Một Phát Vào Huyệt

Chương 3



“Tôi, tôi không biết……” Vẻ mặt Lăng Bái Ngôn thẹn thùng, cự vật dữ tợn trong tay nóng đến hoảng, một bàn tay căn bản cầm không được, “Còn bự lên nữa….Huuu……”

Lăng Bái Ngôn không hề có ý thức mà quyến rũ khiến lý trí của Tống Minh Dật chả khác gì cọng dây bị đứt ngang, hắn vội cởi quần dưới thân Lăng Bái Ngôn, bàn tay có vết chai mỏng nhẹ nhàng xoa xoa cái mông có xúc cảm rất tốt, mông trắng như tuyết vừa mềm vừa căng, làm cho người ta thích không muốn buông tay.

Áo sơ mi màu đen làm nổi bật làn da vốn trắng nõn của Lăng Bái Ngôn càng thêm trắng, dưới quần áo lộn xộn, đầu v* màu hồng trước ngực hơi ưỡn dựng đứng lên, Tống Minh Dật động tình cúi đầu cắn lấy một cái, đầu lưỡi thô ráp xẹt qua đầu v* mềm mại, thân thể Lăng Bái Ngôn khẽ run lên, môi đỏ khẽ nói, “Thoải mái quá….”

Hàm răng nhẹ nhàng cắn theo rãnh ngực, khoái cảm run rẩy từ trong xương vọt ra, hai tay Lăng Bái Ngôn nắm lấy gối trắng dưới thân, ngón chân trắng móc lấy khăn trải giường, hai mắt phủ một tầng sương mù nhàn nhạt, răng khẽ cắn môi, bộ dáng hấp dẫn người khác.

Tống Minh Dật nhả đầu v* bị mình cắn đến sưng đỏ, đầu lưỡi một đường trượt xuống bên trong đùi, đùi trắng nõn khiến người ta nhịn không được lưu lại một ít ấn ký thuộc về mình.

Tống Minh Dật đẩy mông Lăng Bái Ngôn đang run ra, cúc huyệt phấn hồng không hề che giấu lộ ra trước mặt hắn, bộ dáng mở ra đóng vào thật sự là cực kỳ đáng yêu, hắn có hơi cầm lòng không đậu, vươn đầu lưỡi ra, liếm nhẹ từng nếp uốn của miệng huyệt, Lăng Bái Ngôn kinh sợ, vươn hai tay muốn đẩy đầu của Tống Minh Dật ra, “Đừng, đừng mà…. Bẩn lắm…”

“Không bẩn, nơi này của Bái Ngôn rất đáng yêu.”

Nói xong, đầu lưỡi Tống Minh Dật đã đâm mở hậu huyệt đóng chặt ra, Lăng Bái Ngôn cảm thấy đầu lưỡi ướt át của người đàng ông bên trong ruột giật giật, khoái cảm lũ lượt mà đến, đùi thon dài không tự chủ được kẹp lấy đầu Tống Minh Dật, “A… Trong đó, bên trong…”

Hậu huyệt của Lăng Bái Ngôn chưa bao giờ bị người ta thăm nên còn rất chặt, đầu lưỡi Tống Minh Dật bị mị thịt víu chặt đến khó chịu, đầu lưỡi bắt chước động tác quan hệ tình dục từ từ đâm rút trong hành lang, chiếc lưỡi thô ráp xẹt qua nội bích yếu ớt, hậu huyệt co rút lại theo phản xạ, đường ruột bắt đầu tự tiết ra dâm dịch trong suốt.

“Giỏi quá….. Còn muốn nữa… Bên trong ngứa lắm!” Lăng Bái Ngôn thoải mái đưa mông về phía trước, đầu lưỡi Tống Minh Dật nhẹ nhàng cuộn lên, trùng hợp quét qua một điểm nhạy cảm nào đó, “Ưm a, nơi đó! Liếm, liếm sâu một chút…”

Tống Minh Dật thấy thời cơ chín muồi, rút đầu lưỡi hơi khó chịu ra, thay hai ngón tay đâm vào hậu huyệt đầy d*m thủy, ngón tay to dài tăng tốc độ đâm vào, móng tay còn thỉnh thoảng cố ý cọ vào vách mẫn cảm bên trong.

Hai ngón tay khẽ tách hậu huyệt ra, Tống Minh Dật thấy rõ mị thịt ngọa nguậy bên trong hậu huyệt múp míp, hắn liếm liếm môi mỏng khô khan, rút ngón tay dính đầy dịch ruột ra, nhét vào trong miệng Lăng Bái Ngôn khuấy động.

“Nước của em có ngon không?” Tống Minh Dật cắn vành tai Lăng Bái Ngôn nhẹ giọng hỏi.

