Một Phát Vào Huyệt

Chương 7



Tống Minh Dật tách hai chân Lăng Bái Ngôn ra, tính khí thô dài đâm thẳng vào sâu bên trong, nơi hai người kết hợp cũng kín không kẽ hở. Chất lỏng từ ruột non trở thành chất bôi trơn tốt nhất, Tống Minh Dật không trở ngại đâm vào trong huyệt hậu huyệt nóng bỏng chặt khít, hẹp chặt chẽ, mị thịt mềm mại như một cái miệng nhỏ hút người, bọc chặt lấy tính khí tráng kiện.

“Bái Ngôn, phía sau em kẹp tôi chặt quá. “

Mồ hôi trên trán từ khuôn mặt cương nghị của Tống Minh Dật trượt xuống, hắn liếm liếm cánh môi khô ráo, hai tay siết chặt eo hẹp của Lăng Bái Ngôn, thừa dịp người dưới thân đang còn hoảng hồn, hung hãn đâm vào, khiến Lăng Bái Ngôn nhịn không được rên rỉ, “Đâm, đâm quá sâu... Không, ah...”

Tống Minh Dật cúi người xuống, đâm hung khí to lớn càng sâu vào, đầu lưỡi liếm nước bọt từ khóe môi chảy xuống của Lăng Bái Ngôn, thắt lưng rắn chắc nắc với tốc độ cao, khi cắm dùng sức quá mức, còn kéo theo một chút tràng thịt đỏ tươi, hậu huyệt bị đâm như bùn xuân không ngừng phát ra tiếng nước phốc phốc.

“Tôi ** em sướng không, hay là bút máy ** em sướng hơn? Hửm?” Tống Minh Dật dường như tức giận, hung ác đâm rút vào hậu huyệt, giống như không ** thủng  Lăng Bái Ngôn, thì sẽ thề không bỏ qua.

Lăng Bái Ngôn bị Tống Minh Dật ** tới da đầu tê dại, hai chân cũng không ngừng run, hành lang yếu ớt bị người đàn ông không biết thương tiếc đâm rút hết lần này tới lần khác, “Anh ** em sướng hơn! Ớ ưm a... Chậm, chậm một chút, không chịu nổi...  “

“** chậm thì có làm em sướng như vậy không?” “Tống Minh Dật đánh một cái mạnh vào cặp mông rung rung của Lăng Bái Ngôn, “Mông vểnh nhìn đĩ như vậy, có phải cái gì cũng có thể ** em bắn ra hết không! “

Khoái cảm như thủy triều dâng khiến Lăng Bái Ngôn sợ hãi không thôi, cự vật dữ tợn khủng bố trong thân thể càng đâm càng sâu, đúng ngay khi hai người đang ** tới khí thế thì giọng nói dịu dàng của thư ký cắt đứt tình hình nóng bỏng, Lăng Bái Ngôn sợ tới mức bất ngời siết chặt hậu huyệt lại một cái, Tống Minh Dật trở tay không kịp liền bắn ra.

“Lăng tổng, ở đây có một văn kiện cần chữ ký của ngài. “

“Anh, ah...  “

Lăng Bái Ngôn không dám tin nhìn Tống Minh Dật đang cười tà, tính khí vừa mới phát tiết, còn chưa rút ra mà đã cứng lại.

Lần này, Tống Minh Dật ôm Lăng Bái Ngôn ngồi trên ghế, hai đùi thon dài rửa trắng treo ở hai bên hông người đàn ông, tinh dịch nóng rực vẫn còn cuồn cuộn trong ruột.

“Lăng tổng, có chuyện gì với anh vậy?” “

Thư ký vừa chuẩn bị đẩy cửa đi vào, lại nghe giọng sắc bén của Lăng Bái Ngôn, “Không được vào! “

Người ngoài cửa như bị Lăng Bái Ngôn làm sợ, vội vàng lui về phía sau vài bước.

Tống Minh Dật giờ phút này đang ôm eo Lăng Bái Ngôn, đôi môi mỏng để lại mấy vết hôn nhàn nhạt ở chỗ xương quai xanh tinh xảo, sau đó lại chuyển đến hai đầu v* trước ngực bị người ta bỏ qua từ lâu, đầu v* phấn nộn hơi vểnh lên, giống như đang chờ đợi bị người ta hái.

Khuôn mặt trắng nõn như hoa lê của Lăng Bái nổi lên màu đỏ ửng mê người, y hơi nâng phần ngực trắng nõn, chủ động đưa núm vú đến miệng Tống Minh Dật, cố gắng kiềm chế hơi thở rối loạn của mình, nói với thư ký ngoài cửa, “Chờ tôi gọi cô, thì cô mới được vào. “

Tống Minh Dật dùng sức mút núm vú yếu ớt, giống như muốn hút cái gì đó từ bên trong ra, hai tay xoa nắn bừa bãi cặp mông trắng nõn đẫy đà của Lăng Bái Ngôn, bị hút mạnh quá, Lăng Bái Ngôn nhịn không được nhẹ giọng rên rỉ, “Đau, đừng ưm.”

