Muốn Em Là Của Riêng

Chương 88: Viên hồng ngọc (H)



Dụ Khang Trạch ghi sổ xong thì cất gọn rồi hào hứng nhao về phía Mễ Nhiên, hắn hất tung chăn rồi chui vào cùng bàn tay đã nghịch ngợm. Vòng tay ôm lấy nữ nhân từ phía sau, môi lạnh áp vào sau gáy của vật nhỏ, thầm nghĩ lại mấy lời vừa rồi của cô mà khiến hắn hạnh phúc vô cùng. Ngược lại, Mễ Nhiên bị ôm thít đến chặt cứng, vòng tay hắn siết dưới eo bụng cô rồi cánh môi đằng sau liên tục càn quấy khiến tóc mai cô dựng đứng vì máu buồn. Mễ Nhiên thở hắt, khó nhọc:

- Khang.. Khang Trạch, bình tĩnh đi, xin anh..

Bất giác Dụ Khang Trạch đặt cô nằm ngửa, cơ thể hắn đêm ngủ chỉ duy nhất chiếc quần đùi ngắn còn Mễ Nhiên “được phép” mặc một bộ đồ ngủ tử tế. Nếu không vì Mễ Nhiên dễ cảm lạnh và nghiêm túc yêu cầu việc mặc quần áo thì tên biến thái này muốn lột sạch đồ của cô ra, cùng ôm cơ thể trần trụi mịn màng này đi ngủ

Bàn tay hắn trườn vào trong áo sờ lên vùng bụng, bàn tay lạnh cóng đi qua lớp da ấm áp khiến Mễ Nhiên run bật lên giật mình: . Ngôn Tình Cổ Đại

- Lạnh quá

Dụ Khang Trạch cắn môi cười lên, trông vẻ mặt yêu nghiệt này như đang dụ dỗ Mễ Nhiên, đánh lạc hướng cô bằng vẻ bề ngoài có nhan sắc. Nữ nhân quay đi không nhìn, nam nhân lại cúi xuống hôn dưới dái tai, trầm mặc:

- Đúng, thật lạnh... tôi sẽ rất biết ơn nếu được ủ ấm đôi tay này đấy

Nói rồi nam nhân đưa tay còn lại vào trong, chúng lạnh ngắt chạm lên thớ da của cô, cũng chỉ mấy giây sau đã nóng ẩm. Hai tay chen lên đôi gò bồng, mỗi tay một bên, tha sức mà nhào bóp sau lớp áo. Mễ Nhiên có cố ẩn thì cũng vô ích, chỉ có thể ngăn lại sự tấn công mạnh mẽ của tên cầm thú này, cô đánh trống lảng:

- Ưm..cũng sáng rồi..mm... mau dậy ah...

Khang Trạch biết tỏng ý đồ nên không để cô nói hết câu liền hôn lên cánh môi đỗi run rẩy này, bên dưới cố ý vê mạnh lên hai n*m hoa để kích thích truyền lên, khuôn miệng vật nhỏ mở rộng rồi đón lấy nụ hôn của hắn 1 cách “tự nguyện”.1

Nam nhân vần mãi cánh môi, hít trọn khí thở rồi dứt môi cô ra, khuôn ng*c trong bàn tay hắn đang căng phồng cực độ, Khang Trạch chưa lột bỏ chiếc áo ra mà từ từ tận hưởng xúc giác. Bàn tay vẫn xoa nắn kịch liệt hai bánh bao lớn, sau cùng hắn úp xuống hôn lên 1 bên đầu t*, hàm răng nhe ra cắn lấy n*m hoa. Khuôn ng*c cô phập phồng lên xuống kéo theo n*m hoa bị kéo căng, Mễ Nhiên hốt hoảng:

- Ưm.. A Trạch..ah..đừng cắn..um..um...

Càng mất bình tĩnh thì hơi thở đang gấp gáp, khuôn ng*c theo đó đẩy lên xuống không thôi, n*m hoa bị kẹp chặt trong hàm răng Dụ Khang Trạch, hắn bỉ ổi không nhả ra, ngược lại còn đá lưỡi liếm láp bên ngoài để vùng áo ướt thẫm một mảng

Mễ Nhiên sau cùng phải chống tay dưới lưng, ngửng dậy một chút để đầu n*m hoa không bị kéo căng đến đau nhức, cô khổ sở van cầu:

- A Trạch...ah.. anh nhả ra... đứt mất...

Đã bao lần quan hệ, lần nào khuôn ng*c này không bị tên biến thái “tra tấn” đến xụi lơ thì hôm đó không phải là hắn. Nam nhân thích thú nghịch ngợm khuôn ng*c này vô cùng, hắn coi hai viên núm t* như hai hạt hồng ngọc quý giá, luôn vê van tròn quanh, có lúc se se để hai đầu n*m phình to cực đại, có lúc lại ngậm trong miệng liếm láp trên đỉnh n*m. Dần dần mà cơn khoái cảm ngập tràn, ngứa ngáy khắp bầu ng*c Mễ Nhiên khiến cô cũng bị cuốn theo trò chơi mà Dụ Khang Trạch bày ra

Nam nhân sau cùng chịu nhả ra, thay vào đó hắn nhanh nhạy cởi chiếc áo nỉ cùng chiếc quần bông trên cơ thể Mễ Nhiên, cơ thể cô còn che chắn duy nhất bởi chiếc quần chíp hồng xinh xắn. Ánh mắt Khang Trạch nhìn lên đôi gò bồng đã sớm đỏ au cả vùng da vì lực tay hắn xoa nắn quá mạnh mẽ. Thậm chí bên n*m vừa bị ngậm vào miệng còn phình to đỏ mọng như cà chua bi, không những không khiến nam nhân e ngại mà còn khiến d*c vọng hắn tăng trào. Mỗi lần càn quấy trên cơ thể Mễ Nhiên là một lần tên ác ma tìm được những điểm ngọt ngào mới

Dụ Khang Trạch nhìn lên hai viên hồng ngọc trên đỉnh ng*c, tấm tắc:

- Tiểu yêu tinh, chúng thật đẹp

Mễ Nhiên xấu hổ nằm quay đi, cô đưa tay lên che kín khuôn mặt da mỏng của mình, không muốn đối diện ánh mắt luôn nhìn sâu thẳm vào tâm can đối phương của Dụ Khang Trạch. Hắn hôn lên nhẹ nhàng từng tấc da thịt, hôn đến đâu nơi đó liền truyền cảm giác trong hô hấp của Mễ Nhiên, từng đợt thở hắt trên đôi môi run rẩy của vật nhỏ

Nam nhân trườn xuống dưới sò hu*ệt bí ẩn của Mễ Nhiên, ánh mắt nhìn xóay sâu vào nộn th*t lấp ló sau chiếc quần vải mỏng, đôi môi lạnh cũng áp xuống hôn lên phần m*, hôn vòng quanh tạo tiếng chụt chụt thích tai. Mễ Nhiên nỉ non:1

- Khang Trạch.. um..đủ rồi...đủ rồi ah...

Dụ Khang Trạch bỉ ổi búng vào nộn th*t sau lớp quần, cà rỡn:

- Với cơ thể em thì một lần không bao giờ là đủ...1

P/s: các bạn hãy tích cực thả tim, nếu cóa điểm quà và phiếu vote thì hãy choa tui với nha. Ngày mai đầu tuần tui sẽ tranh thủ lên chap tiếp cho mọi người nha. Chúc cả nhà hôm nay vui vẻeeeee