Một Thai Sáu Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 1301: (2298) hạ thuyền



Edit By Trà Nữ Lê

Uống nước trái cây và ăn đồ ngọt xong Đế Anh Thy vẫn không nhìn thấy Tần Kính Chi và Kiều Như An ở đâu cả

Tư Hải Minh thì ánh mắt luôn chăm chú nhìn Đế Anh Thy, trên mặt nàng dù có một biểu hiện nhỏ xíu anh cũng có thể nhìn thấu “Bọn họ về phòng nghỉ ngơi rồi”

Đế Anh Thy sửng sốt một chút, nàng không phải ngạc nhiên hai người họ trở về phòng nghỉ ngơi, mà vô cùng ngạc nhiên vì Tư Hải Minh hiểu thấu tâm tư mình

Không cần nàng nói mà có thể hiểu ngay nàng cần đáp án nào…

Nếu như những việc khác cũng nhẹ nhàng như thế thì tốt biết bao nhiêu…

Đến khi du thuyền chuẩn bị hạ thuyền thì mới thấy Tần Kính Chi và Kiều Như An

Đế Anh Thy hỏi “Hai người ngủ đến giờ sao?”

“Đúng vậy, chắc sáng dậy sớm quá” Kiều Như An ngượng ngùng nói

Tần Kính Chi cười cười biểu thị ngầm là thừa nhận

Đế Anh Thy tin lời nói của hai người ấy

Du thuyền cập bờ, trên boong thuyền lúc Đế Anh Thy đã nhìn thấy chiếc xe Rolls Royce màu đen đậu trên bờ cát

Có có kia là dãy biệt thự view biển để nội tâm của nàng vô ý thức kéo căng

Nếu như hạ thuyền Tư Hải Minh sẽ tiến đến biệt thự view biển sao? Bọn trẻ đi vào thì nàng cũng phải đi vào, nơi đây từng là ác mộng liên tục của nàng

Nàng nhớ lúc còn mất trí nhớ thời điểm ấy có ghé đến, mọi thứ đều không nhớ rõ nhưng thân thể sợ hãi thì lại nhớ rất kỹ mà thành phản xạ tự nhiên. Hiện tại đã nhớ lại mọi thứ sẽ chỉ còn đợi không ngừng đi…

Cho nên Tần Kính Chi và Kiều Như An sau khi xuống dưới Đế Anh Thy vẫn đứng lại thành du thuyền không nhúc nhích

Bọn nhỏ cũng rất ngạc nhiên mà nhìn mẹ

“Mẹ ơi, chúng ta đến rồi!” Bảo Nam nói

“Chúng ta cùng nhau đi xuống đi!” Bảo Vỹ nói với mẹ

“Đêm nay chúng ta ở lại chổ này sao?” Bảo Long hỏi

“Nghỉ ở…” Bảo My lấp lửng.

||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||

“Rất lâu rồi không cùng mẹ ở đây!” Bảo Hân nói

“Ừm ừm!” Bảo An đồng ý

Mang trong lòng tâm tình nặng nề dị thường nên Đế Anh Thy cứng tại đó chậm chạm không có mở miệng trả lời bọn nhỏ, trong đầu đang suy nghĩ phải trả lời sao để bọn nhỏ không khóc

“Mẹ…” Đế Anh Thy vừa định trả lời thì điện thoại vang lên. Nhìn thấy cuộc gọi đến là “Anh ba”

“Cục cưng đang ở đâu?” Đế Bắc Lẫm giọng vui vẻ truyền đến

“Cùng bọn nhỏ đi biển đang trở về, du thuyền mới cập bến” Đế Anh Thy phát giác sau hỏi “Anh ba đang ở Kinh Đô sao?”

“Anh Thy đoán xem!”

“Hẳn là trong căn hộ của em à?”

“Anh Thy rất thông minh, anh ba ở chung cư chờ e trở về!” Đế Bắc Lẫm nói

Đế Anh Thy lúc đầu nghĩ đến trực tiếp về cùng Tần Kính Chi đi luôn, không nghĩ là có anh ba. Chỉ có một anh thôi sao?

“Mẹ ơi, Bác đến sao?” Bảo Vỹ vui vẻ

Sáu đứa bé đều rất vui vẻ, Đế Anh Thy nghĩ bọn trẻ đối với bác cũng rất tình cảm, không chỉ có bác thích bọn nhỏ mà còn là huyết thống

“Ừm, chúng ta trở về đi!” Đế Anh Thy nuốt suy nghĩ về đảo Trân Châu trở vào

“Vâng!”

Cửa chung cư mở ra, không chỉ có Đế Bắc Lẫm mà còn có Đế Hạo Thiên, Đế Hoàng Minh không đến

“Anh hai, anh ba” Đế Anh Thy gọi tên các anh

“Anh Thy!” đã lâu rồi không gặp em gái cưng Đế Bắc Lẫm kích động nhào qua chuẩn bị ôm nàng một cái

Nhưng mà còn chưa kịp đụng vào người Đế Anh Thy bên cạnh liền có một bóng đen tiến đến gần ngăn ở giữa

“Tránh ra!” Đế Bắc Lẫm sắc mặt cực kì khó coi

“Đường xa mà đến, hoan nghênh!” Tư Hải Minh nói

Đế Bắc Lẫm ánh mắt lấp lóe, ngươi chính là như thế hoan nghênh? Ta ôm em gái của mình mà ngươi còn ở đây vướng bận?

Nhưng mà bất kể như thế nào Tư Hải Minh đều không nhượng bộ. Mọi hành động ôm người con gái của anh, anh đều không chấp nhận