Trên da rịt vô cùng mịn màng của Lăng Bái Ngôn phủ một lớp mồ hôi mỏng, nhìn thấy Tống Minh Dật hận không thể liếm từng tấc da thịt của y, từ sau khi xảy ra quan hệ với Lăng Bái Ngôn, hắn tựa như ma quỷ, hận không thể khóa Lăng Bái Ngôn lại, mỗi ngày đều nhốt ở nhà mặc cho hắn **.

Nghĩ đến đây, Tống Minh Dật đột nhiên nắm chặt eo Lăng Bái Ngôn, cũng bất chấp người trong lòng có thể chịu đựng được hay không, cự vật dưới hông đâm mạnh lên trước, trong nháy mắt Lăng Bái Ngôn cảm thấy ngay cả tim cũng bị đâm tới.

Cự vật đầy gân xanh đâm lút cán vào hậu huyệt mềm mại, nếp gấp ban đầu phủ đầy huyệt khẩu bị căng ra thành một mảnh phẳng lì, vách tường bên trong mỏng manh đến gần như là có thể phác họa gân xanh nổi lên trên tính khí, loại xúc cảm không hề trở ngại này khiến cả người Lăng Bái Ngôn run rẩy.

Chút tâm tư xấu xa trong lòng không dám để cho Lăng Bái Ngôn biết, Tống Minh Dật chỉ có thể mặc sức mà ** cho đã cái nư, hắn nắm chặc lấy eo Lăng Bái Ngôn, ** vừa hung vừa tàn nhẫn, Lăng Bái Ngôn cảm thấy tính khí đáng sợ trong cơ thể giống như một cây gậy sắt nóng bỏng, mỗi một cú đâm đều hận không thể đâm thủng y.

“A a ư... Hỏng, hỏng mất... Quá, quá sâu rồi... ” Những lời rên rỉ của Lăng Bái Ngôn bị Tống Minh Dật đâm tới mức nói lộn xộn, y cố gắng nắm lấy vai người đàn ông, trên gương mặt xinh đẹp tuyệt trần dính đầy nước mắt, lại tăng thêm một chút mỹ lệ khó nói, đôi môi đỏ mọng gần như bị răng cắn chảy máu, “Đừng, đừng a... Sắp, sắp thủng rồi... Đâm, đâm thủng mất! “

“Bái Ngôn, gọi tên tôi.... ” Hơi thở nóng bỏng của Tống Minh Dật phả vào lỗ tai nhạy cảm của Lăng Bái Ngôn, ” Em chưa bao giờ gọi tên tôi. “

Lăng Bái Ngôn khóc đến hai mắt sưng đỏ, đôi môi đỏ run rẩy kêu tên Tống Minh Dật cầu xin tha thứ, không ngờ lại bị đâm hung ác hơn, “Minh, Minh Dật. Ah, ah.. Không, đừng! “

Tiếng gọi của Lăng Bái Ngôn như một chất thúc tình tốt, lý trí của Tống Minh Dật cũng hoàn toàn đứt dây, hắn ôm Lăng Bái Ngôn đi tới trước cửa sổ sát đất, ngoài cửa sổ không ngừng có nhân viên đi lại qua lại, phảng phất như một màn điên loan đảo phượng của hai người đều bị người ta nhìn thấy.

Khi lưng ấm áp chạm vào kính cửa sổ lạnh lẽo, Lăng Bái Ngôn theo phản xạ hai chân cuốn lấy eo rắn chắc của Tống Minh Dật, sợ rơi xuống, bên tai lại truyền đến giọng nói trêu chọc của người đàn ông, “Bái Ngôn, em xem, mọi người bên ngoài đều đang nhìn em bị ** đây này. “

“Đừng, đừng nói nữa! “Lăng Bái Ngôn sợ hãi rúc đầu vào cổ của Tống Minh Dật, khóc kêu cầu xin, “Nhanh lên! Mau làm cho xong đi! “

Tống Minh Dật không nói hai lời liền kéo mông của Lăng Bái Ngôn hung hãn đâm vào, dâm dịch nơi kết hợp chảy xuống kính cửa sổ trượt xuống thảm, ngoài cửa sổ phảng phất có vô số đôi mắt nhìn chằm chằm bọn họ, loại cảm giác bị người ta thị gian này ngược lại làm tăng thêm khoái cảm của Lăng Bái Ngôn.

