Một Lòng Không Thay Đổi

Chương 66: Bùng Nổ (2)



Cố Viễn Thần dỗ mãi thì cô mới không khóc nữa, anh cũng không cho cô về phòng làm việc, ôm cô khư khư bên người, báo cáo cũng cầm lên ký mà không cần đợi đến Cố Bắc nữa.

Để cô ngồi trong lòng mình, anh nhìn đồng hồ nhanh tay làm xong việc, và đóng mộc vào hợp đồng gần dây, để kịp giờ đến Lạc Vấn họp mặt chuyện của Lục Bách Hiên, dù sao hứa rồi cũng không thể không đến mà.

Chỉ là nhìn cô mệt mỏi anh lại có chút không nỡ, Cố Viễn Thần nghiên đầu hôn lên má cô “ Có muốn đến Lạc Vấn không, nếu em không khoẻ anh sẽ nói với Bách Hiên ” anh vuốt dọc sống lưng của cô, giúp cô thoải mái một chút.

Thời Nhiễm khẽ gật đầu đồng ý đến Lạc Vấn, anh cũng chiều theo ý cô, chỉ cần cô muốn là được.

Cầm lấy áo vest lên, khoác lên người cô, rồi bế bạn gái nhỏ nhà mình lên mặc kệ bao nhiêu ánh mắt nhân viên đang nhìn, thậm chí Thanh Lam mẹ anh đang xem camera của công ty vẫn nhìn thấy khiến bà tức đến mức không thể làm gì.

Cố Viễn Thần bế cô đi ngang qua sảnh làm việc của Cố Thị, đi xuống nhà xe để cô ngồi vào ghế phụ rồi mới vòng qua ghế lái mà lái xe rời khỏi Cố Thị.

Cô vì khóc nhiều cho nên có chút không khoẻ, nhưng hôm nay là ngày họp mặt, chắc chắn Dương Lạc sẽ đến, không thể nào không đến được, lần này cô phải hỏi cho ra lẽ thì mới nguôi giận được. Rõ ràng đã hứa chụp quảng bá cho công ty cô rồi, bây giờ lai chuồn khiến cô và Cố Viễn Thần bị mang ra làm mẫu chụp ảnh.

Lạc Vấn là của cô và Dương Lạc, tuy cô ít đến nhưng nhân viên ở đây không phải không biết mặt bà chủ của mình, huống hồ chi hôm nay chị Dương gọi đến nói bao toàn bộ tầng vip phía trên, bên dưới vẫn hoạt động bình thường.

Vì Lục Bách Hiên là người mời cho nên anh ta và Lạc Tử đã đến rất sớm, hơn nữa hai người tuy bề ngoài là vợ chồng, nhưng bên trong đều là mắng nhau, cứ chạm mặt là như nước với lửa.

Người đến thứ hai là Bạc Tử Lan cùng cô người mẫu quen thuộc được mệnh danh là người tình duy nhất của anh ta, dáng vẻ bình thường ở Bạc Thị cũng không còn mà thay vào đó là dáng vẻ thiếu đứng đắn của anh ta.

Tiếp theo là Dương Lạc, thật ra cô nàng đến từ sớm chỉ là không ở tầng vip mà đi xung quanh ở bên dưới thôi, dù sao cũng chưa đến giờ họp mặt mà.

Cánh cửa mở ra, Cố Viễn Thần bước vào cùng Thời Nhiễm, hai người nhan sắc sinh ra như dành cho nhau, một người cao ngạo, một người vừa thanh lịch, vừa sang trọng chẳng thua kém bất kỳ người nào.

Bọn họ cũng không bất ngờ vì anh và cô đi cùng nhau dù sao hai người họ không công khai, nhưng cũng chẳng dấu diếm còn sợ người khác không biết mà đăng ảnh mập mờ ở trên mạng xã hội. Hôm nay thậm chí có cả Tư Thành và Cố Bắc, Bạc Lăng vẫn đang từ sân bay đến đây.

Anh nhìn cô định vươn tay cầm lấy ly rượu, liền nhíu mày “ Để xuống ”

“ Muốn chết sao còn uống rượu? uống nước ép sẽ tốt cho sức khoẻ của em ” Anh khom người cầm lấy ly nước ép cam, đưa đến trước mặt cho cô.

