Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 590: Chúng ta vẫn đang yêu đương



Lục Hạo Thành nhìn chiếc xe phía sau bị bỏ lại, tốc độ xe giảm bớt rất nhiều, giờ mới nhìn qua sắc mặt tái nhợt của Lam Hân, đáy mắt hiện lên một tia đau lòng: “Lam Lam, không có việc gì chứ?”

Lam Hân nuốt một ngụm nước miếng, mới nói: “Anh nhìn thấy em không có việc gì sao?”

Cô còn đang phát run đây.Đi xe máy với Cẩn Hi còn an toàn hơn.

Nhưng mà…… Cô nghỉ hoặc nhìn qua người bên cạnh: “Lục Hạo Thành, sao lại có người theo dõi chúng ta?”

Tốc độ xe giảm bớt, cô lập tức cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Lục Hạo Thành cười đen tối, giọng từ tốt: “Có thể nghĩ hai người chúng ta quá xứng đôi!”

Lam Hân: “… 2”

Anh cũng thật tự tin.

Hôm nay ra khỏi cửa không xem lịch sao?Lam Hân có chút sợ hãi, cô cúi đầu suy nghĩ miên man.

“Lam Lam, sao không nói lời nào?”Lục Hạo Thành không có thấy cô tiếng, tiếp tục hỏi.

Lam Hân vẻ mặt ủ rũ, cô phải nói cái gì?

Nói hai người họ là Kim Đồng Ngọc Nữ sao?

“Haizz!”

Lam Hân thở dài.

Vì sao chứ? Cô nhìn bộ quần áo đẹp đế của mình, thật đáng tiếc, hôm nay lần đầu tiên cô mặc nó.

Lục Hạo Thành: “Lam Lam, sao lại thở dài 2”

Anh biết cô tiếc của, không tự chủ được cong môi cười.

Lam Hân thấp giọng nói: “Đáng tiếc cho bộ quần áo xinh đẹp, thiết kế mất một tuần, gia công cũng mát một tuần đấy”

Lục Hạo Thành cười, quả nhiên là như thế này.

“Lam Lam, có thể giặt mà!”

Lam Hân vẻ mặt buồn bực, “Chỉ có thể thử xem.”

Cô luyến tiếc chứ, vải này, cô cát công tìm rất lâu mới có được.

Cô đang xót ruột, thì thông báo tin nhắn vang lên, lướt qua di động, là Nhạc Cần Hi.

“Lam Lam, em ở đâu?”

Lam Hân thở dài một hơi, trả lời: “Trên đường đi thay quần ao.

Nhạc Cần Hi: “Lam Lam, em sẽ không phải lại xui xẻo, bị người ta hắt rượu vang chứ?”

Lam Hân: “Hừmmmm”

“Cần Hi, anh quá lợi hại, sao có thể đoán được, nhưng anh chắc không đoán nồi chuyện kích thích hơn.”

Lam Hân có chút đắc ý nhìn chằm chằm màn hình di động.

Lục Hạo Thành hoàn toàn bị cô xem nhẹ ngồi bên cạnh, vẻ mặt âm trầm, nhất định là kẻ âm hồn không tan Nhạc Cần Hi.

Nhạc Cần Hi: “Xời! Cái suy nghĩ tiếc của của em sao anh đoán không được chứ?

Ăn miếng trả miếng, người kia chắc chắn phải thảm hơn em.”

Nụ cười Lam Hân cứng đờ, có cần ăn ý vậy không?

Lam Hân: “Là em hắn trở lại, rất thảm.”

Nhạc Cần Hi: “Anh biết ngay là như thế này, Lam Lam nhà chúng ta khí phách!!”

Lam Hân: “A…… em hùng hỗ vậy sao?

Anh ăn cơm cha?”

Nhạc Cần Hi: “Ăn không khí, còn đang bận đây.”

Lam Hân: “Vậy anh còn có thời gian mà khoe mẽ”

Nhạc Cần Hi: “Lo lắng cho eml”

Lam Hân: “Em không sao, không cần anh lo lắng, lo lắng cho thân mình đi, đừng lo làm ăn, mà cái mạng cũng không còn.”

Nhạc Cần Hi: “ôi... Lam Lam, anh buồn quá.”

Lam Hân: “Vậy khóc đi, khóc xong rồi ngoan ngoãn về nhà.”

Lúc này, Lục Hạo Thành đã chạy xe vào bãi đậu, ghé mắt vừa thấy, cô gái nhỏ còn đang say sưa buôn chuyện, có trong hằm đỗ xe mờ mịt, ánh đèn vàng hắt vào bên trong xe, bao phủ lấy Lam Hân, mà cô đang yên lặng cúi đầu, lông mi vừa dài vừa đen, khóe miệng đầy ý cười.

Lục Hạo Thành tháy thời gian như dừng lại, quá mức tươi đẹp. Cô không nhận ra xe đã dừng lại, Lục Hạo Thành có chút bất đắc dĩ nói: “Lam Lam, đã tới rồi.”

