Nam Thần Máy Móc

Chương 34



Thạch Sùng Chí lặng yên không một tiếng động lóe lên sau lưng Phong Thư Ngâm, tay bổ xuống gáy hắn.

Thân hình Phong Thư Ngâm lắc lư, nhưng vẫn đứng tại chỗ, hai mắt mở to gắt gao bóp cổ Bùi Tùng, Thạch Sùng Chí không còn cách nào, đành phải bổ thêm một lần nữa. Mãi cho đến lần thứ tư, cuối cùng cũng đánh ngất được Phong Thư Ngâm.

Mắt thấy thân thể thanh niên kia mềm nhũn, được Thạch sư huynh đỡ vào trong ngực, Bùi Tùng cuối cùng cũng gian nan thở hổn hển.

Mà lúc này hoa văn đỏ sậm trên mặt Phong Thư Ngâm còn chưa rút đi giống như vật sống hiện lên một tia sáng, nhìn qua quỷ dị đến cực điểm, vừa kỳ quái mà không có nửa phần tà khí.

Bùi Tùng vốn tưởng rằng thứ này khống chế Phong Thư Ngâm, lúc sau thấy Phong Thư Ngâm chỉ bóp cổ cậu nhưng không có hành động nào khác lại hoài nghi phán đoán của mình là sai, lúc này thấy Nhị sư huynh lại đây, nhịn không được hỏi: "Nhị sư huynh, đây rốt cuộc là thứ gì? ”

"Là huyết mạch truyền thừa." Thạch Sùng Chí cẩn thận nhìn vật trên mặt Phong Thư Ngâm trong chốc lát, khẳng định nói.

"Sao?" Bùi Tùng kinh hãi nói: "Truyền thừa huyết mạch không phải nên ẩn nấp trong máu sao? Sao lại..."

Thạch Sùng chí nói, "Nếu tất cả thật sự chỉ có thể ẩn nấp trong máu, ta cũng sẽ không nhận ra thứ này được. Mỗi một công pháp hoặc vũ khí mà người đi trước truyền cho huyết mạch hậu duệ đều sẽ lưu lại một ấn ký trên thân thể, nhưng có thể lan ra đến trên mặt giống như Phong Thư Ngâm lại cực kì ít, tổ tiên của hắn tuyệt đối là một tu sĩ vô cùng cường đại." Thạch Sùng Chí dừng một chút, nói một tiếng 'xin lỗi' với Phong Thư Ngâm còn đang hôn mê, sau đó thoáng kéo cổ áo hắn ra, lộ ra bên trong là hoa văn phong lan đỏ sậm xuất phát từ trái tim, gần như bao trùm toàn bộ lồng ngực.

"A!" Bùi Tùng thấy thế kinh ngạc thở ra một hơi.

Thạch Sùng Chí bình tĩnh nói: "Ngươi còn linh lực không? Điều khiển Linh thuyền rời khỏi nơi này trước, đến Vạn Lâm cốc phía trước đi. Đại sư huynh mang theo những người khác đang chờ ở đó."

Thật ra Bùi Tùng còn có những nghi vấn khác không nói ra, nhưng nơi này quả thật không nên ở lại lâu, đành phải gật đầu đồng ý, khống chế Linh thuyền nho nhỏ này rời đi.

Lúc Linh thuyền sắp bay vào Vạn Lâm cốc, cậu quay đầu lại nhìn thoáng qua Thiên Kim Phong đã bị bỏ lại phía sau, hồi tưởng lại tình cảnh lúc trước Kỷ Hành điều khiển Vân thuyền mang theo bọn họ lao ra, trong lòng bi phẫn đan xen, kẻ dám chống lại thế lực Kiếm tông không nhiều lắm, chờ cậu tra ra, nhất định phải đem kẻ chủ mưu sau màn đen thiên đao vạn quả báo thù cho Kỷ Hành!

===== (___đọc trên wattpad ngansao63)

Thời gian trở lại trước khi Kỷ Hành rơi xuống Thiên Kim Phong.

