Mùa Xuân Đến, Lại Đến...

Chương 10



Edit: Meow

Lời nói ra như một mồi lửa đốt cháy thảo nguyên, chút lý trí còn sót lại của Bạch Yến nháy mắt bị cháy sạch không còn một mảnh.

Bạch Yến ôm Huyền Dật về phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt lên giường. Hắn cúi người hôn Huyền Dật từ trán cậu, ánh mắt, thẳng đến môi.

Bạch Yến đưa ngón tay ấn nhẹ lên môi cậu, rồi như là không đủ, đem ngón trỏ tiến vào, bắt chước động tác rút cắm, liên tục đùa bỡn đầu lưỡi Huyền Dật.

Nước miếng theo khóe miệng chảy xuống, Huyền Dật nức nở xin tha, đuôi mắt hồng hồng, mùi đào mật trên người ngày càng nồng đậm, như là đào chín chỉ chờ người hái.

Bạch Yến đổi thành đầu lưỡi khi dễ cậu, cùng Huyền Dật răng môi giao hòa, trong phòng chỉ có hai người nên thanh âm môi lưỡi dây dưa càng thêm rõ ràng, Huyền Dật nghe mà xấu hổ không thôi.

Huyền Dật bị hắn hôn đến mơ hồ, hạ thân dần ướt át, ngay cả quần cũng bị ướt một mảng lớn.

Bạch Yến sờ lên mông Huyền Dật, tự nhiên cũng cảm thấy được cơ thể cậu biến hóa, ghé bên tai cậu thấp giọng nói: "Ca ca cũng thật là nóng vội."

Huyền Dật bị hắn nói đến đỏ mặt, muốn lấy tay che mặt mình, nhưng bị Bạch Yến giữ chắc. Hắn nắm tay Huyền Dật, đặt ở ngực mình, "Anh nhìn em."

Bạch Yến trước ánh nhìn của Huyền Dật mà từ từ cởi quần áo, theo từng động tác, cơ bắp cần xứng cùng bờ vai vững chãi dần lộ ra chứng tỏ hắn không còn là một cậu bé nữa, mà là nam nhân, một nam nhân cường tráng, là một Alpha mạnh mẽ có đủ sức bảo vệ người mình yêu.

Mà thứ dưới kia to dài, đem toàn bộ vốn liếng của phái nam hiển lộ. Khác với vẻ mặt hắn lúc này, tiểu Bạch Yến tràn đầy tính xâm lược, vừa to vừa dài đầy hiên ngang.

Huyền Dật vừa nhìn liền đỏ mặt nên liếc mắt đi, Bạch Yến từ từ cởi nút áo sơ mi của Huyền Dật. Lồng ngực trắng nõn lộ ra trước mắt hắn, đầu v* hồng nhạt, nhìn thật giống quả đào nhọn.

Bạch Yến há miệng mút lấy nó, đầu lưỡi không ngừng kích thích đầu v* đứng thẳng lên, hắn một bên đùa bỡn một bên lưu manh nói: "Ca ca sau này sinh bảo bảo cho em, nơi này cũng sẽ có sửa nhỉ? Vậy anh phải cho em uống đó nha."

Huyền Dật hết sức xấu hổ, "Này...Nói bậy gì đấy!"

Bạch Yến còn cảm thấy ý tưởng này rất tốt, thế là càng tích cực mút, thuận tay cởi luôn quần Huyền Dật. Hắn duỗi ngón tay tiến vào, cảm giác trơn mịn, rồi trước ánh nhìn của Huyền Dật mà liếm ngón tay, "Ca, anh thật ngọt."

Huyền Dật cảm thấy mình sắp bị ép điên rồi, theo bản năng nâng cao mông, cũng vươn người tới hôn "Yến Yến, em....Xin em..."

Bạch Yến bị cậu chủ động câu dẫn càng thêm điên cuồng, hắn đã cương từ lâu, nhưng luôn cố kìm nén sợ làm cậu bị thương, giờ hắn nghĩ mình không nhịn nổi nữa.

Bạch Yến nâng chân Huyền Dật, đỡ tính khí chậm rãi tiến vào. Thời điểm vừa đẩy vào hai người đều khó chịu, Bạch Yến vỗ mông Huyền Dật, "Thả lỏng một chút."

Cả hai đều là lần đầu, không có kinh nghiệm, nhưng ai cũng muốn đối phương thoải mái hơn chút, vì thế đều dựa vào bản năng. Huyền Dật tận lực thả lỏng một chút, như vậy Bạch Yến cũng có thể dễ chịu hơn.

Bạch Yến thoải mái đến chân tơ kẽ tóc, chỗ đó thật sự quá mềm mại quá chặt, nhưng hắn sợ Huyền Dật đau, nên nhịn không động. Chỉ khi thấy cậu đã buông lỏng, mới tiến vào sâu hơn, Huyền Dật nhịn không được rên rỉ thành tiếng.

Bạch Yến thấy Huyền Dật dần dần có thể tiếp nhận, liền thoải mái ra vào, mỗi một lần đều đỉnh tới điểm nhạy cảm của cậu.