Lam Hân lúc này mới phục hồi tinh thần, vội nhắn tin trả lời Nhạc Cần Hi rồi mới nâng mắt nhìn Lục Hạo Thành.

“Chúng ta đi lên thôi!”

Cô để điện thoại vào túi, ý cười dịu dàng, dường như cô đã quên hết chuyện không vui vừa rồi.

Lục Hạo Thành nghe vậy thấy rất có ý sâu xa, giống như lời mời gọi vậy: “Chúng đi lên thôi.”

Giọng anh mang ý cười, giọng có chút trầm, Lam Hân hơi nghỉ hoặc nhìn qua, thấy anh cười nhẹ, cũng không có nghĩ nhiều.

Hai người xuống xe, trực tiếp đi vào thang máy.

Lam Hân thầy Lục Hạo Thành trực tiếp ấn tầng tám, nghỉ hoặc hỏi: “Chúng ta không cần đi đăng ký ở quầy lễ tân sao?”

Lục Hạo Thành nhìn cô cười cười: “Lam Lam, đây là khách sạn của anh.”

NẠ Á ” Lam Hân kinh ngạc, được rồi, người có tiền đều là big boss.

Lục Hạo Thành có chút bất đắc dĩ cười cười, nói: “Tần Ninh Trăn vẫn như hổ rình mồi, trên cơ bản đều là bất động sản.”

Để đề phòng người phụ nữ đầy tham vọng như Tần Ninh Trăn, anh vẫn luôn thận trọng. Hiện tại anh và cha mình đã đoạn tuyệt quan hệ, bà ta sẽ nhanh chóng hành động thôi.Nhất định phải khiến Tần Ninh Trăn nếm thử cảm giác từ thiên đường rơi xuống địa ngục.

Lam Hân có chút đau lòng nhìn anh, qua vài lần gặp Tần Ninh Trăn, bà ta không hề nói những lời khó nghe với Lục Hạo Thành, nhưng cô cũng có thể nhìn ra được, Tần Ninh Trăn là loại người giỏi ngụy trang, trước mặt người ngoài, bà ta cũng sẽ không hủy hoại danh tiếng của mình.

“Em nghe Cẩn Hi nói, có vài lần anh gặp tai nạn, cũng không là ngoài ý muốn, giống như lần em gặp anh ở đường cao tốc, cũng không phải ngoài ý muốn sao?”

Đây là lần đầu tiên Lam Hân đề cập đến chuyện này trước mặt Lục Hạo Thành.

Lục Hạo Thành nhíu mày, Nhạc Cẩn Hi cũng điều tra mình, anh khẽ gật đầu, không nói gì.

Lam Hân nhìn qua, đột nhiên nắm lấy tay anh,cười cười: “Lục Hạo Thành, về sau, có mẹ, có em, có chị Tư Tư, anh sẽ tốt hơn.”

Lục Hạo Thành nhìn ánh mắt lo lắng của cô, lại cúi đầu nhìn nơi tay họ đan vào nhau, tay cô rất ấm, anh cười khẽ: “Nhưng mà Lam Lam, em còn chưa nói rõ khi nào thì gả cho anh đâu?”

TA ” hai mắt Lam Hân trừng lớn, hai người còn chưa kịp yêu đương, trực tiếp đến bước kết hôn, có phải đã đốt cháy quá nhiều giai đoạn không?

nHa ngự Lục Hạo Thành, em còn muốn yêu đương Không phải, sao cô lại nói như vậy với anh?

*Ha ha E272. ” Lục Hạo Thành nhìn dáng vẻ cô bối rối mà “Anh đừng cười.Anh Cười, em cảm giác bản thân không còn mặt mũi gì nữa.”

Lam Hân nhỏ giọng nói xong, thật ra cô muốn có quan hệ yêu đương, đã có ba đứa nhỏ nhưng chưa từng yêu đương một lần, nói ra nhất định không ai tin tưởng.

Lục Hạo Thành nhìn thấy đã đến tầng tám, dắt tay cô đi ra ngoài, “Lam Lam, chúng ta vẫn đang yêu đương.”

Đúng là một cô gái nhỏ không có nhận thức về tình yêu.

“Nào có?”

Lam Hân thê thốt phủ nhận.

Lục Hạo Thành dừng lại, ánh mắt tối đen nhìn cô nghiêm túc, anh giơ hai tay lên, giữ chặt vai cô, khẽ cúi đầu, nhìn cô bằng đôi mắt trong veo rồi cười nói: “Lam Lam, em đã đồng ý với anh, cho em thời gian để quen anh.

Từ thời điểm đó bắt đầu, chúng ta đã có mối quan hệ chính thức.”

Cô nhóc này, đối với mặt tình cảm rất chậm chạp, anh cần nhắc nhở cô mới được.