Sau khi Vân thuyền chia năm xẻ bảy, Kỷ Hành lập tức kéo Phong Thư Ngâm đang đứng bên cạnh y, một giây sau, tay kia của y bị Bùi Tùng kéo lại.

Ban đầu Kỷ Hành muốn kéo Phong Thư Ngâm leo lên Linh thuyền do Bùi Tùng khống chế vô cùng dễ dàng, nhưng những sợi chỉ đen tạo thành năng lượng không biết tên chém đứt Vân thuyền rồi lại quấn lấy Phong Thư Ngâm. Kỷ Hành cúi đầu nhìn những đường cong quấn quanh người Phong Thư Ngâm, phát hiện điểm cuối của nó là đáy của dung nham phía dưới, hơn nữa còn là phần nhiệt độ cao nhất. Nhiệt độ cao như vậy, nếu Phong Thư Ngâm bị kéo xuống, với thân thể yếu ớt của con người, không đến mười giây xương cốt liền bị tan rã.

Thân là một người máy, điều thứ hai của quy tắc yêu cầu y tận lực bảo vệ nhân loại không có tiền án tiền sự, tất nhiên y không thể để những sợi dây kia kéo Phong Thư Ngâm xuống.

Có nhiệt lượng Thiên Kim Phong phát ra không ngừng bổ sung, năng lượng hiện tại của y đã được bổ sung đến bốn mươi phần trăm, vừa vượt qua điều kiện mở chế độ phòng ngự trung cấp.

Dây leo đen có sức kéo rất lớn, nhưng sức mạnh của Kỷ Hành chỉ có lớn hơn nó, chỉ cần năng lượng sung túc, lực lượng của y có thể theo năng lượng mà chồng lên không ngừng, trong thời gian 0,5 giây, Kỷ Hành đã tính toán ra vô số cách giải quyết. Một cách trong đó chính là nâng cao lực lượng đến bảy phần trăm trong nháy mắt, mạnh mẽ phá vỡ dây leo, đồng thời bảo vệ thân thể Phong Thư Ngâm không bị thương tổn, ném hắn lên Linh thuyền sau đó mở ra tia laze ở lòng bàn tay, làm đám dây leo kia lặng yên tan vỡ.

Tuy nhiên, ngay khi y chuẩn bị hành động, đột nhiên nhận được một tín hiệu mơ hồ.

【 A Hành... Tút tút... A Hành... Tút tút... Anh... Tút tút... Nhận được xin vui lòng trả lời! 】

Là sóng tín hiệu của A Bảo!

Trong đôi mắt đen của Kỷ Hành lướt qua những điểm sáng của số liệu lưu động nhanh chóng, y lập tức đáp lại: [Tôi là Kỷ Hành, nhận được! 】

Bên kia lại tút tút một hồi, tín hiệu thập cực kì không ổn định, qua 3.5 giây mới bình tĩnh lại.

【A Hành, tôi là A Bảo. Tọa độ ở tu chân giới chính là phía đông Ngự Kiếm Tiên Tông Trường Thanh Các. Nhưng bây giờ không phải lúc nói cái này, giờ anh đang ở đâu? 】

【Địa điểm Tu Chân giới, phía trên Thiên Kim Phong.】Kỷ Hành bình tĩnh nói.

【Vừa hay!】Giọng nói của A Bảo hiện ra vài phần hưng phấn,【Xung quanh anh có ai không? Nếu không có thì mau nhảy xuống, nhảy vào trong dung nham của Thiên Kim Phong!】

Kỷ Hành có chút chần chờ:【Cậu muốn để tôi vào bên trong bổ sung năng lượng hả?】

【A Hành ngốc quá! Tôi sẽ gửi bàn tay vàng cho anh!】

Kỷ Hành:【Bàn tay vàng? 】Hệ thống chính ngay lập tức nhảy ra vài gợi ý:【Ngón tay vàng: 1. Một loại phần cứng của máy tính thời trung cổ; 2. Công cụ sửa chữa trò chơi thời cổ đại; 3. Tác giả tiểu thuyết đưa các điều hữu ích cho nhân vật, nói chung là mang theo đồ đạc, ký ức hoặc có chỗ dựa; 4. Tựa đề của một tác phẩm cổ tích trong một thời đại nhất định; 5.......]

