Này Bác Sĩ Hư Hỏng, Em Yêu Anh

Chương 147: Đội mũ xanh là như thế nào



Lục Hãng đi tới bên người Hàn Công

Danh, vỗ bờ vai anh ta nói: “Hàn Công Danh

làm rất tốt, tôi tin vào năng lực của anh sẽ có

thế nhanh chóng ở công ty gánh vác một phương”

“Chủ tịch Hãng yên tâm, tôi nhất định sẽ.

cố gắng làm việc” Hàn Công Danh khiêm tốn lên tiếng.

Trong văn phòng không có ai dám bàn tán gì.

Sau khi tan tầm, Hàn Công Danh đúng hẹn

đi tới văn phòng của Lục Khánh Huyền.

“Làm phiên anh đóng cửa lại” Lục Khánh

Huyền không ngẩng đầu nói, cô ta còn đang

xử lý chuyện tôn đọng của nửa tháng này.

Hàn Công Danh cũng không đóng cửa lại

ngay, mà từ tốn nói: “Trưởng phòng Lục, có

chuyện gì cứ nói thẳng là được”

Đóng cửa càng nói không rõ ràng.

Lục Khánh Huyền đặt cây bút trong tay

xuống, ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, người

đàn ông đẹp trai trước mặt đúng là có mấy

phần hấp dẫn người. Cô ta nhếch khóe môi,

giống như cười mà nói: “Nếu chuyện tôi nói có

liên quan đến Hạ Nhược Vũ”’

Trả lời cô ta là tiếng đóng cửa không

mạnh không nhẹ, Lục Khánh Huyền cười, xem

ra Hạ Nhược Vũ rất có ảnh hưởng trong lòng

của anh ta.

“Ý của trưởng phòng là gì?” Hàn Công

Danh không quen Lục Khánh Huyền, đây là lần

đầu tiên nói chuyện với cô ta, bình thường

cũng chỉ nghe đồng nghiệp bàn luận một vài lời

Chỉ biết Lục Khánh Huyền là một người rất

có năng lực, dáng dấp cũng xinh đẹp, ở đây

rất được hoan nghênh.

Thế nhưng trong miệng cô ta nghe được.

tên của Nhược Vũ, trong lòng anh ta không

nhịn được mà nảy lên một cái

“Trưởng phòng Lục có ý gì”

“Anh còn chưa biết à?” Trong mắt Lục

Khánh Huyền còn lộ rõ vẻ thương hại, rổ rằng

đến nỗi Hàn Công Danh không muốn nhìn

cũng thấy được.

“Trưởng phòng Lục không định nói, vậy thì

tôi đi ra ngoài trước” Hàn Công Danh không

phải loại bị người ta bày tính, nói xong liền

quay người muốn đi.

“Đứng lại” Lục Khánh Huyền thản nhiên

nói: “Chẳng lẽ anh không muốn biết quan hệ

giữa Mạc Du Hải và Hạ Nhược Vũ?”

“Rốt cuộc cô muốn nói gì?” Hàn Công

Danh quay người lại, trong mắt đầy vẻ lạnh lùng.

Lục Khánh Huyền cứ như đang thưởng

thức biểu cảm trên mặt anh ta, lúc này không

nhanh không chậm nói: ‘Anh biết Hạ Nhược.

Vũ và Mạc Du Hải đã kết hôn rồi chưa?”

“Không thể nào, cô nói bậy” Hàn Công

Danh không muốn phản bác, chỉ là quá hoang

đường, sao Nhược Vũ có thể kết hôn với người

đàn ông khác được.

Dường như Lục Khánh Huyền đã sớm ngờ

tới anh ta sẽ trả lời như vậy, mới ngồi trên ghế

làm việc, dù bận vẫn ung dung nhìn anh ta

“Không tin, anh trực tiếp tới hỏi Hạ Nhược Vũ,

xem tôi nói có đúng không”

Lúc biết bọn họ kết hôn, cô ta cũng không

tin, cho đến khi cô ta lén lẻn vào trong phòng.

Mạc Du Hải, thấy được giấy đăng ký kết hôn

rong ngăn kéo tủ, cô ta vẫn không tin

Nhưng sự thật bày ra trước mặt, cô ta

không tin cũng không thể thay đối được.

Hàn Công Danh nghe vẻ chắc chản trong

giọng điệu của cô ta, trong lòng cũng có hơi

đao động, nhưng ý nghĩ khác nói cho anh ta

biết, Nhược Vũ tuyệt đối sẽ không tùy tiện kết

hôn với người khác như vậy. Đừng nói là

Nhược Vũ tình nguyện, thì cũng không vượt

qua được ải của chú Hạ mới đúng.

“Anh cảm thấy Hạ Minh Viễn sẽ không,

đồng ý?” Lục Khánh Huyền đồng tình nhìn anh

1a một cái: ‘Anh chắc còn chưa biết thân phận

của Du Hải rồi nhỉ?”

Không đợi anh ta trả lời, cô ta nói từng chữ

rõ ràng: “Du Hải cũng chính là người cầm

quyền của Thịnh Hoa nhà họ Mạc”

Hàn Công Danh cứ như bị sét đánh ngang

1ai, chấn động lùi lại hai bước, trên gương mặt

tràn đầy vẻ không dám tin: ‘Không, không thể

nào, sao anh ta lại là người căm quyền của

Thịnh Hoa được”

Mạc Du Hải chỉ là một bác sĩ phụ khoa.

thôi mà? Sao lại biến thành tổng giám đốc của

Thịnh Hoa được? Cô ta nhất định đang lừa mình.

