Nếu Như Có Kiếp Sau

Chương 14: Cuối cùng em cũng là của tôi



"Dạ! Làm cho em lo lắng cho anh hai quá chừng, anh đang ở nhà chị Xuân là em an tâm rồi."

Thằng Xung hỏi:

"Ừ! À mà giờ này em đang ở đâu.. trời mưa to gió lờn như thế này mà anh hai không quan tâm gì đến em hết, anh hai thật vô tâm quá."

Hoàng Dung lại cười rồi trả lời với thằng Xung: "Em về nhà rồi? Lúc em về xe lại bị hỏng may mà gặp được anh Hạo Thiên giữa đường nên em quá giang anh Hạo Thiên để về nhà. À mà anh Hạo Thiên đang ở đây nè! Anh muốn nói chuyện với anh Họ Thiên không?"

Ôi trời Hoàng Dung kêu thằng Lâm Xung nói chuyện với tôi làm gì vậy nhỉ? Lúc đó thằng Lâm Xung bảo Hoàng Dung đưa điện thoại cho tôi để nói chuyện với nó, Hoàng Dung đưa điện thoại cho tôi thì nghe tiếng của thằng Xung dội ra.

"Ê mày đang làm gì ở nhà tao vậy? Làm gì em gái tao là tao chặt tay á nha!"

Á đù cái thằng này, làm như tôi giống như thằng già dê lắm vậy! Tôi lập tức trả lời nó: "Ai da, mày nói nghe ghê quá, tao sợ rồi."

Nó trả lời lại: "Tao nói thật á nha! Mày mà làm gì em tao là chết với tao á! He he nói đùa tí thôi! Cảm ơn mày đã chở em tao về nhà nha! Bữa nào cafe tao mời!"

Ồ cái này thì được, câu nói này nghe hay nhất trong ngày và tôi nhanh chóng đồng ý.

"Okay! He he."

Nói chuyện với nhau được vài câu nữa thì Lâm Xung tắt máy tôi và Hoàng Dung lại bắt đầu cùng trò chuyện với nhau về nhiều thứ. Hoàng Dung đi pha chon tôi một ly nước chanh cộng với cam, trời! Lần đầu tiên uống kiểu này.. cô ấy nói rằng:

"Lần đầu tiên em pha cái này để uống anh hai em bảo rằng" khùng "nhưng sau khi anh hai em uống xong cảm giác được uống khi pha hai thứ này cùng một lúc thật là tuyệt vời ngon và đã khát không thể tả."

Ôi nghe cô ấy nói mà bây giờ tôi thèm uống quá tôi cầm ly nước củ Hoàng Dung pha lên rồi uống một hơi vùa uống vào thì trời ơi chua ơi là chua tôi lập tức phun ra ngoài nhưng chỉ là nước bọt thôi tại uống vô hết rồi thì còn gì mà để phun ra nữa. Hầy, vậy mà Hoàng Dung lại tiếp tục cười, cười còn hơn lúc lừa tôi tránh con chó luôn.. trời, chẳng lẽ cô ấy lại lừa tôi tiếp, lúc này Hoàng Dung lên tiếng.

"Hi hi! Nước đó em chưa có bỏ đường vào nên anh uống có cảm giác rất chua phải không?"

Tôi gật gù cái đầu, miệng tôi giờ khó chịu kinh khủng! Hoàng Dung vẫn cười và nói với tôi: "Em cắt năm trái chanh bỏ vào cộng thêm hai trái cam nữa.. chua là phải rồi! Anh bị em lừa nữa rồi.. hi hi."

Ôi, ôi.. mẹ ơi sao Hoàng Dung cứ lừa tôi mãi thế không biết, tôi thật sự bái phục cô ấy về khả năng đó. Hoàng Dung đúng là một cô gái thông minh là kiểu con gái mà tôi thích, cô ấy hơn Tiểu Tuyết về mọi mặt đặc biệt là cho tôi có nhiều cảm giác thú vị hơn khi ở bên. Hôm ấy là một ngày đặc biệt nhất mà tôi đã từng có được bởi vì ngày hôm đó tôi đã được ở bên cạnh một cô gái mà tôi đã mơ ước từ lâu! Hoàng Dung không như Tiểu Tuyết dễ dàng cho tôi nắm tay và cũng càng không dễ để ôm tôi vào lòng nhưng ở bên cạnh cô ấy tôi cảm thấy được sự mới lạ và thú vị hơn rất nhiều và còn hạnh phúc hơn nhiều nữa.. có lẽ cô ấy mới chính là người tôi thương và cũng chắc chắn là người sẽ cùng tôi đi hết chặng đường của tương lai, là người sẽ ở bên cạnh tôi suốt cả cuộc đời này.