Giải thích về bàn tay vàng quá nhiều, hệ thống căn cứ vào thông tin liên hệ trước đó của Kỷ Hành và A Bảo tự động lựa chọn điều giải thích thứ ba, tức là điều hữu ích có thể ảnh hưởng đến bọn họ ở giai đoạn này.

Kỷ Hành: 【 Cậu muốn đưa cho tôi điều hữu ích gì? Ngoài ra, sau khi đến thế giới này, cậu đã đi đâu? Vì sao lại ở Ngự Kiếm Tiên Tông? 】

A Bảo:【Khụ khụ, giải thích việc này có chút phiền phức, chờ sau khi anh tìm được tôi, tôi sẽ truyền cho anh một phần kí ức. Nói một cách đơn giản, chính là chủ nhân đưa anh đến thế giới này bỗng nhiên phát hiện thế giới này không phải là thế giới võ hiệp thuần túy, mà là đang chuyển biến theo hướng thế giới Tu Chân. Chủ nhân lo lắng trang bị của anh hiện tại không đủ để ứng phó khảo nghiệm của Tu Chân giới, vì thế triệu tôi về khẩn cấp, sau đó bảo tôi mang theo plug-in hắn vừa mới viết cùng gói lắp đặt giúp anh thăng cấp đến đây, hắn còn mang cho anh dầu bảo dưỡng cực phẩm mới nhất. 】

Kỷ Hành đã không cập nhật hệ thống và tiến hành bảo dưỡng thân máy suốt năm năm nghe vậy ánh mắt sáng ngời.

【Vốn lúc hạ cánh hẳn là trở lại trên người anh, nhưng quá trình xảy ra sai sót, tôi và gói thăng cấp tách ra, quá trình này không giải thích, tóm lại anh mau tìm được túi nâng cấp rơi vào trong dung nham, càng sớm càng tốt. Tôi ở Kiếm Tông chờ anh. 】

Kỷ Hành nói, "Được!"

Cuộc trò chuyện của họ có vẻ dài, nhưng tính toán và ngôn ngữ máy truyền nhanh hơn gần một ngàn lần so với các cuộc trò chuyện ngoài hiện thực. Chờ Kỷ Hành cúp điện thoại, ngoài đời cũng chỉ qua vài giây.

Phong Thư Ngâm còn bị đám dây leo kia quấn lấy rơi xuống.

Lúc này Bùi Ngọc chém hai kiếm liên tiếp làm đứt dây leo kia, trước khi dây leo biến thành lưới lớn bao phủ Phong Thư Ngâm, Kỷ Hành cũng đã tính ra nó sẽ tiến hành biến ảo cùng bước hành động tiếp theo, trong nháy mắt nắm lấy cơ hội quăng Phong Thư Ngâm lên Linh thuyền, đồng thời đưa tay bắt lấy dây leo, không cho năng lượng thực thể hóa dường như có trí năng này lại kéo Phong Thư Ngâm xuống lần nữa.

Nhưng khi y kiềm chế được cái lưới lớn kia, bản thân bị lực hấp dẫn kéo rơi xuống.

"Kỷ Hành!" Nghe được tiếng gào tê tâm liệt phế kia, chương trình tính toán của Kỷ Hành đình trệ nửa giây, y ngẩng đầu muốn nâng âm lượng nói cho Phong Thư Ngâm y sẽ không sao, để nhân loại thiện lương này không cần lo lắng. Nhưng khi quét đến vẻ mặt của hắn, khi nhìn thấy nhân loại tuyệt vọng nỗi bi ai khắc cốt đến mức phảng phất mất đi cả thế giới trong nháy mắt, khi phân tích ra sự quyến luyến không rời trong mắt nhân loại này, hệ thống phòng hộ an toàn trong cơ thể Kỷ Hành từ ngày y ra đời chưa từng động đậy bỗng nhiên vang lên tiếng cảnh báo rất lớn!

