Mười Năm Chỉ Nhìn Về Một Hướng

Chương 46: Mùi Hương Mê Hoặc (H+)



Sau câu nói ấy, Luân lần nữa chiếm đoạt đôi môi đang sưng tấy của San, cố gắng tìm kiếm thêm một chút mật ngọt từ nơi đầu lưỡi, từng hơi thở nóng bỏng hòa quyện vào nhau, làm cho không khí xung quanh càng lúc dâng cao, tăng theo nhiệt độ cơ thể của hai người đang ở bên trong.

"Hah…"

Đôi tay Luân thành thạo cởi bỏ đi từng lớp áo bên ngoài rồi đến chiếc quần tây đen sang trọng, thấm thoát trôi qua vài phút mà giờ đây cả đang đã trần truồng không một mảnh vải.

"Ưm…"

Luân nhẹ nhàng chạm vào nơi thung lũng đang không ngừng chảy nước, nó ướt át khiến cho cậu mê đắm đến điên loạn.

"San…" Luân khẽ cắm ngón tay mình vào, hai bên thành thịt liền lao tới siết thật chặt bao trọn hết thảy không chừa ra một lỗ hở nào, cậu vô thức kêu tên San, càng nói nhiều ngón tay càng linh hoạt cử động nhiều hơn một tí.

"A… Luân… đừng." Phía dưới bị vật lạ xâm nhập cô liền giật mình co thắt lại biểu tình phản đối, nhưng khi ngón tay của Luân cử động lại khiến cho ngọn lửa trong lòng cô bùng cháy.

Cả cơ thể dường như đang rất hưởng thụ sự xâm nhập bất ngờ này, cô hé mở đôi mắt phủ đầy sương của mình ra ngắm nhìn vầng trán đang chảy đầy mồ hôi mà tâm trí càng ham muốn thêm nữa.

"Ưm…" Khó chịu quá!

Không hiểu bản thân muốn gì, nhưng sự đụng chạm của Luân cứ khiến cho lưng cô ưỡn cong lên tìm sự kích thích.

"Đừng dối lòng nữa… nếu em thấy thích, thì cứ thành thật mà nói ra." Luân nhìn hành động vừa rồi của San khóe miệng nhếch lên lời nói ngập tràn ngụ ý, cậu quyến luyến buông làn môi căng mọng ra liếm láp một hồi quanh cổ rồi trượt xuống phần núi đang nhấp nhô vì thở dốc, tâm tư không kiềm chế được mà khen ngợi bầu ngực đẫy đà: "Đến cả nơi này cũng thơm đến lạ thường…"

Luân khảm mặt mình vào bờ ngực đẫy đà ra sức hít, hương thơm đặc biệt tràn vào khoang mũi không quá nồng nàn nhưng nó mang lại cho cậu một hương vị khó tả.

Như cặp bánh bao thơm ngon nóng hổi, ngửi đến liền muốn há miệng ra nếm thử mùi vị của nó. Suy nghĩ như nào liền hành động như thế, cậu há miệng thật to ngậm lấy bầu v.ú căng mọng, cảm giác khoái trí tăng đến cực độ, luôn miệng khen ngon: "Ngon quá…"

"A…" Từng tấc thịt trên cơ thể bị chiếm hữu, cô ưỡn người lên cao hết có thể để đón tiếp màn dạo đầu này.

Từng tiếng r.ê.n r.ỉ yêu kiều vang vọng khắp phòng ngủ, từng đợt khoái cảm chiếm lấy phân nửa lý trí của cô, đôi khi tỉnh táo nhưng lại không làm được điều gì rồi lại bị Luân dẫn dắt đắm chìm trong d.ụ.c v.ọ.ng.

"Luân… cậu…" Cơ thể đang cần được an ủi nhiều hơn, nhưng Luân lại ngưng hết động tác không cử động nữa. Cô vô thức hé mở đôi mắt tìm hiểu lý do lại chạm phải tình cảnh đỏ cả mặt.

"Hah… San!?"

