Nam Chính Bệnh Kiều Xin Đừng Yêu Tôi

Chương 17: Người bạn mới



Buổi tiệc cuối cùng cũng kết thúc, cũng đã gần 11 giờ đêm, xe vừa về đến nhà, Uyển Như chúc mọi người ngủ ngon xong,liền nhanh chóng chạy về phòng mình, thay đồ,tẩy trang, cô bây giờ trong đầu chỉ còn nghĩ đến mỗi chiếc giường êm ái,mềm mại sau một ngày quá căng thẳng và mệt mỏi, từ chuyện bản hợp đồng, tập đoàn Lục thị rồi giờ đến cả nam phụ, cô phải nạp lại đầy năng lượng, để còn chuẩn bị cho những ngày tháng phong ba sắp đến, vừa leo lên giường rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ

Hôm sau,Uyển Như ngủ đến hơn 8 giờ sáng mới thức dậy, cô cảm thấy thật may vì hôm nay là chủ nhật,không cần phải dậy sớm đến công ty làm việc. Uyển Như vươn mình vài cái, rời giường bước vào phòng tắm, rửa mặt xong cô xuống lầu ăn sáng.

Lúc vừa xuống lầu cô nhìn thấy ba cô Tống Vỹ Thành đang ngồi ở sopha phòng khách, đánh máy tính làm việc, còn mẹ cô Liễu Thi Hàm thì đang ngồi bên cạnh đọc báo, nghe thấy có tiếng bước chân bà liền dời mắt khỏi tờ báo ngẩn đầu liền thấy Uyển Như đang từ phía cầu than đi xuống, bà nhanh chân đứng dậy bước đến vẻ mặt vui vẻ " Bảo bối con dậy rồi à! mau mau đến đây ăn sáng, mẹ đã dặn đầu bếp làm món mà con thích nhất rồi nè" nói rồi bà kéo tay Uyển Như ngồi vào bàn, món ăn nóng hổi được dọn lên đúng là món mà cô thích nhất cháo bí đỏ hạt sen, đưa tay múc muỗng cháo đầu tiên cô ngẩn đầu hỏi " Cả nhà đều đã ăn xong hết rồi ạ!"

" Ừ! ba,mẹ và chị Giai Ý đều đã ăn cả rồi, mẹ thấy hôm qua con có vẻ mệt mỏi nên đã không gọi con dậy, muốn để con ngủ thêm một chút" Uyển Như gật đầu ậm ừ rồi tiếp tục ăn...

Ngó thấy Uyển Như đã ăn xong Liễu Thi Hàm liền hỏi " Giai Kỳ à..mẹ có thể hỏi con một chút chuyện không?" Uyển Như ánh mắt khó hiểu nhìn bà " Vâng! ạ, có chuyện gì sao ạ?"

Bà tiến lại ngồi bên cạnh cô giọng điệu tò mò " Giai Kỳ à..con làm thế nào lại quen biết với Trình thiếu gia vậy?"

"Trình thiếu gia" cô kinh ngạc nhìn bà thốt lên

" Phải..chính là cái cậu..Trình...Trình cái gì Triết đó"

" À..ý mẹ là Trình Minh Triết sao?"

Tống Vỹ Thành bên này đang chăm chú làm việc thì nghe nhắc đến cái tên Trình Minh Triết, ông liền ngừng tay, xoay đầu nhìn về phía Liễu Thi Hàm và Tống Giai Kỳ, khép máy tính trên bàn, bước đến chỗ họ kéo ghế ngồi đối diện

" Giai Kỳ,thật ra Ba cũng đang định hỏi con, con làm sao lại quen biết với cậu Trình vậy?"

Uyển Như lúc này rất bất ngờ vì câu hỏi của hai người cô đưa mắt nhìn Liễu Thi Hàm rồi Tống Vỹ Thành giọng bối rối " Thật ra con..con chỉ là tình cờ quen biết anh ta thôi, cũng không có thân lắm"

" Ba lại thấy đêm qua cậu ta lại rất để ý đến con, nếu như có thể, con hãy cố gắng tạo mối quan hệ tốt với cậu ta, sau này sẽ rất có ích cho việc làm ăn của công ty chúng ta"

" Con..." giọng điệu muốn nói lại thôi, cuối cùng lặng lẻ gật đầu " vâng, con biết rồi!"

Lúc trở về phòng mình Uyển Như đi ngang qua phòng của Tống Giai Ý, cô định bụng hôm nay là chủ nhật chắc Tống Giai Ý cũng không b1ận rộn gì,nên bước đến trước cửa phòng của Tống Giai Ý gõ cửa " Chị Giai Ý, em là Giai Kỳ đây, chị có trong phòng không? em có thể vào được không?"

