Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 182



Chỉ có trời mới biết anh đã dành bao nhiêu tâm sức cho Linh Trang. Từ khi cô bắt đầu lên mười, anh đã cố gắng xây dựng suy nghĩ của cô để cô trở thành một người bạn cùng chung chí hướng với mình.

Anh đã cố gắng tạo dựng cho cô nhiều sở thích và dành thời gian ở bên cạnh cô. Nghiêm Linh Trang là cô gái duy nhất có thể ở bên cạnh và thân cận với anh như thế.

Nhưng bởi vì tuổi cô còn quá nhỏ nên lúc nào anh cũng phải đè nén tình cảm của mình để cô có thể sống đơn giản và hồn nhiên như một cô gái bình thường.

Nếu anh biết cô sẽ rời xa mình sớm như: vậy thì chắc chắn anh sẽ không ra sức kìm nén bản thân như thế, anh sẽ là người có được lần đầu tiên của cô khi cô trưởng thành.

Quan Minh Vũ nhìn đôi mắt đỏ ửng của tổng giám đốc, anh ta đi theo tổng giám đốc đã mấy năm nên Quan Minh Vũ cũng biết Nghiêm Linh Trang là giới hạn và là điều cấm ky của anh.

Hôm nay họ điều tra về Lạc Thanh Du nhưng ai ngờ Nghiêm Linh Trang cũng có liên quan, số phận chính là điều thần kỳ như vậy đấy.

“Tổng giám đốc, Lạc Thanh Du cũng có mặt ở hiện trường lúc cô Linh Trang xảy ra chuyện không may, chuyện này không phải quá trùng hợp rồi sao? Rồi cuối cùng trời xui đất khiến làm sao mà cô Lạc Thanh Du đó lại thế chỗ cô Linh Trang để gả cho anh, chuyện này lại còn kỳ lạ hơn nhiều”

Chiến Hàn Quân nén lại nỗi đau của mình, những suy đoán của Quan Minh Vũ đưa anh vào trạng thái trầm ngâm.

Số phận của Linh Trang và Lạc Thanh Du rẽ sang một hướng khác vì tai nạn xe hơi lần đó. Rõ ràng người không may mắn là Linh Trang, còn người vẫn sống sờ sờ chính là Lạc Thanh Du nhưng tại sao Chiến Hàn Quân lại có ảo giác răng thân xác của Lạc Thanh Du đã bị Linh Trang nhập vào?

Tại sao bây giờ trên người Lạc Thanh Du không còn hơi thở dung tục và thấp hèn cùng tỉnh thần lúc nào cũng chán nản như nhỉ: năm về trước? Ngược lại biểu hiện của cô còn khá giống Linh Trang, tự tin, đàng hoàng, thậm chí còn có chút dễ thương nữa chứ?

“Quan Minh Vũ, tôi muốn xem video về Lạc Thanh Du của bảy năm về trước” Chiến Hàn Quân nói giọng có phần tang thương.

Quan Minh Vũ lộ ra vẻ mặt khó xử: “Xin lỗi tổng giám đốc, hiện tại tôi chỉ có video của Lạc Thanh Du của bảy năm sau thôi, còn bảy năm trước thì chỉ có hồ sơ mà thôi.”

Chiến Hàn Quân vươn tay ra, Quan Minh ‘Vũ bèn đưa hồ sơ cho anh ngay tức khắc.

Chiến Hàn Quân đọc nhanh như gió, chẳng mấy chốc mà anh đã đọc xong hồ sơ của Lạc Thanh Du rồi ném sự hứng thú qua một bên ngay lập tức: “Giống hệt những gì mà người ta đồn đại, lực học kém và không đạt.

Ngoại trừ chín năm giáo dục bắt buộc đầu tiên thì trường của cô ta có thể coi như tạm ổn, còn lại trường trung học phổ thông và trường đại học đều là những ngôi trường hạng bét.

Đúng là học dốt mà”

Lúc này vẻ mặt của Quan Minh Vũ có phần thú vị. Lạc Thanh Du kém cỏi như vậy mà sao tổng giám đốc vẫn nhìn trúng người ta, lại còn kết hôn rồi có vài đứa con với người †a cơ chứ?

Đột nhiên Chiến Hàn Quân ngước mắt lên nhìn Quan Minh Vũ, anh ta vội vàng thu lại biểu cảm kỳ lạ trên mặt đi rồi ngồi thắng lưng mà nói bằng giọng quang minh chính đại: “Tổng giám đốc cần gì ạ?”

Chiến Hàn Quân nói: “Lạc Thanh Du của bảy năm trước không học vấn, không nghề nghiệp. Lạc Thanh Du của bảy năm sau trở thành một hacker bậc nhất có thể tấn công vào mạng lưới Internet của Hoàn Á.

Sự thay đổi này khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi. Quan Minh Vũ, tôi muốn có toàn bộ tài liệu về Lạc Thanh Du từ khi cô ta sinh ra cho đến bây giờ, tốt nhất là cậu tìm được video cho tôi.”

Quan Minh Vũ kinh ngạc đến mức cả người như hóa đá. Lạc Thanh Du đột nhập vào mạng lưới Internet của Hoàn Á lúc nào vậy?

Sao anh ta lại không biết gì hết?

Má nó chứ, sao tổng giám đốc biết Lạc Thanh Du trâu bò như vậy lại không thu phục để dùng vào việc riêng mà ngày nào cũng hò hét muốn đối đầu với người ta, anh không sợ.

Lạc Thanh Du sẽ chạy sang công ty đối thủ Hoàn Á để đầu quân à?

“Sao cậu còn không đi đi?” Chiến Hàn Quân thấy Quan Minh Vũ ngồi đực mặt ra thì hỏi bằng giọng tức giận.

Quan Minh Vũ sờ sờ mũi, sau khi suy nghĩ cẩn thận thì xoay người rời đi.

Chiến Hàn Quân cầm từng bức tranh trên bàn lên, những bức bên trên đều là hoa hồng còn bức cuối cùng là bản phác thảo của anh.