Một Đời Dài Lâu

Chương 18



18

Cho đến tận bây giờ, mỗi khi ta nhớ đến việc Tống Tri Thời dịu dàng tri kỷ đã biến thành một con chó dữ thỉnh thoảng lại nổi điên tai họa ta như thế nào, ta đều sẽ hồi tưởng lại con non loài người đáng yêu năm đó.

Đó là lần đầu tiên Tống Tri Thời lạnh mặt với ta, sau đó hắn liền bắt đầu hành vi đánh dấu địa bàn và hết thảy mọi thứ một cách điên cuồng.

Ta cảm thấy may mắn vì Tống Tri Thời là nhân tộc chứ không phải là loài động vật khác, cách mà hắn khơi dòng ham muốn chiếm hữu chỉ là nắm tay nắm chân và thỉnh thoảng sẽ dùng lời nói để thăm dò chứ không phải là cái khác.

Nếu không ta thật sự sẽ đánh c h ế t hắn!

Nhưng mà tự nhiên nhớ tới mới thấy cũng phải trách ta đã quá dung túng hắn. Hắn lạnh mặt một cái là ta liền không nhịn được mà hơi hèn tí, thậm chí còn phải đi dỗ dành hắn.

Chủ chiều thì sủng (vật) hư!

Nếu lúc đó Tống Tri Thời bị ta trừng phạt thì nói không chừng bây giờ hắn cũng không dám làm như vậy.

Ta thầm giận bản thân mình quá hiền!

Tống Tri Thời về nhà với vẻ mặt đầy mỏi mệt, tháo thắt lưng ra chuẩn bị leo lên giường: "Sao nàng lại tỉnh rồi?"

Ta buồn bã nói: "Đang nhớ con non kia." Nghĩ xem sao lúc đó không đánh cho ngươi một trận.

Tống Tri Thời khựng lại chút, cười nói: "Vậy à, A Như muốn có bé con sao?" Hắn giơ tay vuốt ve chiếc lục lạc trên cổ chân ta.

Ta thấy hắn nói cứ là lạ sao ấy, nhưng nghĩ tới nghĩ lui thì lại chẳng thấy có gì không ổn.

Quên đi, không nghĩ nữa.

Ta lại dùng cánh tay mình đo đạc vòng eo của Tống Tri Thời lần nữa, nghĩ rằng hành trình tới thăm phòng tối đã giày vò Tống Tri Thời đến nỗi gầy rộc cả người này cũng nên đến lúc kết thúc rồi.

Ta chủ động cầu hòa: "Ta không can thiệp vào chuyện khi nào ngươi sẽ lấy vợ sinh con nữa được không, ta xin lỗi ngươi, ngươi thả ta ra đi."

Tống Tri Thời không trả lời, hắn chỉ nói: "A Như, lúc trước ta không có nói đùa với nàng."

Hắn quan sát phản ứng của ta, sau đó hôn một cái lên cổ ta. Từ khi Tống Tri Thời nhìn thấy tiểu hồ ly của Vương thúc liếm Vương thúc như thế thì hắn cũng bắt đầu yêu thích kiểu tiếp xúc thế này.

Lúc nào hắn cũng ôm ôm hôn hôn ta trên giường, đối với loại thân mật cỡ này ta đã thích ứng tốt đẹp, thậm chí còn hợp tác mà ngẩng đầu lên theo thói quen.

Tống Tri Thời gần như dùng môi tai họa khắp cả cái cổ của ta.

Tiếng thở dốc của hắn ngày càng nặng, hắn ghé sát bên tai ta thì thầm: "A Như, cho dù muốn có bé con thì ta cũng chỉ muốn sinh với nàng thôi."

?

Sủng vật của ta đang nói cái gì vậy?

Ánh mắt của ta tràn đầy hoảng sợ, hình như hắn đang vô cùng nghiêm túc.

Chưa nói đến quan hệ chủ sủng của chúng ta, nhưng người và nấm sao có thể có hậu đại được?

Bình thường bọn nấm chúng ta đều tự thân sinh sản, không hề liên quan gì đến giống đực hay giống cái khác.

"Ngươi không làm được." Ta sờ lên đầu của hắn: "Tống Tri Thời, ngươi từ bỏ đi."

Tống Tri Thời cắn một cái lên xương quai xanh của ta, hắn dùng sức rất mạnh, dường như mang theo chút hung ác muốn nuốt chửng cả người ta vào.

A!

Ta vô thức phóng thích độc tố để phản kích.

Không bao lâu sau, Tổng Tri Thời hôn mê bất tỉnh.

Đã quên nói, ta là một cây nấm độc.

Ta, A Như, mũ đỏ thân trắng, bá chủ rừng rậm, nấm tài kiệt xuất.