hôm nay. Công dụng duy nhất của cậu lúc này là chính là làm mồi nhử cho em trai or anh trai song sinh của Aisha xuất hiện. Có lẽ vì vậy mà hai người bọn họ canh giữ rất lỏng lẻo. Phu nhân Lawrence đứng đợi thêm một lúc dần mất kiên nhẫn mà đi ra ngoài. Lúc này trong phòng chỉ còn cậu và thanh tra Jacson.

"Tôi có thể hỏi phu nhân một câu được không?"

Mạc Dao không trả lời.

"Vì sao khi nhìn thấy vết bỏng của tôi nàng lại thay đổi sắc mặt?" - Jacson nghi hoặc giơ cánh tay của mình lên. - "Nàng biết gì về vết bỏng này sao?"

"Anh không nhớ gì về vết bỏng này à?" - Thiếu niên kinh ngạc hỏi lại hắn.

"Không. Khi tỉnh dậy tôi đã thấy nó nằm ở trên tay rồi."

Mạc Dao không dám khẳng định vết bỏng trên tay Jacson có liên quan đến giấc mơ của cậu hay không. Nhưng liên tục mơ thấy sự kiện về lửa không phải đáng nghi lắm sao?

"Tôi không biết." - Mạc Dao thành thật lắc đầu. Cậu thật sự không biết gì cho dù rất nhiều việc đã bày ra trước mắt cậu rồi.

Người đàn ông cũng không trách thiếu niên mà chỉ thản nhiên ngồi xuống bên cạnh cậu.

"Chắc hẳn bây giờ chúng tôi trong mắt phu nhân là những kẻ giết người không gớm tay."

"..."

"Nhưng như tôi đã nói với phu nhân trước đó. Để gia tộc có thể phồn vinh thì hi sinh một vài người có đáng là bao. Như nàng đã thấy đó, vì buổi hiến tế của Diana và Joan thất bại mà đời sau rất nhiều người phải chết. Giờ chúng tôi hiến tế Aisha để củng cố lại giao kèo thì có gì là sai?"

"Cho người cưỡng hiếp những thiếu nữ vô tôi vậy là không sai à? Thậm chí các người còn cho người trong gia tộc uống thuốc, ép phải sinh ra cặp song sinh. Nếu như người trong gia tộc đều tự nguyện thì Joan đã không giấu con trai mình đi. Ngay từ đầu ác quỷ mới chính là các người. Lợi dụng sinh mạng của người khác để duy trì giao kèo, sao các người không tự hiến tế bản thân đi?"

Jacson thở dài vỗ vỗ má thiếu niên:

"Nàng suy nghĩ quá trẻ con rồi phu nhân ạ. Nhưng nghĩa vụ hiện tại của nàng chỉ là sinh ra một cặp song sinh khỏe mạnh mà thôi. Chúng tôi sẽ cho người giám sát nàng."

Nghĩ một lúc hắn liền nói tiếp:

"Đừng nghĩ đến việc phản kháng nếu nàng không muốn giống cặp vợ chồng Gelbero."

Mạc Dao kinh ngạc nhìn thanh tra Jacson thản nhiên rời khỏi phòng.

{Dao Dao, nhìn mị. Mị ở đây.}

005 nấp trên trần nhà từ từ bay xuống.

{Dao Dao có muốn dùng vật phẩm hỗ trợ không?}

"Chúng ta có vật phẩm hỗ trợ à?"

005 gật gật đầu sau đó đầy tự hào mà lôi ra một con dao nhỏ.

{Đây là dao gọt hoa quả của ông chủ cửa hàng vật phẩm hỗ trợ nhưng mà ta cứ coi đó là vật phẩm hỗ trợ đi.}

005 vòng ra đằng sau, nhanh chóng giúp thiếu niên cởi bỏ dây thừng. Sau khi được tự do, Mạc Dao vội vàng bước đến bức tường trống, bắt đầu lần mò tìm thứ gì đó.

{Cậu đang làm gì vậy?}

"Tìm lối đi bí mật."

Theo như lời Aisha giả thì sẽ có một lối đi bí mật thông giữa các phòng với nhau, có lẽ là phòng này cũng có.