Thời Nhiễm không chịu, cô nhìn anh, đến Lạc Vấn mà uống nước cam chi bằng cô đi về nhà ngủ cho rồi “ Em chỉ uống một ít thôi, không sao đâu ”.

Lục Bách Hiên nhìn hai người, muốn trêu chọc một chút liền lên tiếng hỏi “ Hai người nhanh nhỉ? mới đây đã quan tâm ra mặt rốt cuộc hai người là mối quan hệ gì vậy? ” không phải không biết, nhưng mà ở đây còn có tình địch của Cố Viễn Thần chi bằng làm cho bạn thân mình nở lỗ mũi một chút cũng không tệ.

Tư Thành cũng ung dung, hiên tại nhìn anh khác hơn trước rất nhiều, tâm tư cũng không đặt ở Thời Nhiễm quá nhiều nữa, vì anh ta biết cho dù thế nào thì cô cũng sẽ không chọn anh ta đâu, cô sẽ chọn Cố Viễn Thần, luôn luôn như vậy.

Anh vắt chéo chân, tay vòng ở phía sau đặt lên eo của Thời Nhiễm, tay còn lại cầm ly rượu Penfolds Grange nhấp một ngụm vô cùng thông thả không một chút gấp gáp mà nuốt chất lỏng cay cay khiến anh dễ chịu rồi chậm rãi mà nhìn Lục Bách Hiên thông thả đáp.

“ Tám năm trước là bạn gái cũ, tám năm sau làm bạn đời ”

Lời anh nói không quá dài dòng, chỉ là nghe qua thôi cũng đủ hiểu, cái người này chiếm hữu không ít, anh siết lấy eo cô kéo sát vào người mình, thé vào tai cô thỏ thẻ.

“ Sao Tiểu Thời Nhiễm muốn làm bạn đời của anh, hay bạn giường của anh cả đời...”

Hai má của cô đột nhiên ửng đỏ, cầm lấy ly rượu nốc một hơi cạn sạch, nhưng cô quên mất loại rượu Penfolds Grange này rất mạnh, ánh mắt mong lung nhìn anh mỉm cười.

Cô nói nhỏ vào tai anh “ Làm gì cũng được, làm vợ anh càng tốt...”

Đột nhiên mấy câu nói của Cố Bắc vang lên vên tai cô, nhớ lại chuyện mà bản thân phát hiện đột nhiên lại muốn bật khóc tiếp, nhưng ở đây đông người quá không thể khóc được như vậy thì mất mặt chết đi được.

Lạc Tử lâu lâu lại lẹ đưa mắt nhìn Tư Thành, dáng vẻ của anh ta đăm chiêu, không còn có Thời Nhiễm ở trong mắt quá nhiều như trước, hình như là biến thành một con người khác, còn hút thuốc đó không phải phong thái của anh trước đây.

Anh biết uống rượu, nhưng sẽ rất ít khi hút thuốc, Lạc Tử chẳng hiểu sao cô lại có chút muốn để ý đến Tư Thành, nhưng lại sợ thời điểm hiện tại cô không nên bận tâm quá nhiều, mà chỉ âm thầm lặng lẽ.

Lục Bách Hiên không phải không nhận ra, anh ta tất nhiên nhận ra ánh mắt của Lạc Tử, cho dù hai người bị ép kết hôn nhưng anh ta không có thói quen để người phụ nữ bên cạnh mình nhìn người đàn ông khác, huống hồ chi đó còn là Lạc Tử vợ anh ta.

Nhấp một ngụm rượu Penfolds Grange nhưng không nuốt, Lục Bách Hiên vươn tay kéo gáy của Lạc Tử một cái mạnh ép cô quay đầu sang đối diện với mình, rồi bất ngờ áp môi mình lên môi cô trước tất cả mọi người.

Lục Bách Hiên dùng lưỡi tách khoang miệng của Lạc Tử, truyền toàn bộ rượu cay đắng bên trong miệng mình sang cho cô nàng, ép cô nàng nuốt hết số rượu đó thì mới rời môi.

Hai mắt của Lạc Tử mở ta, ôm lấy lòng ngực của mình, không ngờ Lục Bách Hiên vậy mà ngang nhiên hôn cô nàng trước mặt mọi người như vậy, còn ép cô uống rượu nữa.

Cái tên chết dẫm này phát điên nữa rồi sao?