【Cảnh báo! Cảnh báo! Virus không rõ đang bùng nổ! Virus không rõ đang bùng nổ!】

Dữ liệu và tệp được đặt trong các thư mục khác nhau bị virus không rõ đột nhiên bùng nổ điên cuồng sao chép, dẫn đến một lượng lớn thông tin rác liên tục nhồi nhét vào các khay dữ liệu của cơ thể.

Một giây sau, hệ thống thính giác của Kỷ Hành hoàn toàn bị văn kiện rác chiếm lấy, hai giây sau, hệ thống ngôn ngữ cũng bị chiếm đóng.

"Toàn lực chống cự." Sau khi Kỷ Hành hạ mệnh lệnh, hệ thống chủ lập tức mở ra tất cả năng lượng tập trung hỗ trợ việc điều tra virus. Nhưng mà những tài liệu rác được chế tác đã xóa hết đợt này đến đợt khác, mà kẻ khởi xướng vẫn luôn trốn dưới sự bảo hộ của những tin nhắn rác này, nhân cơ hội công chiếm các chương trình hệ thống chủ chốt trong cơ thể.

Ba giây sau, ngay cả thông đạo vận hành luồng dữ liệu cũng bắt đầu ngưng trệ, tốc độ sinh sôi nảy nở của số liệu rác cực nhanh, nơi đi qua ngay cả số liệu bình thường cũng như bị cá voi nuốt chửng, chúng nó chật ních trong các thông đạo, mà những số liệu chấp hành mệnh lệnh diệt virus căn bản không thể vận hành thông suốt...

Từ khi sinh ra tới nay lần đầu tiên Kỷ Hành trúng virus, virus không biết từ đâu tới này có uy lực cực mạnh, phần mềm diệt virus trong cơ thể y hiển nhiên không phải là đối thủ.

Sau khi các chương trình hệ thống chủ chốt trong cơ thể bị dữ liệu rác chặn lại, biểu hiện bên ngoài chính là biểu cảm của Kỷ Hành từ lạnh nhạt trở nên lạnh như băng, mà thân thể linh hoạt thì càng ngày càng cứng ngắc, động tác cũng ngày càng cơ giới, gần như tương đương với bộ dáng ngày đầu tiên y sinh ra tiến hành điều chỉnh tính linh hoạt của thân thể.

Hiện tại y đã không thể khống chế hành động của cơ thể, nhưng bộ phận hạch tâm nhất vẫn chưa bị virus chiếm giữ, điều này làm cho y có thể "nhớ lại" nhiệm vụ mà cha đã dặn dò khi mới tới thế giới này.

—— Kỷ Hành, tìm ra được thứ gì đã trà trộn vào trong thân thể con...

Virus này cũng không phải xâm lấn từ bên ngoài, mà là bùng nổ trực tiếp từ bên trong cơ thể, chứng tỏ nó đã sớm ẩn núp trong cơ thể y... Có 90% khả năng xác định đó là mục tiêu nhiệm vụ.

Mà nguyên nhân khiến virus này đột nhiên bùng nổ...

Kỷ Hành nhắm tiêu cự về phía nhân loại đang nằm sấp trên Linh thuyền......[Tỏa định mục tiêu —— Phong Thư Ngâm]

[Báo động! Báo động! Virus không xác định đang làm xói mòn năng lượng hệ thống... Năng lượng còn lại 20%... 15%... 10%... 5%... 1%... Hết năng lượng, tất cả các chương trình đang chạy bị gián đoạn, buộc tắt máy để khởi động lại! 】

Kỷ Hành nhắm mắt lại, thân thể ngã vào trong dung nham màu vàng đỏ...