" Vào đi" nghe được người bên trong đáp trả, cô liền mở cửa bước vào,nhìn thấy Tống Giai Ý đang ngồi trên chiếc bàn cạnh cửa sổ, chăm chú làm việc trên máy tính, cô bước đến bên cạnh ngồi xuống hồ hởi vui vẻ hỏi " chị Giai Ý hôm nay là chủ nhật, chị có rảnh không, chúng ta.."

" Không rảnh" không đợi Uyển Như nói hết câu Tống Giai Ý đã lên tiếng cắt ngang lời cô

Lời nói bị cắt ngang khiến cô như một chú mèo bị ướt mưa vậy giọng xìu xuống

" Ồ..vậy sao, chủ nhật chị cũng bận như vậy sao, em còn đang định rủ chị, cùng nhau đi dạo, mua sắm.."

Nghe được giọng cô yểu xìu,Tống Giai Ý lúc này mới buông tay khỏi máy tính, ngước mắt nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của cô, giọng điệu cũng trở nên nhẹ nhàng hơn " Hôm nay chị không rảnh, hôm khác sẽ đi cùng em"

Uyển Như nghe Tống Giai Ý trả lời mình như vậy liền vui mừng trở lại " Thật sao, hôm khác chị sẽ cùng đi với em sao?"

Tống Giai Ý ngại ngùng " Ừm" một tiếng rồi tiếp tục làm việc.Thật ra Tống Giai Ý đã không còn ghét cô em gái của mình như trước đây nữa, từ lúc ở bệnh viện về đến nay cô nhận thấy được cô em gái này đã thật sự thay đổi rất nhiều,không còn đanh đá, gây chuyện với cô như trước nữa, trong thâm tâm của cô cũng đã không còn chán ghét như lúc ban đầu, nhưng tạm thờ cô không biết phải cư xử làm sao, nên hành động và lời nói vẫn còn ngại ngùng và cứng nhắc như vậy.

"Thật tốt quá,vậy hôm khác, chúng ta cùng đi mua sắm nhé, bây giờ em không phiền chị làm việc nữa, em về phòng trước" nói rồi Uyển Như vui vẻ bước ra,nhẹ nhàng khép cửa phòng lại

Vốn dĩ cô đang định mua sắm thêm một ít quần áo và vật dụng cần thiết hằng ngày, dạo gần đây vì dự án thiết kế và kí kết hợp đồng,khiến cô bận tối mày tối mũi, không có thời gian dành cho bản thân mình,hôm nay cuối cùng cũng được rảnh rồi, cô nhất định phải ra ngoài "cháy phố" một bữa

Nói rồi Uyển Như bắt taxi đến thẳng một trung tâm mua sắm, tuy không phải là trung tâm mua sắm lớn như lần trước nhưng cũng là một khu thương mại khá đắc đỏ

Bước vào một cửa hàng thời trang, nhân viên nhìn thấy có người đến liền cung kính chào hỏi " xin chào tiểu thư, không biết cô cần mua gì ạ, cửa hàng chúng tôi có rất nhiều mẫu mã hot nhất năm nay vừa mới nhập về, tiểu thư có thể thoải mái lựa chọn ạ"

Uyển Như gật đầu đã biết, cô đi vài vòng ngắm nghía,thì nhìn thấy một chiếc túi xách rất xinh xắn trên kệ,màu sắc nhẹ nhàng kiểu dáng lại đơn giản, chất liệu lại rất mềm, khiến cô vừa nhìn đã ưng ý, đưa tay chỉ chiếc túi " Lấy cho tôi mẫu này đi" cùng lúc đó một giọng nói khác cũng vang lên đồng thanh với cô

Nghe thấy giọng nói, Uyển Như liền xoay người thì bắt gặp một cô gái trẻ, rất xinh đẹp,mặc một chiếc đầm dài quá gối, chân mang một đôi giày cao gót, tuổi tác chắc cũng trạc với nguyên chủ. Ánh mắt hai người chạm vào nhau, Uyển Như vừa định nói gì đó thì đã nghe cô gái thốt lên " Là cô à! "

Uyển Như ngạc nhiên nhìn cô gái trước mắt mình" Cô biết tôi sao"

"Tôi không quen biết cô, nhưng tôi đã gặp cô ở buổi tiệc của Lục thị, công ty cô thuận lợi kí được hợp đồng thiết kế, nên tôi mới nhận ra cô, cô là cô Tống có phải không? cô gái vui vẻ trả lời

" à Thật ngại quá, cô là.."

" Quên mất tôi vẫn chưa giới thiệu, đêm đó vì quá đông người đến chào hỏi cô, nên tôi vẫn chưa có dịp làm quen, hôm nay tôi chính thức giới thiệu, tôi là Triệu Y Na, cô cứ gọi tôi là Y Na là được rồi,

"A..Xin chào cô Y Na, tôi là Tống Giai Kỳ, rất vui được quen biết cô"

"Tôi cũng vậy"

Nói rồi hai người vui vẻ bắt tay nhau.