“Khó chịu....” Lăng Bái Ngôn cảm thấy hậu huyệt trống rỗng, rất cần thứ gì đó cắm vào, hai chân kẹp lấy eo Tống Minh Dật, “Tiến vào, vào.. Nhanh lên!”

Ánh mắt Tống Minh Dật hơi tối đi, cự vật không thể chờ nổi chuẩn bị phát động đặt tại hậu huyệt đang chảy dịch ruột, đầu nấm căng cứng đâm mở miệng nhỏ ướt át, tiếp theo thân cột lớn chen vào, làm căng nếp nhăn nơi miệng huyệt, thậm chí có thể nhìn thấy đường mạch màu xanh rất nhỏ.

Lăng Bái Ngôn không nghĩ tới sẽ đau như vậy, tính khí của Tống Minh Dật lớn đến dọa người, vẫn còn một nauwr chưa vào được, mà y đã đau đến nước mắt cũng sắp rơi xuống, phân thân xinh xắn cũng bởi vì đau đớn nên nhất thời xìu xuống, “Đau quá! Ra đi! Tôi không muốn! Anh rút ra đi!”

Khó chịu đâu chỉ là Lăng Bái Ngôn, Tống Minh Dật cũng không ngờ phía sau Lăng Bái Ngôn lại chặt như vậy, hiển nhiên là lần đầu, hắn trước giờ hắn chọn bạn giường cũng chỉ tìm người có kinh nghiệm, vì để tránh việc khai bao phiền toái, hiện giờ cục diện xấu hổ như vậy, nếu đi vào thì Lăng Bái Ngôn chắc chắn sẽ đau chết, nhưng nếu không đi vào thì hắn lại khó chịu đến căng cứng.

“Bái Ngôn, ngoan, thả lỏng nào.” Tống Minh Dật dịu dàng an ủi Lăng Bái Ngôn đau đến phát khóc, “Em không thả lỏng tôi cũng không có cách nào rút ra ngoài. ”

“Anh quá lớn!” Lời này của Lăng Bái Ngôn nghe không giống là oán giận, càng giống như là làm nũng.

“Nếu không lớn, thì sao làm em sướng được?”

Tống Minh Dật cúi đầu hôn Lăng Bái Ngôn ý muốn dời sự chú ý của y đi, ngón tay xoa nắn hai đầu v* dựng thẳng trước ngực Lăng Bái Ngôn, đầu lưỡi cạy mở đôi môi đỏ mọng của Lăng Bái Ngôn, tỉ mỉ liếm từng ngóc ngách mẫn cảm trong khoang miệng.

Dần dần, Tống Minh Dật cảm thấy hậu huyệt chặt chẽ có dấu hiệu mềm ra, thừa dịp Lăng Bái Ngôn thất thần, đâm mạnh phần còn lại của tính khí vào, đau đến mức nước mắt của Lăng Bái Ngôn chảy ra, miệng phát ra tiếng hu hu hu.

Đầu ngón tay Tống Minh Dật sờ sờ cửa huyệt bị căng ra, cũng may chưachảy máu, đợi lát nữa Lăng Bái Ngôn sẽ dễ chịu hơn một chút.

Hung khí to lớn bị tiểu huyệt vừa ướt vừa nóng của Lăng Bái Ngôn bao bọc, chả khác nào tiến vào một cái tổ ấm, Tống Minh Dật thoải mái hừ một tiếng, ngay sau đó lại đâm rút mạnh.

Lưỡi dao thịt hung hãn ** mạnh hậu huyệt làm mị thịt chảy ra nước, mỗi một cái đi vào, đều đẩy vào nơi sâu nhất trong ruột, khiến hai chân Lăng Bái Ngôn run lên, y luống cuống nắm lấy tấm ga trải giường trắng nõn dưới thân, môi đỏ đang hôn triền miên với Tống Minh Dật.

Lưỡi thịt nóng bỏng tráng kiện như thanh sắt làm phẳng từng tầng vách ruột, vách thịt căng tràn có thể phác thảo rõ gân xanh vòng quanh trên thân thịt, nơi hẹp như vậy giờ phút này lại không thể giữ được cự vật dữ tợn.

Khoái cảm như thủy triều dâng trào, khiến Lăng Bái Ngôn nhịn không được khẽ lắc đầu, Tống Minh Dật vừa mới buông đôi môi bị hôn đến sưng đỏ, tiếng rên rỉ dâm loạn liền thốt ra, “Sâu quá… Anh đâm sâu quá! Sẽ hỏng mất! Sắp hỏng rồi!”

