Một Thai Sáu Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 1347: (2344) đi tìm hung thủ



Edit By Trà Nữ Lê

Đế Anh Thy kéo hai lần nhưng vẫn không rớt ra, động tác càng mạnh hơn nhưng vẫn không được nên nàng đành phải đi đến lấy tay gỡ ra

Nhưng mà vừa đi đến hai bước phía dưới cỏ mọc có đồ vật gì đó mà cô vô tình dẫm lên. Nàng dùng tay vén cỏ ra thì có một cái điện thoại lộ ra

Đế Anh Thy liền nghĩ đến đó chính là điện thoại bị mất của ông bà cụ kia, là Đào Sơ Tâm đã trốn ở chổ này

Đang lúc Đế Anh Thy muốn kiểm tra nội dung bên trong của điện thoại, cảm nhận được không khí dị thường ở phía sau

“Đế tiểu thư?”

Đế Anh Thy quay đầu lại, chỉ nhìn thấy Cố Mạnh xuất hiện tại cửa ra vào nhà kho, lúc anh ta đi vào trong bầu không khí bỗng trở nên khẩn trương

“Đế tiểu thư ở đây làm cái gì?” ánh mắt Cố Mạnh quét lên người nàng

Đế Anh Thy ôm cái váy của mình, có chút lúng túng sửa lại cái váy sau đó đứng dậy “Không phải nói Đào Sơ Tâm bị giết chết sao, tôi nghĩ đến xem một chút, đi đến nhà kho váy bị vướng vào đây. Làm hỏng cái váy của tôi làm mất cả hứng. Quả nhiên đến những nơi cũ kĩ như thế này không nên mặc quần áo đẹp” Ngữ khí hơi ghét bỏ. Kịp phản ứng nàng liền hỏi “Anh tại sao lại tới đây?”

“Tôi đến đây muốn điều tra hung thủ giết người” Cố Mạnh nói

Đế Anh Thy gật đầu nhẹ, tỏ ra là đã hiểu

“Cô cảm thấy hứng thú sao? Tôi nhớ rằng cô đối với Đào Sơ Tâm cũng không thiện cảm”

“Không phải tôi cảm thấy hứng thú, mà là tôi hiếu kì người giết cô ấy. Tôi đang nghĩ có phải sát thủ theo dõi từ nhà tôi, trên thực tế là để đối phó với tôi bởi vì gia đình tôi cũng tương đối phức tạp, nhất thời có nói với anh cũng không rõ” Đế Anh Thy thở dài

“Không có phát hiện điều gì khả nghi chứ?” Cố Mạnh hỏi

“Chưa có…” Đế Anh Thy còn chưa nói xong khóe mắt liếc qua hiện lên một vệt bóng đen

Tư Hải Minh đi đến, toàn thân khí tràng áp bách khiếp người

Cố Mạnh phát hiện ra anh, khẽ gật đầu “Ngài Hải Minh”

Tư Hải Minh không nhìn anh ta, đi đến trước mặt Đế Anh Thy “Không cho phép chạy tới nơi này”

Nói xong, nắm tay Đế Anh Thy rời đi

Đế Anh Thy ngượng ngùng cười cười với Cố Mạnh, thuận theo mà rời đi

Lần đầu tiên nghe lời Tư Hải Minh khi anh ấy đụng chạm vào người mình, nhưng rõ ràng đây là làm cho Cố Mạnh thấy

Mãi cho đến khi lên xe, ngắn cách với bên ngoài mới rút tay về. Sau đó phát hiện sắc mặt của Tư Hải Minh hơi chìm, khí tràng áp bách đến cực điểm

Đế Anh Thy biết Tư Hải Minh tính chiếm hữu lại trỗi dậy

Cùng Cố Mạnh gặp nhau tại nhà kho, tiếp xúc với người khác phái. Tư Hải Minh đúng là người đàn ông độc tài nên cảm xúc thế nào sẽ tốt…

Chẳng qua Đế Anh Thy cũng không cần chột dạ, nàng cũng đã sớm nói nàng không có quan hệ gì với Tư Hải Minh nên anh không có tư cách quan tâm đến chuyện này!

“Anh không phải đã nói người này rất nguy hiểm? Nếu như muốn điều tra anh sẽ đi cùng với em”

“Cứ coi như Cố Mạnh giết Đào Sơ Tâm đi thì cũng không liên quan gì đến tôi, tại sao tôi phải đi điều tra? Tôi chỉ là rãnh rỗi không có chuyện gì nên nghĩ là đến xem một chút thôi” Đế Anh Thy nói “Còn nữa, chuyện của tôi không cần anh quản”

“Em đến Kinh Đô anh có trách nhiệm phải bảo đảm an toàn cho em, nếu không ba anh trai của em sẽ giết anh” Tư Hải Minh đè nén cảm xúc bực bội, nhẫn nại nói

Đế Anh Thy quay mặt lại nhìn anh, chuyện này anh nói như thật. Nếu đã sợ như vậy thời điểm gặp các anh trai không chịu rút lui à?

