Nắm Lấy Vì Sao Ôm Em Vào Lòng

Chương 30: Thi đấu



Jane vừa đưa Thẩm Tinh đến phòng tập vừa giới thiệu cho cô về lịch sử của nhà hát lớn Garnier.

Nhà hát Opera Palais Garnier một trong những công trình xa hoa và lộng lẫy của Pháp. Nó đã có lịch sử tồn tại hàng trăm năm, nơi lưu trữ những giá trị văn hóa lâu đời cho nên nơi này có sức ảnh hưởng không nhỏ tới đời sống văn hóa và tinh thần của người dân nơi này.

Thẩm Tinh vừa đi vừa tham quan nơi này, cô đối với mấy công trình lịch sử thường có hứng thú không nhỏ. Lần trước tới đây cô còn chưa ngồi ấm mông đã bị cậu cô lôi cổ về, lần này phải nhìn cho đã mới được.

 Bên trong nhà hát bao gồm những mái vòm cao vút, những bức tượng điêu khắc cùng với những bức tranh của thời kì Phục Hưng được vẽ trên trần nhà để thể hiện sự tôn trọng đối với lịch sử âm nhạc của Pháp, ánh sáng từ những chùm đèn lung linh chiếu rọi đã tạo nên quanh cảnh vô cùng huyền ảo. Đây quả thực là một địa điểm tuyệt vời dành cho những người đam mê nghệ thuật.

...

Khi hai người đến phòng tập bên trong đã có không ít người, bọn họ đều đang tập luyện chăm chỉ.

Đám đông thấy giám đốc dẫn một cô gái đến thì ngạc nhiên, ánh mắt đều đổ dồn về phía Thẩm Tinh.

Jane nhanh chóng giới thiệu cô với mọi người. Thẩm Tinh cũng chân thành đáp lại.

Cuộc gặp gỡ ban đầu mọi người đối với Thẩm Tinh ấn tượng đều không tồi. Ai nấy đều thưởng thức cô gái xinh đẹp đến từ Châu Á này.

Đúng lúc này nhạc trưởng của đoàn nhạc John Fillton bước vào bên cạnh ông ta là Bạch Dao và con gái của bà ta Thẩm Giai.

Bầu không khí trở nên có chút lúng túng, hầu hết mọi người đều biết nhạc trưởng có ý muốn thay người đàn chính. Nhưng giám đốc không đồng ý và giữa bọn họ đã có một cuộc tranh cãi khá lớn. Bây giờ Nhạc trưởng lại trực tiếp dẫn người tới đây điều này không phải là công khai chống đối lại Jane sao.

Ai cũng tò mò nhìn về phía bọn họ.

Jane cau mày nhìn về phía nhạc trưởng John:" Nhạc trưởng đây là".

John đương nhiên cũng nhìn thấy Thẩm Tinh ông nhìn về phía Jane ánh mắt nghiêm túc:" Đây là Bạch Dao là một nghệ sĩ nổi tiếng hơn mười năm về trước, còn đây là con gái của cô ấy Thẩm Giai. Hôm nay tôi muốn tiến cử cô ấy vào vị trí đàn chính."

Mọi người nghe xong thì cũng khó bất ngờ Jane hết nhìn John lại nhìn sang Thẩm Giai:" Ông đây là có ý gì, không phải tôi đã nói sẽ không có bất kì sự thay đổi nào diễn ra ở đây sao".

Trái ngược với sự tức giận của Jane nhạc trưởng John lại bình tĩnh đến kì lạ:" Jane, suy xét đến công việc của chúng ta tôi không chấp nhận sự qua loa của cậu như vậy. Chúng tôi cần xét đến năng lực thực sự mà không phải xét đến yếu tố bên ngoài".

Jane nghe xong thì tức đến mức muốn phun lửa:" John ông có ý gì, việc này ngay từ đầu tôi đã quyết định ông lại tùy tiện muốn thay đổi người tôi còn chưa nói bây giờ còn muốn bôi đen tôi, ông".

Một bên nãy giờ Thẩm Tinh và mẹ con Bạch Dao đều không lên tiếng, ngược lại Thẩm Giai lại tò mò mà nhìn về phía Thẩm Tinh.