Khoái cảm không ngừng tích tụ trong cơ thể, Lăng Bái Ngôn cảm giác ổ bụng truyền đến cơn tê dại quen thuộc, côn th*t vừa thô vừa to đâm vào trong cơ thể giống như khiến lục phủ ngũ tạng của y đảo loạn hết cả lên.

Đôi môi đỏ mọng muốn nhỏ giọt bị Tống Minh Dật hôn lên, kịch liệt trao đổi nước bọt của nhau, Lăng Bái Ngôn cảm thấy sâu trong cơ thể có một cỗ dục hỏa vô danh đang cháy rực lên.

Tống Minh Dật vừa buông đôi môi sưng đỏ ra, Lăng Bái Ngôn liền dâm đãng kêu lên, “Mau, sắp tới rồi... Minh Dật.... Sâu hơn một chút... ** sâu hơn một chút... em sắp, sắp ra rồi... Ư á... sắp bị ** bắn rồi…”

côn th*t trong hành lang giống như được khuyến khích, đâm thật sâu vào, ảo giác vào tới bụng khiến Lăng Bái Ngôn sảng khoái đến da đầu tê dại, ngón chân trắng nõn đáng yêu hơi cong vào, nước mắt tràn ngập hốc mắt rơi xuống.

Ngay sau đó Tống Minh Dật lại nhanh chóng đâm cả trăm cái, bắn luồn tinh dịch dày đặc từng giọt vào miệng nhỏ tham lam, thậm chí còn có một phần trong bụng lưu động đảo quanh.

Sau khi trận chiến kịch liệt qua đi, hai chân Lăng Bái Ngôn vô lực, ngay cả sức đứng cũng không có, trong văn phòng còn tràn ngập mùi tanh nồng đậm, ai vào cũng sẽ hoài nghi.

Tống Minh Dật dùng đầu mũi cọ cọ vào cổ mẫn cảm của Lăng Bái Ngôn, giọng nói mang theo sự gợi cảm khàn khàn sau khi làm tình, “Bái Ngôn, em hôn tôi đi, em chưa bao giờ chủ động hôn tôi. “

Lăng Bái Ngôn da mặt mỏng, tuy rằng trên giường bị Tống Minh Dật dạy dỗ trở nên cởi mở hơn, nhưng sau khi bị ánh mắt cầu xin của người đàn ông vẫn sẽ thẹn thùng.

“Vậy, em hôn tôi đi.”

Lăng Bái Ngôn không thể chống lại lời cầu xin của Tống Minh Dật, đôi môi đỏ mọng nhanh chóng hôn lên trên gò má, “Được rồi. “

“Em hôn cho có lệ thì cũng vừa phải thôi.”

Tống Minh Dật bĩu môi, ánh mắt đảo qua khắp người Lăng Bái Ngôn liền chú ý tới nơi sưng đỏ giữa đùi vẫn đang không ngừng chảy tinh dịch, làm hắn thiếu chút nữa nhịn không được lại đè người ta xuống làm thêm một nháy nữa.

“Lăng Bái Ngôn. “

“Dạ? “

Đợi nửa ngày cũng không nghe Tống Minh Dật nói nữa, Lăng Bái Ngôn nhịn không được mở miệng hỏi, “Kêu em làm gì? “

“Không có gì, chỉ muốn gọi tên em thôi.”

Tống Minh Dật cưng chìu xoa xoa đầu Lăng Bái Ngôn, đứng dậy khỏi bàn làm việc rút vài miếng khăn giấy lau sơ thân thể một chút cho y, sau đó mở cửa sổ, không khí trong lành giúp bay hơi thở tình dục trong văn phòng.

Thật ra vừa rồi Tống Minh Dật muốn tỏ tình với Lăng Bái Ngôn, nhưng lại sợ Lăng Bái Ngôn từ chối hắn ngay tại chỗ, rối rắm một chút liền dứt khoát giấu nhẹm trong lòng không nói, đợi đến lúc đó rồi tìm thời gian thiên thời địa lợi nhân hòa, thì tỏ tình nghiêm túc.

Lăng Bái Ngôn đương nhiên không biết Tống Minh Dật nghĩ gì, nhưng y nghĩ đến mỗi lần Tống Minh Dật tìm y đều là vì ịch ịch, nói không chừng chỉ coi trọng cái thân thể không tồi này của y, hơn nữa nhìn biểu hiện trên giường của Tống Minh Dật, liền biết hắn có kinh nghiệm phong phú, không giống như loại chim non như y.

Có lẽ Tống Minh Dật cũng chỉ ham đồ mới mẻ, chờ mộvề sau sẽ chán y, sẽ đi tìm mục tiêu mới thôi.

Nghĩ đến đây, Lăng Bái Ngôn cảm thấy mình có hơi đáng thương, nhìn kiểu gì cũng giống như công cụ để phát tiết dục vọng của Tống Minh Dật.