Năm Đó, Anh Từng Yêu Em

Chương 30: Đi đăng kí kết hôn đi



Hai giờ sau.

Trợ lý Lâm cho Tiêu Sở Bắc gọi một cuộc điện thoại: " Tiêu tổng, xảy ra chuyện rồi, viện trưởng kia vừa mới xảy ra tai nạn xe cộ, mất mạng tại chỗ."

Cái gì...Người đàn ông kia chết rồi, làm sao bị chết trùng hợp tới như vậy?!

Buổi tối, khi Lục Hạ về đến nhà, trên TV đang chiếu tin tức viện trưởng của bệnh viện nào đó gặp phải tai nạn xe cộ, mất mạng tại chỗ.

Đầu xe kia bị đụng đến diện mục toàn phi, người được khiêng ra từ trên ghế lái bị làm mờ đi.

Lục Hạ nhìn thoáng qua, đưa chìa khóa xe trong tay quăng lên bàn trà. Cô cởi đi bao tay trên tay, quả nhiên, chỉ có người chết mới không nói chuyện...

Một tháng sau Tiêu Sở Bắc chưa từng đề cập qua đến trận tai nạn xe cộ kia, cũng không có chất vấn qua Lục Hạ bất kỳ cái sự việc gì có liên quan tới Lục Hiểu.

Dường như mọi thứ đều khôi phục lại nguyên dạng.

Anh ấy như thường lệ đi làm tan tầm, còn từ phòng khách dọn về phòng ngủ.

Lục Hạ mỗi đêm ngủ ở bên cạnh Tiêu Sở Bắc, còn chủ động ổ tiến vào lồng của anh, người đàn ông cũng chưa từng cự tuyệt qua cô.

Cô biết không còn người tiết lộ bí mật, Tiêu Sở Bắc sớm muộn đều trở lại bên cạnh của cô, bất luận anh có hoài nghi qua cô không, anh cuối cùng đều chạy không khỏi lòng bàn tay của cô...

" Tiểu Hạ, chủ nhật, cô có thì giờ rãnh không? " Đang hưởng dụng bữa sáng, Tiêu Sở Bắc đột nhiên đối đưa ra lời mời với Lục Hạ, người đàn ông đối với một người phụ nữ đưa ra lời mời, nhất định là ra ngoài hẹn hò.

Lục Hạ không có lý do không đáp ứng. " Đương nhiên là có, Sở Bắc anh muốn dẫn em đến chỗ nào? "

Tiêu Sở Bắc nhìn cô, nhìn cái khuôn mặt cười đến rất vui vẻ kia, ánh mắt anh dần dần sâu không thấy đáy: " Đi đăng kí a, chúng ta cũng đã tới lúc nên đăng ký hợp pháp rồi. "

Nói cái gì?!

Lục Hạ không thể tin được tại của mình đã nghe thấy được cái gì.

Vui mừng đến mức lập tức vứt bỏ dao nĩa ở trên tay, bổ nhào vào trong lồng của Tiêu Sở Bắc.

Cô cuối cùng cũng đợi đến được ngày này rồi, cô cuối cùng cũng đã trở thành người vợ hợp pháp của anh ấy rồi sao?!

" Sở Bắc, anh thật tốt. "

" Vui không? "

" Đương nhiên vui, chờ chúng ta ký tên đăng kí, vậy nhất định là ngày vui vẻ nhất trong đời này của em. " Lục Hạ hưng phấn tới mức hận không thể quay quanh tại chỗ.

Không chút phát giác tới anh mắt của Tiêu Sở Bắc nhìn cô khác hơn bình thường, anh khẽ giọng phụ họa nói: " Đúng, cái ngày đó, nhất định sẽ là ngày ' cả đời ' khó quên của em. "

Chủ nhật, Lục Hạ trang điểm rất ưu nhã lại đoan trang.

Cô cao hứng bừng bừng leo lên xe của Tiêu Sở Bắc.

Suốt dường mong đợi đến cục dân chính, lập tức cùng Tiêu Sở Bắc ký tên lĩnh chứng.

Hôm nay Tiêu Sở Bắc còn tự mình lái xe, cả trợ lý Lâm đều không có theo đuôi ở phía sau, hoàn hoàn toàn toàn là thế giới của hai người họ.

Lục Hạ thật sự rất vui, cô cười suốt, cười suốt, cho đến khi xe chạy được một tiếng sau, cô nhìn thoáng qua cột mốc đường, phương hướng nàykhông phải hướng đến khu đô thị, mà là hướng về ngoài đô thị càng ngày càng xa?

" Sở Bắc, chúng ta không phải là đi cục dân chính sao? Con đường này hình như đi không đúng. " Lục Hạ có chút bất an lên, Tiêu Sở Bắc đang giẫm chân ga, tiếp tục chạy ở trên đường cao tốc, " Anh dẫn em đi nơi khác đăng kí kết hôn. "

Nơi khác?!

Giọng điệu của Tiêu Sở Bắc nghe có vẻ luôn có một thứ cảm giác sởn cả gai ốc.

Lục Hạ thình lình nuốt nước miếng một cái, cô ý đồ muốn cự tuyệt nhưng lại không nỡ cự tuyệt, đây chính là cơ hội duy nhất trở thành vợ hợp pháp của Tiêu Sở Bắc trong đời này của cô.

Cô không thể nào từ bỏ.

Cô nghĩ thầm, có lẽ Tiêu Sở Bắc chỉ là muốn dẫn cô ra khỏi đô thị, cho cô một cái cầu hôn kinh ngạc, đúng, anh ấy nhất định đã chuẩn bị kinh ngạc tặng cho cô...

Hôn lễ trước đó, anh ấy đều không có cầu hôn với cô.

Tiệc rượu được làm là kiểu hôn lễ Trung Quốc, anh ấy cũng chưa có chính tay đeo nhẫn cưới cho cô, vì vậy lần này, anh ấy nhất định sẽ một chân quỳ xuống hướng đến cô, sau đó chính tay vì cô đeo vào chiếc nhẫn cưới chỉ thuộc về anh ấy và cô...