“Còn có thể sâu thêm nữa!” Lời còn chưa dứt, Tống Minh Dật lại đam vào một cái thật sâu, tựa như muốn đâm nát  lục phủ ngũ tạng của Lăng Bái Ngôn.

Lăng Bái Ngôn chưa từng trải không chịu nổi sự hung hãn của Tống Minh Dật, đỉnh yếu ớt bắn ra một dòng tinh dịch đậm đặc, một phần bắn vào bụng săn chắc của Tống Minh Dật.

Lăng Bái Ngôn khẽ thở hổn hển, hai mắt mê loạn phủ đầy nước, Tống Minh Dật lại không có ý muốn ngừng, hắn đặt hai đùii thẳng tắp thon dài của Lăng Bái Ngôn lên vai, nâng mông mềm lên, thoáng rút tính khí ra, ngay sau đó lại dùng sức đâm vào, đâm thẳng đến điểm G.

Vẫn chưa hoàn toàn bình phục từ làn sóng tình dục trước đó, Lăng Bái Ngôn cảm giác cự vật trong thân thể lại lướn thêm một vòng so với ban nãy, hậu huyệt căng tràn hơi đau, côn th*t sinh long hoạt hổ xé mở mị thịt sâu thẳm, không ngừng thay đổi góc độ làm đến hậu huyệt chảy đầy nước, trong không khí vang vọng tiếng nước phốc phốc của hai người.

Ý thức của Lăng Bái Ngôn theo sự hung mãnh của Tống Minh Dật càng ngày càng mơ hồ, khoái cảm truyền đến dưới thân lấn át lý trí còn sót lại, “A a a… Sướng quá! Chết mất… Thêm, sâu hơn một chút! Nhanh lên!”

Mẹ kiếp! Tống Minh Dật hung hăng vỗ cái mông trắng tuyết cúaLăng Bái Ngôn, “Tôi ** em có sướng không?!”

“Sướng! Rất sướng… Sắp chết rồi, tôi muốn bị anh ** chết!” Mông tròn của Lăng Bái Ngôn run như cái sàng, bắp chân treo trên vai hơi co giật, “Hu hu hu… Chọt, chọt tới bụng rồi! Chậm, chậm một chút…”

Hung khí khủng bố mặc kệ mà đâm vào sâu bên trong, tư thế dường như không đâm thủng người dưới thân thì sẽ không chịu bỏ qua, Tống Minh Dật đỏ mắt, nhìn người dưới thân bị mình ** đến hai mắt tan rã, khóe môi chảy ra nước bọt dâm mỹ, dục vọng sâu thẳm trong lòng không khống chế được bộc phát.

Tống Minh Dật ôm lấy Lăng Bái Ngôn, vật nóng dữ tợn rút ra toàn bộ, sau đó tiếp tục dùng tư thế tọa kỵ rồi đâm hết vào toàn bộ, tiểu huyệt bị kích thích xoắn chặt lấy một cái, nam nhân trở tay không kịp đề phòng bắn ra, một dòng tinh dịch nóng bỏng bắn vào hành lang ẩm ướt mềm mại của Lăng Bái Ngôn, bắn khiến cho da đầu y tê dại, mông không ngừng vặn vẹo, “Quá, nóng quá... Nóng quá! Đừng bắn nữa! Đừng bắn vào trong! Bụng, đừng a… Đừng làm nữa! Sao, sao lại lớn hơn thế này…”

Vừa mới phát tiết, không lâu sau lại sưng to lên, Tống Minh Dật ôm Lăng Bái Ngôn đi tới trước cửa sổ sát đất trong phòng ngủ, kéo mạnh rèm cửa, màn đêm tối tăm ngoài cửa sổ bao phủ cả thành phố.

Lăng Bái Ngôn bị đè lên kính cửa sổ lạnh lẽo, hai chân kẹp chặc eo nam nhân, sợ rơi xuống, hung khí trong cơ thể tiến sâu hơn, tựa như thật sự đâm vào trong bụng y, “Không, đừng… Sâu quá rồi! Bụng trướng quá… Đau quá… Đừng đâm nữa!”

“Vào trong bụng rồi?” Tống Minh Dật cố ý dùng tay ấn lên bụng mềm của Lăng Bái Ngôn, “Bái Ngôn, em thích tôi ** em như vậy, đúng không? Tối nay, tôi sẽ bắn tất cả tinh dịch vào bụng của em!”

Nghe Tống Minh Dật nói, thân thể Lăng Bái Ngôn sinh ra một cơn khô nóng, “Đừng, không cần... Đừng bắn vào bụng… Sẽ, sẽ trướng chết mất!”

