Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 2084: Tiểu Quai, ta đau 44



Edit: Thanh Hoa

Beta: Tinh Niệm

Tiếp theo, mẫu trùy cùng Giffy đồng thời ra tay đánh thẳng vào Kiêu Lôi.

Giffy cười lạnh

"Cãi lại mệnh lệnh của Chủ Thần Thiên Linh, ắt phải chịu tội."

Kiêu Lôi vừa tiếp chiêu của cả hai người này, vừa lo lắng nhìn về phía Tô Yên.

Toàn thân Diệp Thiên Linh bộc phát thần lực mãnh liệt.

Ả gằn từng câu từng chữ.

"Đi chết đi!"

Nói rồi nhắm thẳng vào phía Tô Yên đang đứng.

Phi Sắc nhìn về Mộc Đồng vẫn luôn bất động, mở miệng.

"Ngươi nhìn thấy gì?"

Mộc Đồng đẩy gọng kính vàng.

"Không có cách nào nhìn được tương lai của Tô Yên."

Bao gồm tương lai của tám vị Chủ Thần kia, tất cả đều không thể thấy rõ.

Ở phía bên kia, Mộng Yểm đã khôi phục thân hình một nam nhân bình thường.

Khuôn mặt hắn lạnh băng, nhìn cuộc chiến trước mặt.

Tang Lạc bên cạnh vẫy vẫy chín cái đuôi, chậm rì rì mở miệng.

"Ngươi tính giúp ai?"

Mộng Yểm.

"Ta rất muốn đánh Yên Yên."

Ánh mắt Tang Lạc dừng trên người Mộng Yểm.

Rất nhanh, Mộng Yểm lại mở miệng nói tiếp.

"Nhưng hiện tại ta muốn giúp nàng."

Nghe vậy, Tang Lạc cười.

"Ân, ta cũng có ý này. Vị trí Chủ Thần này ngồi lâu cũng quá nhàm chán rồi."

Tang Lạc cười gian, đang định ra tay.

Nhưng ngay lúc này liền thấy một cây mộc trâm đen nhánh, hình dạng vô cùng tầm thường từ trên trời giáng xuống.

Nó chắn ngay trước mặt Tô Yên, nhẹ nhàng ngăn cản công kích của Diệp Thiên Linh.

Diệp Thiên Linh cảm thấy một lực cản mạnh mẽ, đẩy nàng ta cách xa hơn mười mét.

Tất cả mọi người ở đây đều bị trấn trụ.

Đám người Kiêu Lôi đang giằng co kịch liệt cũng ngừng lại.

Nhìn cái trâm gỗ màu đen này đột nhiên xuất hiện, không một ai rõ chuyện gì đang xảy ra.

Diệp Thiên Linh nhìn chằm chằm mộc trâm kia không chớp mắt.

Một lúc sau, ánh mắt nàng ta co rụt.

Vẻ mặt kinh ngạc, không thể tin tưởng.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Nàng ta lập tức phủ nhận.

"Không thể nào!!"

Tô Yên nhìn mộc trâm kia, đôi mắt bình tĩnh không gợn sóng.

Cây mộc trâm giống như là tìm được chủ nhân, nhanh chóng bay về phía Tô Yên.

Sau đó, mộc trâm hóa thành từng luồng kim quang, nhanh chóng dũng mãnh tiến vào thân thể nàng.

Cỗ lực lượng cường đại kia che trời lấp đất.

Ép tới tám vị Chủ Thần ở đây cũng không thở nổi.

Mộc Đồng đỡ khung cửa, khó khăn lắm mới ổn định được thân hình.

Tiếp đó, hắn nhìn thấy mặt đất bắt đầu chấn động, ánh mắt Mộc Đồng đầy hoảng hốt.

Nơi này cũng không phải là Nhân giới hay là Ma giới.

Nơi này là Cửu Trọng Thiên!

Có thể bộc phát ra uy lực cường đại như vậy, chỉ có...

Thiên đạo.

Chỉ có sức mạnh của Thiên Đạo mới mạnh mẽ đến nhường này.

Trách không được không thể nhìn thấy tương lai ngàn năm sau của Tô Yên.

Do Thiên Địa dựng dục, tạo Thiên Địa Pháp Tắc, tất nhiên không thể bị hắn đoán được.

Cho nên, Thiên Đạo từ lúc bắt đầu đã không có ý định để Tô Yên làm Chủ Thần đứng đầu.

Bởi vì nàng chính là người kế thừa Thiên Đạo.

Trách không được, không vào Chủ Thần đã là thần.

Trách không được nàng từ lúc bắt đầu đã có thể mạnh mẽ đến mức làm cho tất cả bọn họ đều không thể kháng cự.

Đây là người thừa kế được Thiên Đạo lựa chọn a.

Tô Yên nhắm mắt lại, cả người đau đớn như muốn nổ tung.

Lực lượng kia phảng phất như muốn nghiền xương nàng thành tro.

Mỗi một tấc trên người đều đau muốn mất mạng.

Trận đau đớn này không biết kéo dài bao lâu.

Cho đến khi nàng mở to mắt.

Tám vị Chủ Thần đã ngã trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn về phía nàng, hoàn toàn đều là không thể tin nổi.

Tô Yên cúi đầu nhìn bản thân, nàng không có biến đổi gì, vẫn là bộ dạng trước đây.

Chỉ là ······.

Nàng nâng lên tay.

Một quyền trượng màu đen xuất hiện ở trong tay nàng.

Đây là cái quyền trượng mà lão già trước kia đã dùng.

Nhưng hiện giờ nó lại trở nên bóng loáng, như được khôi phục sinh mệnh vậy.