Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 933: Nhẹ chút, sẽ đau 21



Edit: DiênDiên

Beta: Tinh Niệm

"Đúng"

Tô Yên gật đầu, lên tiếng.

Nói xong lúc sau, cô lại nói

"Anh có thể đưa ra yêu cầu bồi thường, chỉ cần trong phạm vi chấp nhận, tôi sẽ tận lực thỏa mãn anh."

Giọng nói khàn khàn, trong phòng rơi vào trầm lặng.

Đại khái Tô Yên quá lý trí, một chút tình cảm đều không có.

Thế cho nên sắc mặt Thời Thù cứng lại.

Thật lâu lúc sau, mới nghe được hắn nói

"Anh muốn làm bạn trai của em."

Thời Thù vừa nói xong, Tô Yên liền ngây ngẩn cả người.

Ngẩng đầu nhìn về phía Thời Thù.

Nhìn hắn thật lâu, lúc sau.

Cô cất giọng nói khàn khàn

"Tôi là nam."

Nhưng mà, lần này Thời Thù nhất định muốn nhấc lên quan hệ với Tô Yên, không chừa thủ đoạn nào.

Hắn lôi kéo tay cô, đầu dựa vào vai cô.

Gật gật đầu

"Anh không ngại."

Tô Yên trầm mặc.

Hắn nói hắn không ngại.

Thế nhưng mà cô lại để ý.

Chỉ là tham gia nhiệm vụ gặp gỡ hai lần.

Như thế nào liền lại có người muốn làm bạn trai cô rồi?

Tiểu Hoa ngao ngao kêu

"Ký chủ, chị nói xem hắn bảo không ngại, là nói không ngại chị là nam, hay chính là nói không ngại làm tiểu mỹ thụ nằm dưới a?"

Nói xong lời này, Tiểu Hoa không kịp chờ câu trả lời.

Đã bắt đầu tự lầm bầm lầu bầu

"Ký chủ, Thời Thù đại nhân đối với chị khẳng định là chân ái. Hắn không ngại chị là nam. Nếu không ký chủ chị chấp nhận đi??"

Tô Yên

"Ta không nghĩ tới tìm bạn trai bây giờ."

Tiểu Hoa lên tiếng

"Ký chủ, hắn thất nghiệp. Bởi vì chị làm hắn bị thương a."

Tô Yên trầm mặc.

Nhìn hắn.

Lần đầu tiên suy xét có nên nuôi một người bạn trai không.

Suy nghĩ xong, cô lắc đầu

"Trừ bỏ cái này, đổi yêu cầu khác."

Thời Thù ôm cô không buông tay

"Anh muốn mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Tiểu Quai."

"Đổi cái khác."

"Muốn cùng Tiểu Quai ngủ chung mỗi ngày."

"Không được, đổi cái khác."

"Muốn bị Tiểu Quai...ưm."

Thời Thù như là đắm chìm trong thế giới của mình.

Yêu cầu một cái tiếp một cái.

Mỗi một cái yêu cầu, trên cơ bản đều không khác nhau lắm.

Cuối cùng, Tô Yên duỗi tay, che miệng hắn lại.

Sau đó, bốn mắt đối diện nhau.

Không biết vì cái gì, hắn lại héo héo.

Ánh mắt tràn đầy lên án cùng ủy khuất.

Tô Yên nhìn hắn có tinh thần như vậy, chắc là dạ dày đã hết đau.

"Nghỉ ngơi sớm một chút, tôi phải đi rồi."

Nói xong, cô gỡ tay ra, đi đến phía cửa sổ.

Kết quả, Thời Thù lôi kéo tay cô không cho đi.

Cô đi tới của sổ, hắn liền đi theo đến cửa sổ.

Một bộ dạng bị tra nam phụ tình vứt bỏ.

Tô Yên cầm lấy áo tắm dài kia, nhìn thời gian, 11 giờ.

Thời Thù lên tiếng

"Em cầm áo đi, em đã nói sẽ mua lại cho anh một bộ phải không?"

Tô Yên dừng một chút, gật đầu.

"Ân"

Tô Yên thử buông tay ra, kết quả người nào đó như cũ vẫn lôi kéo tay cô, càng thêm dùng sức.

Cô vốn là muốn cường ngạnh bắt hắn rút tay ra.

Cô làm việc, luôn thích phân biệt rõ ràng.

Thời điểm làm nhiệm vụ, sẽ không trộn lẫn tình cảm.

Nhưng hôm nay, có người không phân biệt phải trái, liên tục quấn lấy cô.

Lúc cúi đầu, nhìn tay phải của hắn sưng giống như cái bánh bao.

Tay này, vẫn là do cô làm bị thương.

Tô Yên buông mí mắt xuống.

Cô luôn không có cách nào kiềm chế lực đạo của mình.

Sẽ làm hắn bị thương.

Ôm áo tắm dài.

Tô Yên ngẩng đầu, trong mắt thật bình thản.

"Chính anh tự buông ra, nếu tôi dùng sức, tay anh sẽ gãy."

Thời Thù nhìn sự bình thản của cô, tựa hồ lại cảm thấy đau lòng rồi.

Hắn chậm rãi buông lỏng tay ra.

"Em phải đi?"

Hắn thấp giọng lẩm bẩm.

Mang theo bất an.