Trò chuyện với cô ấy đến tối, lúc đó trời cũng đã tạnh mưa, gió cũng đã ngừng và tôi cũng phải về nhà nhưng lòng tôi không muốn về chút nào tôi cứ muốn ngồi nói chuyện với cô ấy miết vậy! Giờ tôi vẫn chưa là gì của cô ấy nhưng rồi một ngày nào đó không xa biết đâu chừng tôi với cô ấy nên một đôi thì sao, lúc đó thì tha hồ được ở bên cạnh cô ấy. Tôi đã xin được số điện thoại của cô ấy rồi nên mỗi ngày đều nhắn tin gọi điện cho cô ấy rủ cô ấy đi chơi, thời gian cứ trôi dần và rồi một ngày rất là đẹp trời đối với tôi, cô ấy đã chính thức trở thành bạn gái của tôi hic hic, tôi hạnh phúc vô cùng.

Thời gian mà tôi với Hoàng Dung chính thức quen nhau có nhiều chuyện xảy ra vui cũng có mà buồn cũng có, nói chung kể ra thì cũng không thể nào hết nổi, lúc đó thì tôi chỉ nhớ về một chuyện thôi đó là chuyện về Tiểu Tuyết. Tiểu Tuyết không được gặp tôi đã nhiều tháng nên cô ấy buồn và khóc hoài ngay cả ngủ cũng mơ thấy tôi lại còn nhiều lần gọi tên tôi trong giấc mơ nữa, tất nhiên là tôi chẳng biết gì cả đấy là thằng Bảo gọi nói với tôi như vậy.

Nó cũng biết rằng tôi đang tránh Tiểu Tuyết nhưng vì nó thấy Tiểu Tuyết như vậy nên nó không thể nào chịu nỗi nữa, nó cầu xin tôi cho Tiểu Tuyết được gặp tôi thêm một lần nữa rồi sau đó nó sẽ nói với Tiểu Tuyết rằng tôi phải đi công tác xa để cho Tiểu Tuyết khỏi phải đau khổ mà vui vẻ chờ đợi. Tôi thấy cách này của thằng Bảo chẳng tốt tí tẹo nào, tôi đang muốn Tiểu Tuyết quên tôi đi nên tránh cô ấy không bao giờ gặp cô ấy nữa mới là cách tốt nhất nhưng vì thằng Bảo cầu xin quá mà những lời nó nói về Tiểu Tuyết làm cho tôi vô cùng xót xa thế là tôi chấp nhận gặp Tiểu Tuyết thêm lần nữa!

Ngày hôm đó là chủ nhật tôi được nghỉ làm thế là tôi chạy xe đến nhà thằng Bảo để thăm Tiểu Tuyết vừa tới nơi thì thấy ngay Tiểu Tuyết đang ngồi ở ngoài cỗng, nhìn Tiểu Tuyết bây giờ ốm lắm, khuôn mặt hốc hác đi rất nhiều! Tiểu Tuyết đang ngồi và dùng tay chóng lên cằm đôi mắt nhìn xa xăm ở ngoài phía xa.. có lẽ Tiểu Tuyết đang chờ tôi đến, nhìn thấy Tiểu Tuyết như vậy tôi không thể kìm chế được những giọt nước mắt rơi. Tiểu Tuyết không thấy tôi là vì tôi đi ở ngõ phía sau còn vì sao Tiểu Tuyết cứ nhìn ra phía bên kia là bởi vì tôi thường đi ở bên đó để vào nhà Tiểu Tuyết.

Tiểu Tuyết tuy có lúc mê nhưng những gì về tôi cô ấy cũng đều nhớ rất rõ. Tiểu Tuyết là một cô gái tốt là một cô gái trong sáng đáng yêu tôi không thể nào làm cho Tiểu Tuyết phải đau lòng vì tôi nữa. Giờ tôi đã có Hoàng Dung rồi có lẽ tôi nên nói chuyện này cho Tiểu Tuyết biết