Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1960: Xin chào, học bá! 45



Editor: Hạ Thiên

Beta: Ngân Minn - Tinh Niệm

Cổ Quyết nhìn theo bóng dáng Bạch Hoành Vũ rời đi.

Rũ mắt, cọ hai cái trên đầu vai Tô Yên.

Cổ Quyết cao 1 mét 8, vậy mà cong eo cọ cọ trên vai Tô Yên.

Hình ảnh kia quả thực quái dị.

Hắn mở miệng

"Chủ nhân muốn cùng hắn đi ăn cơm sao?"

Tô Yên

"Ừm."

Cô lên tiếng, sau đó kéo hắn đi vào trong lớp.

Cổ Quyết

"Ta cũng muốn đi cùng chủ nhân."

Tô Yên cẩn thận suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu

"Lần này không được."

Cổ Quyết chớp chớp mắt, lông mi run rẩy, giọng điệu quái quái

"Hình như chủ nhân rất để ý tới hắn ta."

Tô Yên quay đầu lại nhìn hắn một cái.

Không nói gì, lại nhanh chóng quay đầu đi.

Cổ Quyết bị Tô Yên kéo đi về phía trước, hắn cúi đầu, nắm chặt tay cô, càng thêm gấp gáp

"Chủ nhân thật sự đối xử với hắn rất đặc biệt."

Tiểu Hoa trợn mắt há mồm.

Vốn dĩ cho rằng Cổ Quyết quá trẻ con, làm nó cảm thấy quá yếu đuối.

Nhưng....

Nhưng sao nó lại cảm thấy thằng nhãi này có điểm âm lãnh nhỉ.

Tô Cổ đứng bên cạnh nhìn một màn này.

Ngay lập tức lướt qua, đi thẳng vào trong lớp.

Nam nhân của Yên Yên, tính cách quá độc quá âm ngoan.

Tuy rằng trước mắt người này tàn nhẫn không bằng bản thể.

Nhưng ý nghĩ thì không có sai biệt lắm.

Tô Cổ mặc kệ.

Hắn không muốn dính vào chuyện "trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết" đâu.

Giờ trên đường chỉ còn lại có Tô Yên cùng Cổ Quyết.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên nhìn hắn,

"Em không có suy nghĩ muốn đi tìm người khác. Nhưng anh không thể ỷ vào em đối xử tốt với anh, liền làm trời làm đất."

Cổ Quyết ngẩng đầu, lệ khí âm trầm hỗn loạn tựa hồ nháy mắt liền tiêu hơn phân nửa.

Hắn dùng cặp mắt màu lam nhạt nhìn Tô Yên, mang theo bất an cùng ủy khuất

"Cổ Quyết không muốn trong lòng chủ nhân nghĩ đến người khác."

Tô Yên

"Em không nghĩ đến hắn."

Cổ Quyết bướng bỉnh

"Em có."

Tô Yên

"Hai loại nghĩ này không giống nhau."

Cổ Quyết

"Em vẫn là có suy nghĩ đến hắn."

Tô Yên hơi há mồm.

Đột nhiên cảm thấy giải thích có chút không rõ ràng lắm.

Cô nhìn hắn

"Anh thật sự không hiểu, hay là không muốn hiểu?"

Lần này đến phiên Cổ Quyết trầm mặc.

Hai người đối diện.

Tô Yên

"Rốt cuộc anh muốn thế nào, nói thật."

Cổ Quyết

"Cổ Quyết không muốn chủ nhân ăn cơm cùng nam nhân kia."

Tô Yên

"Chỉ ăn lần này nữa thôi."

Cổ Quyết

"Ta ······"

"Không muốn cũng phải muốn."

Cổ Quyết mím môi.

Khuôn mặt tinh xảo khiến người khác tán thưởng kia, hiện giờ không còn có bộ dáng nghe lời nữa, có chút lạnh lùng.

Trong lòng Cổ Quyết kỳ thật rất hoảng.

Vừa hoảng vừa bất an.

Ở lang tộc, hắn luôn là lang yêu lợi hại nhất.

Hắn có huyết thống thuần tuý, có sức chiến đấu mạnh nhất.

Không đến trăm năm hắn đã có thể hóa hình, còn chưa đến 500 tuổi đã có thể cắn chết tên lang yêu ngàn năm luôn kêu gào trước mặt hắn.

Sau đó, hắn trở thành lang yêu duy nhất trong tộc có thể hóa hình.

Yêu tộc xung quanh đều không phải đối thủ của hắn.

Hắn kiêu ngạo, cũng chưa bao giờ có ai lọt vào được mắt hắn.

Nhưng sau lần đánh nhau với lang yêu ngàn năm kia, hắn bị thương, công lực bị hao tổn, liền thoái hóa thành cái bộ dáng chó con kia.

Không biết vì sao lại lưu lạc đến nơi này.

Còn vừa vặn bị Tô Yên nhặt được.

Lúc đầu, bởi vì trên người cô có một loại mùi vị rất dễ ngửi.

Hắn rất thích, liền để cô ôm mình đi.

Nhưng sau khi ở chung một thời gian, hắn càng ngày càng thích cô.

Càng ngày càng thích.

Cũng không biết từ khi nào, trong ánh mắt hắn đều là cô.

Cảm thấy cô làm cái gì cũng đúng.

Cổ Quyết đương nhiên biết cô đối với hắn rất tốt.

Nhưng càng ngày hắn càng muốn nhiều hơn.

Hắn muốn trong mắt cô, trong lòng cô chỉ có một mình hắn.