Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 1046: Trước đều không tham gia



Người có tiền đều thích cuộc sống bê bối như vậy sao?

“Tổng giám đốc trước nay không tham gia những hoạt động ngoài công việc, anh không biết sao?”

Nghiêm Mặc Hàn nói: “Lần này khác, cô ấy nhất định sẽ đi. Bởi vì có một ngôi sao lớn là thần tượng của cô ấy”

Nghiêm Mặc Hàn đặt thư mời lên bàn.

Chiến Hàn Quân lạnh lùng nhìn sang.

Cô ấy cũng theo đuổi thần tượng sao?

Thật là ấu trĩ!

Nghiêm Mặc Hàn khoanh hai tay đi ra ngoài “Quả nhiên là lạnh thật, tôi phải về mặc thêm cái áo khoác đây!”

Quan Minh Vũ cầm thư mời lên, nhìn thấy tên người mời liền không dám tin.

Anh ấy đứng dậy đi tới văn phòng tổng giám đốc.

Quan Minh Vũ cầm tấm thư mời đưa cho Nghiêm Linh Trang “Tổng giám đốc, tối nay đoàn phim “Quốc Y Cuồng Phi” mở tiệc đóng máy, cô Anh Nguyệt mời cô tham dự, cô có đi không?

Nghiêm Linh Trang vui mừng kêu lên: “Đây là lần đầu Anh Nguyệt nhà chúng tôi làm chủ, dù thế nào cũng phải đi ủng hộ cô ấy”

Đột nhiên sắc mặt cô lại trầm xuống: “Nhưng mà tôi lại thiếu một bạn nhảy?”

Quan Minh Vũ nhắc nhở khẽ: “Tổng giám đốc, ở tầng dưới không phải có một vị sao?”

Nghiêm Linh Trang cười đáp: “Mau đi mời anh ấy lên đây cho tôi!”

“Vâng”

Không bao lâu, Quan Minh Vũ đưa Chiến Hàn Quân đến trước mặt Nghiêm Linh Trang.

Nghiêm Linh Trang nhìn Chiến Hàn Quân một cách dò hỏi: “Anh Nguyệt, anh làm bạn nhảy của tôi được không?”

Chiến Hàn Quân lạnh lùng nói: “Đây không phải là một hoạt động cần thiết, không bạn nhảy thì có thể từ chối.”

Nghiêm Linh Trang gần như van xin: “Những yến tiệc của các danh gia vọng tộc khác tôi sẽ không đi. Nhưng Anh Nguyệt thì khác, cô ấy là chị em tốt nhất của tôi.”

Chiến Hàn Quân hơi giật mình, hóa ra cô đang đi dự tiệc vì một cô gái nào đó.

Nỗi chua xót trong lòng anh vơi đi một cách khó hiểu.

Nghiêm Linh Trang cay đẳng cầu xin: “Tôi có một tình bạn sâu đậm với cô ấy. Anh Nguyệt, đi cùng tôi đi mà’ “Được rồi” Anh miễn cưỡng đồng ý.

Nghiêm Linh Trang kích động: “Tuyệt quá, anh Nguyệt”

Anh mắt lạnh lùng của Chiến Hàn Quân rơi vào bộ vest bảnh bao của cô: “Cô cứ thế này mà đi dự tiệc sao? Cô đoán xem những người mời cô khiêu vũ nam nhiều hơn hay nữ nhiều hơn?”

Nghiêm Linh Trang vẻ mặt xấu hổ: “Vậy tôi đi sang phòng thay đồ bên cạnh trang điểm một chút. Anh chờ tôi một lát.”

Ngay sau đó, Quan Minh Vũ đã mang quần áo qua.

Những gì anh ấy chuẩn bị cho Chiến Hàn Quân là một bộ vest hàng hiệu làm bằng tay vô cùng tinh xảo, áo sơ mi màu xanh lam phối với bộ vest đen cuốn hút.

“Tôi sẽ không thay đồ.”

Quan Minh Vũ giống như năn nỉ ông nội bà nội, khiêm tốn cầu xin: “Anh Nguyệt, anh hiện tại là trợ lý của tổng giám đốc. Anh phải thay đổi hình tượng trở nên chuyên nghiệp hơn. Vì vậy, từ nay quần áo của anh sẽ có công ty đặc biệt chuẩn bị.

Ngoài việc mặc những sản phẩm phiên bản giới hạn của những tên tuổi lớn quốc tế trong những dịp lễ lớn, anh thường mặc những bộ quần áo do công ty dược Á Châu của chúng ta may cẩn thận.

Tất nhiên, nếu anh có yêu cầu gì đối với trang phục, anh có thể đề xuất với chúng tôi, chúng tôi sẽ phản ánh lại…”

Chiến Hàn Quân nhìn miệng của Quan Minh Vũ, anh ta thao thao bất tuyệt, ăn nói lưu loát. Nếu anh không đồng ý, ước chừng anh ta sẽ nói cho tới khi trời đất rung chuyển.

“Anh muốn sao thì làm vậy đi!” Anh nói nhẹ.

Anh thay quần áo xong liền đi ra, có lẽ là do quần áo chỉnh tê càng toát ra vẻ lạnh lùng xen lẫn với vẻ sang trọng quý phái, khiến anh ta tràn đầy sự nghiêm khắc trong từng cử chỉ.

Quan Minh Vũ nhìn Chiến Hàn Quân, đáy mắt có chút cay cay.

Trong lúc mơ màng, dường như vị thái tử gia anh khi ngút ngàn đã trở lại.