“Anh nghĩ tôi đang lừa anh đúng không?

Anh cảm thấy tôi cần phải làm vậy à?” Lục

Khánh Huyền cứ như đọc được ý nghĩ trong

lòng anh ta, lạnh lùng nói

Hàn Công Danh lại khôi phục vẻ trấn định,

lạnh giọng hỏi: “Rốt cuộc cô là ai, sao lại

muốn nói với tôi những chuyện này, cô có

quan hệ thế nào với Nhược Vũ?”

Trong lòng anh ta vẫn tồn tại một tia hi

vọng, hi vọng người trước mặt nói dối.

Đáng tiếc, lời nói kế tiếp khiến anh ta như

rơi vào hầm băng: “Tôi là ai à, là người yêu của

Du Hải, bạn gái trước của anh chen chân vào.

chúng tôi, là Tuesday”

“Không thể nào, Nhược Vũ tuyệt đối không

thế làm chuyện này” Hàn Công Danh nhanh

chóng tỉnh táo lại: “Nếu như cô ấy là tuesday,

vì sao anh ta lại không kết hôn với cô?”

Lục Khánh Huyền không ngờ anh ta có

phản ứng nhanh như vậy, còn bị anh ta đánh

lại một cái: “Hừ, nếu như cô ta không sử dụng

thủ đoạn gì đó, Du Hải sao có thể cưới cô ta?”

“Cô nói với tôi những chuyện này làm gì,

nếu cô biết mối quan hệ của tôi và Nhược Vũ

trước đây, cũng sẽ biết là chúng tôi đã chia tay

rồi” Mặc dù không tình nguyện thừa nhận sự

thật này, Hàn Công Danh vẫn nói

Đương nhiên trong lòng anh ta vẫn không

buông bỏ được Nhược Vũ, nhưng gần đây bị

Lâm Minh Thư trông chừng quá chặt, một

điểm tự do cũng không có, vừa nghĩ thế, anh

†a mới phát hiện đã lâu rồi anh ta không nhìn

thấy Nhược Vũ, không biết gần đây cô thế nào rồi.

Lục Khánh Huyền nhìn anh ta có hơi

hoảng hốt thì trong mắt cũng có một tia tính

toán: “Hàn Công Danh, cái mũ xanh này anh

có thể đội được, tôi quả là khâm phục anh, tôi

chỉ có lòng tốt nói cho anh biết sự thật mà

thôi”

“ð, cô tốt bụng vậy sao? Hay là có mưu đồ

gì, trong lòng cô rất ro, giống như tôi cũng trả

lại cho cô một câu, người đàn ông mình thích

lại đi yêu một người phụ nữ khác, cảm giác

chắc cũng không tốt nhỉ?

Hàn Công Danh thông minh như thế, từ

lúc bắt đầu mất khống chế, cho đến bây giờ

tỉnh táo lại, cũng nhìn thấu dụng ý của Lục

Khánh Huyền.

Chẳng qua người phụ nữ này đố kị, muốn

quấy phá, muốn chọc giận anh ta, khiến anh

†a làm ra một số chuyện tổn thương Nhược Vũ

mà thôi, anh ta sẽ không ngốc như thế bị mắc lừa.

Lục Khánh Huyền không ngờ anh sẽ phản

ứng nhanh như vậy, từ kinh ngạc đến bắt đầu

thưởng thức, cuối cùng thay đổi kế hoạch của

mình: “Hàn Công Danh, anh rất thông minh, tôi

thích nói chuyện với những người thông minh,

không bằng chúng ta hợp tác, được không?”

“Hợp tác? Vì sao tôi phải hợp tác với cỡ?”

Hàn Công Danh không thích người nhiều mưu

kế như Lục Khánh Huyền, đẹp ngoài mà lòng

dạ rắn độc bên trong, không biết lúc nào sẽ

cần lại sau lưng người ta.

Hợp tác với cô ta cũng phải có bùa phòng

thân mới thoát ra được.

“Hàn Công Danh, anh sẽ không phải người

nhát gan đấy chứ?” Lục Khánh Huyền lại dùng

phép khích tướng,

Hàn Công Danh tỉnh táo thì cũng là một

người đàn ông, nháy mắt liền thay đối biểu

cảm, ngả ngớn nới: “Tôi có phải nhát gan hay

không, trưởng phòng cứ thử xem”

“Anh câm miệng lại cho tôi” Sắc mặt Lục

Khánh Huyền lập tức trở nên khó coi, đè nén

sự tức tối trong lòng, thở phào một hơi, để cho

tỉnh táo lại: “Chẳng lẽ anh cứ cam tâm

tình nguyện chắp tay nhường người mình yêu

cho người đàn ông khác như vậy sao?”

Cô ta thấy Hàn Công Danh không nói lời

nào, trong mắt lại lóe lên: “Huống chỉ hai

người họ bây giờ đang cãi nhau, mà tôi cũng

đã vào được biệt thự rồi, bây giờ chính là cơ

hội của chúng ta”

“Cô muốn làm gì?” Hàn Công Danh không

chấp nhận cũng không từ chối.

Lục Khánh Huyền biết có hi vọng: “Chỉ cần

chúng ta hợp tác, anh có được Hạ Nhược Vũ,

tôi có được Du Hải, đơn giản vậy thôi”

“Để cho tôi suy nghĩ đã” Hàn Công Danh

không lập tức đồng ý, nói xong liền đẩy cửa đi

ra ngoài.

Lục Khánh Huyền cũng không ngăn cản,

vẻ mặt nắm chắc phần thẳng trong tay nhìn

anh ta rời đi