Mưu Đoạt Hạnh Phúc

Chương 53



Thiên Mạc im lặng trước nòng súng đang chĩa vào trong đầu của anh. Người đàn ông kia bậc cười, rồi phía sau là Gia Hân dần dần tiếng đến mà nói: "Em tính đi đâu vậy? Bộ bây giờ em không còn muốn nghe theo lời chị nữa à?"

Thiên Mạc nhìn chị ta với ánh mắt đầy phẫn nộ, mà không thể làm được gì cậu trả lời: "Đừng gọi tôi là em trai, tôi không có một người chị như cô. Trả cả mọi quan hệ của chúng ta đã chấm dứt rồi..."

Gia Hân bậc cười thật lớn, cô nhìn quanh căn phòng một lượt mà trả lời: "Kết thúc sao? Em nghĩ tất cả mọi quyết thống hay tình chị em điều kết thúc được à?

Em không bao giờ chối bỏ nó được đâu, còn bây giờ em hãy quên người đàn bà đó đi. Mà bắt đầu một cuộc sống mới. Bởi vì hôm nay em sẽ phải lấy Lý Nhã làm vợ..."

Thiên Mạc ngơ ngác nhìn sang Lý Nhã, anh cũng đã hiểu tất cả: "Thì ra chính cô là người đã bày ra âm mưu này..."

Biết rằng Thiên Mạc sẽ nghi ngờ mình chính là đồng lõa của Gia Hân, nên cô đã nói một câu để giải thích:

"Tại sao chứ? Tại sao chị lại làm ra những việc độc ác này? Tớ sẽ không bao giờ lấy anh ấy..."

Nghe được câu này của Lý Nhã, Gia Hân rất ngạc nhiên, không phải điều mà cô luôn nhắm đến đó chính là Thiên Mạc hay sao? Nhưng bây giờ sao lại làm như thế...

Gia Hân bắt đầu thắc mắc nhưng khi nhìn kỹ vào ánh mắt của Lý Nhã, cô mới biết được tham vọng và âm mưu tại sao cô ta lại làm như vậy:

"Ò thì ra cô làm trả cả những viên này là để lấy được lòng tin của em trai tôi à? Cô thật là mưu mô..."

Gia Hân cười ánh mắt nham hiểm cứ luôn nhìn về Lý Nhã mà nói: "Hôm nay nhất định đám cưới giữa em và Lý Nhã sẽ diễn ra. Còn Sở Bạch và Sở Nhi, hai người đó cũng sẽ tổ chức đám cưới này cùng em..."

Thiên Mạc im lặng suy nghĩ mà trả lời: "Dù chị có ép buộc hay muốn làm gì đi nữa thì. Nhất định em sẽ không lấy cô ta. Bởi trái tim em chỉ có một mình Sở Nhi..."

Gia Hân lúc này tát vào mặt cậu một cái:

"Mày tỉnh táo lại đi, sao mày cứ thích lì lợm thế? Tao nói mày phải cưới Lý nhã thì phải cưới nó. Nhất định tao sẽ cho cuộc hôn nhân này diễn ra suôn sẻ..."

Thiên Mạc trả lời đưa đôi mắt căm hận nhìn chị mình: "Cô là một con quỷ! Sao cô không giết chết tôi luôn đi... Tôi thật ân hận khi được làm em trai của cô...."

Thiên Mạc lúc này bị chị ta tát vào mặt mấy cái nữa khiến anh mơ màng, đầu quay cuồng. Nhưng anh lại thấy Lý Nhã phản kháng giúp mình.

"Chị làm gì thế? Đừng làm như vậy với anh ấy. Và tôi sẽ không chấp nhận cuộc hôn nhân mà anh ấy không thích..."

Gia Hân bậc cười thẳng tay tát vào mặt Lý Nhã một cái bóp để chúc giận. Lý Nhã đưa ánh mắt đầy phẫn nộ như muốn ăn đu đủ với cô. Nhưng rồi lại thôi bởi vì kế hoạch của hai người.

Thiên Mạc toàn thân run rẩy tay chân luống cuống nhìn Lý Nhã bị bắt mang đi, anh cảm thấy rất hận bản thân khi không thể làm gì để ngăn người cứu mình bị chị ta đưa đi.

Anh không biết rồi Lý Nhã sẽ ra sao? Chị ta sẽ làm gì với cổ. Anh lo lắng vì việc lúc nãy mà Lý Nhã sẽ gặp chuyện chẳng lành. Nhưng rồi nghe Gia Hân nói anh có phần yên tâm hơn:

"Bây giờ thì hãy mang đứa em trai này của tôi vào phòng. Chủ bị tất cả đám cưới sẽ bắt đầu trước bảy giờ sau vài tiếng nữa..."

Thiên Mạc bị đưa đi, mặt dù cho có chuyện gì xảy ra thì nhất định anh sẽ cố phản kháng lại. Nhưng điều anh lo lắng nhất là Lý Nhã đắc tội với Gia Hân liệu có bị sao không. Nhưng khi nghe cô sẽ được an toàn vì làm cô dâu của mình anh đã an tâm hơn phần nào mà tin tưởng cô là người có thể giúp anh và gia đình Sở Nhi thoát khỏi bàn tay độc ác của chị ta...

Lý Nhã được đưa đi không xa cô đã hất tay bọn người đó ra, Gia Hân bước đến nhìn chằm chằm vào mà nói: "Rốt cuộc cô đang âm mưu thứ gì trong đầu nữa vậy?"

Lý Nhã nhìn xa xăm trả lời: "Gì cũng được nhưng mà điều này miễn là có lợi cho hai ta..."

Lý Nhã cười đầy ẩn ý. Gia Hân nói:

"Vậy sao nhưng nếu tôi phát hiện ra cô đâm lén sau lưng tôi thì. Coi nhưng tất cả mọi thứ giữa chúng ta sẽ chấm dứt. Lúc đó cô đừng có mà mơ tôi bỏ qua cho cô..."

Hai người bắt tay nhau Gia Hân rời đi, Lý Nhã nói: "Đúng rồi cô đã đoán đúng nhưng mà kết quả, ai sẽ là người thất bại chúng ta vẫn còn chưa biết đâu nhỉ?"

Sở Nhi tính mở cửa ra xem thử rốt cuộc bên ngoài có chuyện gì, nhưng không ngờ một nhóm phụ trách xong vào. Khiến Sở Nhi sợ hãi nói: "Các cô là ai chứ?"

Bọn họ nói mình là thợ trang điểm cho cô trong đám cưới, nhưng Sở Nhi lại vùng vẫy muốn thoát khỏi bọn chúng bởi vì cô không muốn lấy Sở Bạch. Nhưng lại bị bọn họ bắt lại trói chặt trêи ghế mà trang điểm cho cô...