Nếu Tình Yêu Không Thuận Ý Trời

Chương 2



Editor: Libra + Beta: Miya 

Tiêu gia và Đàm gia đã từng có quan hệ thân thiết nhiều đời.

Dùng từ “từng” vì khi ông nội mất, nhà họ Tiêu chuyển đến Thượng Hải, nhiều năm không có liên lạc với nhà họ Đàm. 

Theo thời gian, hôn sự được ông nội đặt ra, không còn được tính nữa.

Tuy nhiên, bố mẹ hai gia đình đều để ý lễ nghi phép tắc, vẫn tổ chức buổi gặp mặt, làm tiệc hủy hôn.

Nói đơn giản chính là gặp mặt, ăn cơm và hủy hôn.

Hôm đó, Tiêu Ngọc thi đại học, cô không thể tham gia, nên chị gái Tiêu Giác đã đi thay cô. Không ai nói cho Tiêu Ngọc đã xảy ra chuyện gì, nhưng quan sát biểu hiện của Tiêu Giác, cô ấy vô cùng để ý đến buổi ăn hôm đó.

Tâm trạng của Tiêu Giác nếu dùng từ ngữ hình dung thì chính là làm khùng làm điên.

Hôm nay không gọi lộn thì hôm sau cũng là vô tình gửi nhầm ảnh tự sướng, với đủ trò như thế, Tiêu Ngọc cảm thấy chị gái mình rất có tiềm năng trở thành một đạo diễn phim tình cảm.

Tiêu Giác sau hai năm đau khổ, cuối cùng cảm thấy mệt mỏi. Ba năm trước, cô ấy vội vàng tìm người yêu và đã tìm được một người chồng tốt.

Ngày hôn lễ, cô ấy liền đăng 10 bài lên vòng bạn bè,  mỗi bài gồm 9 ảnh dài, đắc ý vì xinh đẹp.

Hàm ý rất rõ ràng – anh có hối hận khi không chấp nhận một cô gái tốt như vậy không? Đã muộn!

Vì vậy, Tiêu Ngọc biết chị gái mình tâm nguyện vẫn chưa yên.

“Tên gọi của cô là?”

Câu hỏi của Đàm Triệt đã kéo Tiêu Ngọc ra khỏi trí nhớ, sau đó không thay đổi sắc mặt, đáp: “Tử Nhập, Trần Tử Nhập.”

Lưu Vi ở bên cạnh cô sững sờ. Thấy Đàm Triệt lịch sự nhìn mình, cô tự giới thiệu: “Xin chào, tiến sĩ Đàm, tôi là… trợ lý của.. umm Tử Nhập, tôi là Lưu Vi.”

“Lần đầu tiên đến Thanh Đảo?” Đàm Triệt nói: “Bên biển rất lạnh, không tốt như thành phố.”

Tiêu Ngọc vẫn quấn khăn quàng cổ, khẽ gật đầu, nói dối không kịp chuẩn bị: “Chậc chậc, tôi lần đầu tiên tới đây, cũng không biết đi đâu… tôi muốn đến chỗ ít người, hóng gió biển, nghe tiếng sóng đập.”

Đàm Triệt lễ phép cười, nhớ tới Tiêu Ngọc không nhìn thấy, liền nói: “Khu vực này tôi rất quen thuộc, nếu cần người giúp đỡ có thể đến tìm tôi.”

“Cảm ơn anh.”

Khi anh trở lại, đám sinh viên vây quanh anh, chủ yếu là nữ sinh, tranh nhau hỏi anh: “Tiền bối, anh thường ra biển bằng thuyền đánh cá như vậy sao?”

“Không, nếu chúng ta ra khơi, sẽ có một con tàu nghiên cứu đặc biệt, năm sau các bạn sẽ được trải nghiệm.”

“Anh đã gặp cá heo khi ra khơi chưa?”

“Rất hiếm xảy ra. Tuy nhiên, tôi đã thấy nó, ở vùng biển Lao Sơn.”

“Thật tuyệt.”

***

Ven biển, Lưu Vi đứng cạnh Tiêu Ngọc thấp giọng: “Sau khi đi đảo, nếu có người hỏi tên chị, em sẽ trả lời Tử Nhập???”

Trần Tử Nhập là nghệ danh của Tiêu Ngọc. Cô là chủ một cửa hàng trực tuyến, làm người mẫu, một cái tên giả chuyên dụng.

Không để mọi người dễ dàng biết đến Tiêu gia, có một vị tiểu thư có sở thích thấp kém.

Tiêu Ngọc khịt mũi: “Đừng nói lung tung. Chị không muốn anh ta nhận ra.”

“Anh ta?” Lưu Vi phản ứng một hồi: “Tiến sĩ Đàm? Anh ta biết chị sao?”

“Không biết.”

Không biết nhau thật nhưng cũng suýt cưới nhau.

Tiêu Ngọc đã từng xem ảnh của Đàm Triệt vào năm thứ hai trung học.

Cô trốn học, yêu sớm và gây rối bên ngoài, sau khi cô bị bắt về nhà, ông nội hận không thể rèn sắt thành thép nên đã đưa cho cô tấm ảnh của Đàm Triệt.

Nói cho cô biết rằng những chàng trai xấu xa bên ngoài không đáng tin, những người con trai như vậy mới xứng với cô.

Cái gì, Tiêu Ngọc cảm thấy người đàn ông này nhìn không ra một chút gì oai phong, cô thích hỗn thế ma vương*, nhưng trong bức ảnh anh là một người con trai khiêm tốn.

(*Phàn Thụy (chữ Hán: 樊瑞; bính âm: Fán Ruì), ngoại hiệu Hỗn Thế Ma Vương (chữ Hán: 混世魔王; tiếng Anh: Demon King of Chaos; tiếng Việt: Ma Vương Càn Quấy) là một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết văn học cổ điển Trung Hoa Thủy Hử.)

Anh đẹp trai, cũng ưa nhìn, nhưng không phải sở thích của cô.

Nhưng ma xui quỷ khiến, cô lại bỏ bức ảnh vào ngăn kéo, thay vì ném vào sọt rác.

Cho đến khi xảy ra chuyện sau đó, Tiêu Ngọc cuối cùng cũng hiểu được ý tốt của ông nội, bức ảnh đó trở thành một sự an ủi nào đó với cô.

Nó không liên quan gì đến tình yêu, nó được xem là nơi cô gửi gắm cảm xúc của mình.

Bởi vì cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp Đàm Triệt.

Đặc biệt, vào lúc này.