{Vậy chúng ta thử tìm ở tủ sách xem. Trong phim thường hay có kiểu cầm một cuốn sách lên sẽ mở ra mật thất đó.}

Mạc Dao suy nghĩ một lúc liền tiến về phía tủ sách. 005 cũng xắn tay vào giúp cậu tìm. Để tăng năng suất nó dùng toàn lực mà lôi hết sách trên giá xuống.

{Ui da!}

"005, nhẹ nhàng thôi không người bên ngoài nghe thấy."

Mạc Dao khẽ nhắc nhở trợ lý nhà mình. Cậu định nhặt quyển sách dưới đất lên nhưng dòng chữ trên quyển sách nhanh chóng thu hút Mạc Dao.

"005, lại đây xem này."

Trên tay Mạc Dao chính là quyển nhật ký của người khởi nguồn cho mọi thứ, Anna Gelbero. Tại sao nó ở đây và vì sao nó còn nguyên vẹn thì có lẽ phải hỏi tổ đạo diễn. Trong nhật ký Anna cũng đề cập về việc bản thân thực hiện giao kèo với ác quỷ. Nhưng kết quả là nó thất bại. Ác quỷ Allison không xuất hiện như những gì Jacson kể lại. Gia tộc Gelbero có thể vực dậy là vì bà ta ngoại tình cùng với con trai của một vị công tước giàu có sau đó cùng chồng mình liên thủ độc chết hắn ta nhằm chiếm đoạt tài sản. Để lấp liếm vụ này cùng giải thích cho số tài sản khổng lồ kia, Anna đã lấy lý do giao kèo với ác quỷ. Hơn nữa trong bản giao kèo cũng không đề cập đến vụ việc hiến tế có lẽ là người của đời sau đã tự mình thêm vào.

{Ủa? Ủa? Như vậy là sao?}

005 khó hiểu mà ôm đầu.

"Ngay từ đầu trong trang viên đã không tồn tại bất cứ một con ác quỷ nào rồi." - Mạc Dao nhỏ giọng nói.

{Nhưng còn vũng nước...Trong cái chết của Diana à Joan và Hahn đều có liên quan đến con sông sau trang viên. Chẳng lẽ đạo diễn quên không cho tình tiết này vào trong chương trình?}

Thiếu niên muốn nói không biết nhưng rồi cậu chợt nhận ra gì đó thiếu niên kinh ngạc quay đầu lại nhìn lối đi bí mật vừa xuất hiện khi quyển sách rơi ra.

"005, tôi hình như đã hiểu rồi. Những người kia thật sự bị đám người phu nhân Lawrence giết. Việc vì sau cái chết của cả cha mẹ Aisha đều liên quan đến dòng sông bởi vì lối ra bí mật của căn phòng hiến tế này dẫn đến con sông đó."

Mạc Dao cũng hiểu vì sao những người bị giết đều không sống đến 40 tuổi. Bởi vì bọn họ đã qua độ tuổi sinh đẻ, sẽ không thể sinh ra được cặp song sinh nào nữa.

Từ đấu đến cuối, tất cả mọi việc đều là do một tay con người tạo ra. Việc hiến tế cũng như "tẩy rửa" đều là do lũ người kia tự bịa ra để có thể ngang nhiên thỏa mãn khoái cảm nhục dục của bản thân. Việc những năm gần đây có rất nhiều người trong gia tộc chết là vì bọn họ phản kháng lại những con người tự nhân là "hi sinh vì gia tộc kia", sau khi giết người bọn họ vẫn ngang nhiên cho rằng đó là sự trừng phạt của "ác quỷ". Từ đầu đến cuối hoàn toàn không có sự nhúng tay của ác quỷ Allison mà chính con người mới là ác quỷ trong chương trình này.

{A... a... a... Dao Dao, tôi nhận được thông báo của đạo diễn này. 24 tiếng nữa chương trình sẽ kết thúc vậy nên chúng ta phải lẩn trốn sự truy lùng của phu nhân Lawrence.}

Còn tận 24 tiếng nữa sao?

Thiếu niên cắn môi xách váy đi về phía lối đi bí mật. Vì sao cậu lại có cảm giác bất an như vậy?