Một Thai Sáu Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 1511



Hóa ra anh còn có một mặt như vậy…

Điều này làm cho cô cảm thấy lo lắng và tội lỗi.

Bởi vì việc này xảy ra với cô, làm cho cô vô cùng hận bên thứ ba!

Mà nếu như cô gái này biết chuyện cô phát sinh quan hệ với anh ta, nhất định sẽ rất hận cô!

Tuy rằng lúc đó là bất đắc dĩ, không phải cô tự nguyện, nhưng trong nội tâm lại có rào cản không thể vượt qua.

Giống như cô, cho dù bây giờ nhà họ Tần có xin lỗi cô như thế nào, cô đều muốn ly hôn, chúng cũng đều cùng lý do…

“Này, mỹ nữ?” Đế Anh Thy giơ tay lên, vẫy vẫy. Diệp Thiên Thanh hoàn hồn, mình vừa được gọi là “mỹ nữ” sao?

Khi lại cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Để Bảo Lâm: “Thật xin lỗi…”

“Hoa này tôi cũng muốn.”

“Được, tôi đã nhớ kỹ rồi!” Diệp Thiên Thanh nói.

Đế Anh Thy tiếp tục xem hoa, nghĩ thầm, người phụ nữ này có tâm sự sao? Nhưng mà cô sẽ không tiếp tục suy nghĩ loại chuyện này, người nào mà chẳng có tâm sự?

” Diệp Thiên Thanh!” Giọng nói sắc bén của người phụ nữ vang lên, cùng với tiếng cửa kính đóng sầm lại.

Đế Anh Thy giật mình hoảng sợ!

Trước sự ngạc nhiên của Đế Anh Thy, ánh mắt của Đế Bắc Lâm quét qua như một lưỡi dao, hiện ra tia sáng lạnh lẽo khủng khiếp.

Đế Anh Thy nhìn người phụ nữ đi giày cao gót, xách theo túi hàng hiệu, người phụ nữ toàn thân đều là hàng hiệu vặn eo, lắc mông bước vào, đi thẳng đến trước mặt Diệp Thiên Thanh, bộ dáng hùng hổ vô cùng dọa người.

“Miêu Thúy cô muốn làm gì? Bây giờ tôi đang có khách hàng, cô đi ra ngoài…

“ Diệp Thiên Thanh hạ giọng đuổi người

“Tại sao tôi phải đi ra ngoài? Có phải là cô nói xấu tôi với Tân Chinh đúng không?” Miêu Thúy vênh mặt, thái độ hất hàm, không coi ai ra gì, hoàn toàn không để tâm đến khách hàng trong tiệm, thậm chí còn không thèm nhìn!

“Tôi không có rãnh rỗi như vậy” Diệp Thiên Thanh nói.

“Thế nào, cô dám làm mà không dám chịu? Cũng bởi vì Tân Chinh không yêucô, cô liền sử dụng thủ đoạn ngáng chân sau lưng tôi, không đúng sao? Cho dù bây giờ Tân Chinh có không thích tôi, anh ấy cũng sẽ không bao giờ nhìn đến một con quái vật xấu xí như cô” Vết sẹo trên mặt Diệp Thiên Thanh như một vết sẹo ở tận sâu trong đáy lòng, đụng một cái liền đau.

Cô khó chịu, xấu hổ không nói nên lời.

“Thế nào, chắc cô sẽ không nghĩ đến việc dựa vào cái khuôn mặt ma chê quỷ hờn này của mình đi quyến rũ Tân Chinh đúng không?

Tôi vốn nghĩ đến trước kia chúng ta đã từng là bạn tốt của nhau mà đối xử với cô tốt một chút, nhưng bây giờ tôi phát hiện ra hoàn toàn không cần thiết phải làm như vậy.

“Vậy thì, cô cảm thấy phá hỏng hôn nhân của tôi với Tân Chinh là rất đúng sao?” Giọng Diệp Thiên Thanh run rẩy, hỏi lại.

“Người nào có được tình yêu thì người đó có quyền, cô cảm thấy người nào có lý?” Miêu Thúy xem thường.