Luân đang tự an ủi chính bản thân mình, cầm ô.n.g c.h.ú to lớn lên xuống để thỏa mãn, phía dưới đã chịu đến cực hạn, cậu không thể tiếp tục màn dạo đầu.

Cố gắng tạo độ nhớt cho ô.n.g c.h.ú rồi nhẹ nhàng vẩy vô c.ô b.é khuấy đảo bên ngoài: "Có sướng không?"

Luân chống tay mình xuống giường mặt ép sát gặng hỏi, phía dưới không yên phận cử động liên tục nhưng chưa dám tiến vào.

"Ưm… không…" Mặc dù cảm giác này rất lạ, nhưng cô vẫn trả lời khác với suy nghĩ của mình. Phía dưới đang vô cùng khó chịu, lại bị Luân trêu chọc khiến cho d.ụ.c v.ọ.n.g bên trong cô muốn phát điên lên vì sung sướng.

"Không? Vậy phải làm sao đây… phía dưới của em còn thành thật hơn em gấp mấy lần…" Cảm nhận San không thật lòng với bản thân, cậu vô cùng hụt hẫng. Sự ướt át phía dưới đã nói lên tất cả, cậu đẩy hông nhẹ một tí, phần đầu to lớn của ô.n.g c.h.ú liền thuận lợi đi vào: "San… như vậy có được không?"

"Á… không được…" Đang đắm chìm trong nhu tình, lại bị thúc đẩy mạnh bạo, cô khó chịu nhăn mặt muốn thoát khỏi tay Luân. C.ô b.é lúc nãy còn có một tí cảm giác sung sướng, nhưng hiện tại lại đau đớn vô cùng: "Đau… Luân… đau…"

Cảm nhận được sự căng thẳng của San, ô.n.g c.h.ú to lớn cũng không sung sướng gì cho cam, bị c.ô b.é siết chặt đến muốn b.ắ.n ra tới nơi, cũng may cậu kìm hãm lại được, hơi thở vì thế cũng dần nặng thêm: "Ngoan… thả lỏng ra một tí… anh thương..."

Cậu khẽ vỗ lấy bờ mông căng mọng để an ủi tinh thần của San, nhưng cũng không có tiến triển gì vượt bậc. Càng nói phía dưới càng siết chặt, khiến cho cậu sung sướng r.ê.n lên thành tiếng: "Hừ… chết tiệt…"

Mồ hôi càng lúc càng nhiều, tinh thần Luân lúc này cực kỳ căng thẳng. Không biết nên tiến hay lui vì sắc mặt của San xanh xao thấy rõ, cậu cúi người xuống hôn lên giọt nước mắt đang đọng lại ở khóe mi an ủi: "Đau lắm hả? Hay chúng ta dừng lại nhé!?"

Nhìn người mình yêu tủi thân rơi lệ, trong lòng lại dâng lên cảm giác cắn rứt. Cậu không thể vì d.ụ.c v.ọ.n.g của mình mà ép buộc lấy đi lần đầu của cô.

"Không…" Cô cảm nhận được tình yêu của Luân dành cho mình, nhưng vì là lần đầu, cảm nhận sự sung sướng cùng đau đớn đan xen nên bản thân chưa kịp thời thích ứng được, nhận được quan tâm cô không chịu nổi mà tủi thân rơi nước mắt.

Giọt nước mắt cứ thế thi nhau rơi xuống, ngập tràn khắp khuôn mặt. Tuy lắc đầu nhưng trong lòng lại sợ hãi và đau đớn đến run cả người.

Cô không muốn dừng lại, bản thân đã đi đến mức độ này cũng chẳng còn thời gian để quay đầu nữa. Nhìn sắc mặt lo lắng của Luân, đáy lòng như có thêm một phần động lực.

Cô khom người lên chủ động hôn lên bờ môi lạnh lẽo của Luân để tìm lại khoái cảm, nhận thấy khuôn mặt ngờ nghệch không hiểu chuyện gì xảy ra của anh, cô mới ngại ngùng dùng tay mình vòng qua thân thể Luân thủ thỉ nói: "Em không muốn dừng lại… nhưng vì là lần đầu… mong anh hãy nhẹ nhàng với em một chút."