Tiểu Huyền Dật phấn nộn, không ngừng bị kích thích mà đứng thẳng, đầu chóp tuôn dịch. Cậu bị Bạch Yến thao đến rên rỉ không ngừng, nước mắt sinh lý cũng rơi, Bạch Yến nhẹ nhàng vươn lưỡi liếm từng giọt.

Bạch Yến nắm chặt tiểu Huyền Dật

Họ báo tuyết có lực kéo dài kinh người, Bạch Yến còn là dòng huyết thống cao quý, vì thế còn lâu hơn nữa. Hắn dùng động tác nguyên thủy rong ruổi trong cơ thể Huyền Dật, còn lưu dấu vết.

Theo từng động tác, túi tinh cũng liên tục va vào mông Huyền Dật, hai cánh mông trắng nõn qua từng đợt va chạm mà đỏ bừng. Bạch Yến càng thúc càng sâu, khi chạm đến nơi nào đó, Huyền Dật thét lên một tiếng, làm Bạch Yến sợ hết hồn.

Hắn cảm giác được như có gì đó biến hóa, vừa kinh ngạc còn rung động, ngẩng đầu nhìn Huyền Dật: "Ca...Anh?"

Huyền Dật như mở ra đường hành lang, tiểu Bạch Yến đã đỉnh đến của tử cung, sâu hơn nữa chính là nơi đánh dấu. Cũng là nơi biểu tượng cho sự bên nhau mãi mãi của hai con người, không thể chia lìa, dấu ấn minh chứng cho sinh mệnh đã gắn kết.

Huyền Dật nhìn hắn, giang rộng hai tay, "Anh nguyện ý."

Bạch Yến cũng không kìm nén nữa, nhanh chóng bắn vào, tiểu Bạch Yến chậm rãi để lại dấu ấn trong cơ thể Huyền Dật.

Hắn cắn lên gáy Huyền Dật, răng nanh chạm vào tuyến thể. Trong nháy mắt, mùi đào mật cùng bạc hà quấn quýt lấy nhau tràn ngập trong không khí, vừa ngọt ngào vừa dâm mỹ.

Tiểu Bạch Yến không để ý đến Huyền Dật mà liên tục luật động, cậu rên rỉ muốn chạy trốn, lại bị đâm vào sâu hơn, cho đến khi Bạch Yến bắn xong.

Bạch Yến bắn rất dài cũng rất có lực, tinh dịch bắn thẳng vào trong Huyền Dật, cũng đảm bảo đều vào thẳng trong tử cung.

Huyền Dật bị hắn bắn, trong nháy mắt, tiểu Huyền Dật cũng không nhịn nổi mà bắn, tinh dịch tràn đầy tay Bạch Yến. Hắn đưa tay ra trước mặt Huyền Dật, "Anh nhìn xem, thật nồng."

Huyền Dật xấu hổ dời mặt đi, Bạch Yến sao có thể bỏ qua cho cậu, dùng tay còn lại lấy một ít tinh dịch, quệt lên môi Huyền Dật.

Sắc môi đỏ cùng tinh dịch trắng, càng lộ vẻ dâm đãng.

Bạch Yến hôn lên môi Huyền Dật, hắn cực kỳ thích cảm giác hôn môi cùng cậu, nhìn trong mắt cậu chỉ có một mình hắn.

Không lâu sau, Bạch Yến lại tiến công, thời kỳ phát tình của Huyền Dật cũng bắt đầu.

Hai người ở trong nhà lăn lội triền miên suốt một tuần, trừ ăn cơm, tắm rửa, đi vệ sinh, còn lại đều hoạt động trên giường. Bạch Yến cực kỳ dính người, sức lực lại lớn, ngay cả lúc ngủ cũng để tiểu Bạch Yến ở trong Huyền Dật.

Thời điểm công khai, chỉ có Bạch Chi Hằng phải đối, Tô Vân Mộng chẳng qua sửng sốt một chút, nghĩ nghĩ rồi nói: "Được thôi, kiểu gì chả là con trai mẹ, chỉ là thành con dâu thôi mà."

Bạch Chi Hằng trừng mắt, mắng con trai, thậm chí còn hiếm khi văng tục: "Con mẹ nó con còn là người? Đó là anh con."

"Cũng không phải ruột thịt."

Bạch Chi Hằng tức giận: "Con tính toán tốt nhỉ? Con cho rằng mình nhặt về một chàng vợ sao?"

"Chỉ có thể nói là con nhìn xa trông rộng."

Bạch Chi Hằng càng tức hơn, nhìn qua vợ mình, Tô Vân Mộng vừa khóc vừa nháo, ông cũng không dám tức giận nữa. Sau khi hứa với vợ là mình sẽ không can thiệp vào chuyện này nữa, Tô Vân Mộng mới ngọt ngào kêu chồng.

Những chuyện này Huyền Dật không biết, lúc cậu không ở, Bạch Yến đã thay hai người giải quyết hết thảy.

Trong lòng Bạch Yến, cậu chỉ cần vui vẻ là đủ rồi. Trước kia một mình cậu đă gặp phải quá nhiều khó khăn, vì thế sau này, hắn muốn Huyền Dật vui vẻ cả đời.

Bạch Yến cũng đã làm được, qua mỗi một ngày ở tương lai.

Hoàn (23/7/2020).

Meow: Ừm...lần đầu ed cảnh H, nếu không mượt thì mn bỏ qua nhé ^^

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!