“Còn nữa, em là Mẹ của sáu đứa nhỏ, nếu anh không bảo vệ tốt thì các con sẽ không nhận người Ba này” Vừa nhắc đến con Đế Anh Thy không tiếp tục phản kháng anh, nhưng trong lòng vẫn có có sự kháng cự

“Thy, anh sẽ không để em nhận bất cứ tổn thương gì” Tư Hải Minh mắt đen sâu nhìn chằm chằm nàng. Nàng xém chút rời bỏ anh, nổi sợ hãi của ba năm trước đây anh không thể lập lại

Cho dù có ngày tận thế, anh hy vọng người phải chết chính là mình

“Tôi có khả năng tự bảo vệ” thời điểm Đế Anh Thy nói câu này nàng nhớ lại sự việc Tần Diễm My bắt cóc Tư Thái Lâm như ép buộc mình xem nhẹ

“Cứ coi như em lợi hại như các anh trai của em nhưng anh cũng không yên lòng”

Đế Anh Thy cắn răng, nghiêng nghiêng mặt nhìn ra ngoài cửa sổ xe. Nói chuyện này cùng với người này thật không thông! Tùy anh muốn nghĩ thế nào nghĩ, nàng không muốn nghe!

Nàng quyết định cùng Tư Hải Minh không đội trời chung!

Xe không về chung cư mà dừng ở một quán cà phê

Sau khi Tư Hải Minh xuống xe Đế Anh Thy ngồi lại không xuống “Tới đây làm cái gì?”

“Còn một giờ nữa mới đón con, chúng ta chờ ở đây” Tư Hải Minh nói

Đế Anh Thy từ trên xe bước xuống “Không cần, anh cứ ở đây chờ, tôi về trước…” Nàng bỏ đi liền bị ôm lại từ phía sau hướng vào quán cà phê

“Tư Hải Minh!”

“Có người nhìn”

Đế Anh Thy nhìn đúng là có người đang nhìn cô

Bởi vì chiếc xe Rolls Royce đậu nên đều hấp dẫn người nhìn về phía này!

Cuối cùng Đế Anh Thy bị cường thế bá đạo Tư Hải Minh ôm vào quán cà phê, tại lầu hai chọn vị trí đẹp cạnh cửa sổ ngồi xuống

Lầu một lầu hai đều có khách, vậy mà vị trí đẹp này lại không có ai ngồi, tin được sao?

Khẳng định là đã sớm chuẩn bị

Rõ ràng thời điểm Tư Hải Minh xuất hiện tại nhà kho thì sau anh đã sớm thu xếp ổn thỏa!

Đế Anh Thy muốn rời đi thì phục vụ bàn đi đến, đem đến cho nàng một ly cà phê sữa kèm một dĩa đồ ngọt, còn Tư Hải Minh là một ly cà phê đen

“Tôi không uống cà phê sữa” Đế Anh Thy cự tuyệt, mặt nghiêng một bên

“Uống thử chút, không thích sẽ đổi” Tư Hải Minh nói

Đế Anh Thy nhếch môi, không nói lời nào, vẫn nhất định kháng cự

Nàng với Tư Hải Minh quan hệ tốt đến mức có thể ngồi uống cà phê với nhau sao!

“Không uống, muốn anh đút sao?”

Đế Anh Thy thân thể vô ý thức kéo căng, nhìn xung quanh thấy mọi người đang nhìn phía mình. Nếu ở đây bị Tư Hải Minh đút cho ăn người khác sẽ nghĩ thế nào?

Nàng hiện tại kịp phản ứng tại sao Tư Hải Minh lại thay đổi tác phong ngày xưa không có bao trọn quán. Có những người cùng uống cà phê xung quanh cảm giác như bị bắt cóc cảm xúc!

Bởi vì đối mặt với sự uy hiếp của Tư Hải Minh và bận tâm với ánh mắt của người khác Đế Anh Thy chỉ có thể uống

Đế Anh Thy bưng ly lên, bị ép nhấp một hớp

Lần đầu tiên nàng uống, không phải cà phê đắng bởi vì có thành phần cà phê cho nên vị sữa sẽ không cho người dùng cảm giác quá ngọt

Tư Hải Minh nhìn chằm chằm môi trên của Đế Anh Thy dính màu trắng của sữa, ánh mắt biến đổi, am hiểu sâu

“Uống không ngon” Đế Anh Thy bỏ ly xuống, cố ý nói

“Đổi khẩu vị khác” Tư Hải Minh giọng nói hơi câm

“Không muốn uống”

“Muốn uống cái gì anh mua cho em” Tư Hải Minh hoàn toàn không có nguyên tắc dung túng

“Không cần”

“Ăn đồ ngọt”

Đế Anh Thy hướng mắt nhìn đồ ngọt, muốn tiếp tục cự tuyệt liền nghĩ đến bản tính uy hiếp của Tư Hải Minh nàng làm bộ dáng muỗng nhỏ xuống miếng bánh cho vào miệng

Chỉ cần có thể chắn miệng Tư Hải Minh nàng bất đắc dĩ phải ăn một chút!

Đồ ngọt thơm ngon không ngán, ăn thật ngon

Chẳng qua là nàng không muốn biểu hiện ra thần sắc ‘Tư Hải Minh chọn đúng’, nàng tình nguyện không ăn!

Đế Anh Thy quay sang nhìn phía ngoài cửa sổ, phía dưới chính là cảnh bồn hoa đường phố. Chọn ở đây là bởi vì bên cạnh chính là trường học. Đến lúc đó liền có thể đi đón bọn nhỏ