“Sao lại thế được, trong bụng của Bái Ngôn đều là tinh dịch của tôi, nói không chừng còn có thể sinh một cục cưng cho tôi.”

“Tôi, tôi là nam. Không sinh con được!” Lăng Bái Ngôn cảm thấy lời của Tống Minh Dật quả thực quá vô sỉ.

“Vậy thì ** cho đến khi nào em sinh em bé mới thôi!”

Tính khí thô dài của Tống Minh Dật đâm đến mức cái mông đầy đặn mê người biến dạng, hành lang hẹp chặt bị đâm nhũn cả ra, cả người Lăng Bái Ngôn vô lực treo trên người nam nhân, vật nóng xảo quyệt lần nào cũng đâm chính xác không lệch vào nơi nhạy cảm nhất.

Tính khí tinh xảo của Lăng Bái Ngôn ma sát với da bụng của Tống Minh Dật, dâm dịch chỗ kết hợp chảy xuôi xuống kính cửa, cây thịt nóng hừng hực thế như chẻ tre đâm vào lỗ thịt xốp nhiều nước, theo từng cái đâm rút, bụng trắng mềm mại của Lăng Bái Ngôn căng nhô lên một khối, nhục hành nóng bỏng ma sát với bụng nóng hực.

“Bái Ngôn, bên trong em vừa ướt vừa nóng, sắp kẹp đứt tôi rồi!” Tống Minh Dật ý loạn tình mê gặm thịt mềm trên cổ Lăng Bái Ngôn, “Mẹ kiếp ** lâu như vậy, còn chặt như này, là chê tôi ** không đủ hăng hay sao?”

“Hu hu… Cầu anh, làm nhẹ thôi… Phía sau tê lắm rồi...”  Lăng Bái Ngôn khó chịu cắn vai Tống Minh Dật, “Chết mất! Bụng trướng quá… Đừng đâm nữa, sẽ hỏng thật đấy!”

Hậu huyệt sung huyết bị Tống Minh Dật ** tới mức không khép lại được, Lăng Bái Ngôn đã không chịu nổi sự ham muốn này nữa, nhưng thân thể mới nếm trải tình dục lại không theo lí trí của y một lần lại một lần nghênh đón cú đâm rút thô bạo lại không mất sự dịu dàng của người đàn ông này.

Lăng Bái Ngôn bị Tống Minh Dật ôm làm ra đủ mọi tư thế xấu hổ khác nhau, côn th*t mệt bắn ra trọc dịch làm căng hết cả bụng y, vô luận Lăng Bái Ngôn cầu xin Tống Minh Dật buông tha y như thế nào đi nữa, mà người đàn ông này sau khi bắn không bao lâu, lại một lần nữa ** y, dường như là người trúng thuốc kích dục không phải là y, mà là Tống Minh Dật.

Đã không nhớ rõ đây là lần thứ bao nhiêu, Lăng Bái Ngô ngất xỉu mấy lần, lại bị Tống Minh Dật ** tới tỉnh lại, bụng nhô lên giống như phụ nữ mang thai,  bên trong chứa đầy tinh dịch Tống Minh Dật bắn vào.

Lăng Bái Ngôn nằm rạp trên giường, mông trắng như tuyết nhếch lên, trong phòng tràn ngập hơi thở dâm mỹ, Tống Minh Dật cúi người xuống, tính khí đâm vào mị thịt khiến tiếng nhóp nhép vang lên, bàn tay rộng lớn áp lên bụng Lăng Bái Ngôn, “Bái Ngôn, em xem, em bị tôi ** lớn bụng rồi này!”

Lăng Bái Ngôn kêu một đêm, cổ họng đều khàn hết, y cắn khăn trải giường dưới thân, ý thức mơ hồ, “Không, không thể làm được nữa… Tiểu huyệt hỏng rồi, cũng bị anh làm hỏng...”

Lăng Bái Ngôn không biết giờ phút này mặt mình đỏ hết cả lên, hai mắt mê ly, bộ dáng khẽ hé đôi môi đỏ mọng dâm loạn rên rỉ, chỉ có thể đổi lấy việc ** càng hăng của Tống Minh Dật.

Lăng Bái Ngôn nào biết người đàn ông trước mắt này đã vô số lần ý dâm với mình trong mộng, bây giờ bất quá là vừa lúc cho Tống Minh Dật một cơ hội thực hiện, hắn đã tưởng tượng vô số lần từ lâu, Lăng Bái Ngôn bị hắn ** tới không ngừng chảy nước mắt.

TH: Tác giả nói là chương này trở đi nhiều từ, công nhận nhiều hơn hai chương trước thiệt, nhưng tui thấy cũng chả nhằm nhò gì với mấy truyện khác trong nhà:>