Đối diện với ánh mắt dò xét của Thẩm Giai, Thẩm Tinh cũng không để ý chỉ lạnh lùng nhìn hai người bọn họ, trên mặt không biểu hiện gì nhưng trong ánh mắt tồn tại một tia chán ghét. Thẩm Tinh chính là kiểu người thẳng thắn quá mức. Cô yêu ai yêu cả đường đi ngược lại ghét ai là ghét cả họ nhà người đó cho nên đối với Thẩm Giai cô nói thật mình chẳng thể thích nổi rồi. Mà không phải chỉ với Thẩm Giai thôi đâu những thứ liên quan đến Bạch Dao cô đều ghét đi, đại khái đây cũng là một kiểu giận cá chém thớt đi.

Thẩm Giai nhìn chằm chằm vào Thẩm Tinh đây chính là Nasteria sao, bỗng dưng cô cảm thấy cô gái này thật có chút quen mắt. Đây chính là truyền kì của học viện âm nhạc Gifin sao. Truyền thuyết về cô ấy đã Lưu truyền lại. Nghe nói Thẩm Tinh là sinh viên trẻ tuổi nhất của học viện âm nhạc đứng đầu của thế giới khi mới mười lăm tuổi.

Tại đây cô đã tạo nên vô số kì tích dần dần chinh phục các giải thưởng lớn nhỏ khác nhau. Nhưng vào năm mười chín tuổi cô ở vòng chung kết của cuộc thi Piword Thẩm Tinh lại bất ngờ bỏ thi điều này đã khiến cho nhiều người tiếc nuối thay cô. Nếu cô ấy tiếp tục có lẽ cô ấy sẽ trở thành người trẻ tuổi nhất đạt được danh hiệu đó.

Nhưng cang kì lạ hơn là sau khi tốt nghiệp cô ấy lại không lựa chọn ở nơi này phát triển sự nghiệp mà quay về quê hương. Từ đó cái tên Nasteria dần dần phai dấu trong lòng mọi người nhưng nếu hỏi bất kì ai tại Gifin về Nasteria bọn họ đều nói cô chính là truyền thuyết sống.

Khi mẹ của cô nói rằng muốn để cho cô tham dự vào đoàn nhạc này kì thật cô đã rất do dự, bởi người được định sẵn tham gia chính là Nasteria. Nhưng cuối cùng cô ta vẫn đến chỉ để xem thử bức tường trong lòng mình cao bao nhiêu. Cô muốn vượt qua cô ấy trở thành nghệ sĩ dương cầm số một thế giới.

"Tôi không cần biết, điều này tôi đã quyết định rồi". Jane tức giận tuyên bố.

Ngược lại John cũng không yếu thế:" Được vậy chức đoàn trưởng này tôi cũng không làm nữa"

"Tùy ông".

Đột nhiên một giọng nói trong vắt vang lên cắt ngang cuộc cãi vã của hai người.

"Xin lỗi vì đã làm phiền hai vị. Ngài John theo ý của ông tôi không đủ năng lực tham gia buổi hòa nhạc lần này sao"

Thẩm Tinh điềm tĩnh nhìn về phía John.

John ngay cả ánh mắt cũng không cho Thẩm Tinh:"Tôi tin vào ánh mắt của mình".

Lúc này Thẩm Tinh cười nhẹ một cái như có như không mà lướt qua Bạch Dao và Thẩm Giai.

"Nếu vậy chúng ta hãy dùng thực lực chứng minh đi"

John nghe vậy thì nghi ngờ nhìn cô:" Chứng minh như thế nào"

"Đơn giản thôi để tôi và người ông đề cử trực tiếp tại đây đàn một bài, ai nhận được số phiếu cao hơn thì giành được quyền biểu diễn".

Jane ánh mắt sáng lên:" Ý kiến không tồi"

John cũng gật đầu:" Được "

Nói xong ông ta quay sang nhìn Bạch Dao và Thẩm Giai giải thích với họ mấy câu bằng tiếng anh.

"Hai người có vấn đề gì không ".

Bạch Dao gật đầu tỏ ý không có ý kiến còn Thẩm Giai trong mắt có chút hoảng loạn.

Để cô ta đấu với Nasteria sao, cô ta có thể thắng được chứ.

Nhìn thấy biểu tình của cô ta Bạch Dao có chút không vui, bà ta giữ chặt tay Thẩm Giai:" Bình tĩnh lại, không sao cả hãy nghĩ rằng sớm muộn con cũng sẽ vượt qua cô ta, hôm nay chỉ là khởi đầu mà thôi.".

Thẩm Giai gật đầu.