Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1021: Cảm giác thật tốt



Duy Ly rất căng thẳng, nhìn sang Mạnh Hạo, nàng thật lo lắng, một khi Mạnh Hạo thua, sẽ phải trả giá quá đắt.

Mạnh Hạo mặt không đổi sắc, tay phải lấy ra một túi trữ vật, trực tiếp ném lên cân yêu tâm Cửu Long bên cạnh mình, túi trữ vật vừa rơi xuống, 9 con rồng trên tấm đá liền có một con chợt lóe, trực tiếp sáng ngời.

Cảnh tượng này làm mọi người chấn động, vội vàng nhìn sang, nhất là 7 lão già, sắc mặt hơi đổi, nhưng nhanh chóng toát ra mừng rỡ.

Bọn họ không lo mình sẽ thua, chỉ lo trong túi trữ vật của Mạnh Hạo có quá ít yêu tâm, hiện tại đã có 10 ngàn yêu tâm, bọn họ chia 7 phần cũng là một khoản thu không nhỏ.

7 cười mỉm cười, Chu chấp sự lại mở to mắt, có phần hối hận, trước đó hắn còn tưởng Mạnh Hạo chỉ có mấy trăm, tối đa mấy ngàn yêu tâm, nhưng giờ lại nhìn thấy tới 10 ngàn.

Nhưng hắn nhanh chóng không hối hận, bởi vì hắn cảm thấy Mạnh Hạo không thể thắng, cuối cùng thua rồi, những yêu tâm này là của 7 đại chưởng quỹ, cuối cùng cũng đổi ở đây.

Nghĩ vậy, Chu chấp sự lại cười rạng rỡ.

Lúc này, con rồng thứ hai cũng sáng lên, cuối cùng sáng được một nửa, đại biểu trong túi trữ vật của Mạnh Hạo của gần 15 ngàn yêu tâm.

- Ngươi thua rồi! Mạnh Hạo lập tức hô lên, trong giọng biểu lộ rõ ràng mừng rỡ kích động đang cố gắng đè nén.

- Ai nói ta thua, là một mình ngươi so sánh với 7 người chúng ta, trận so sánh này không đến cuối sẽ không kết thúc, không ai được quấy nhiễu. Một khi so sánh, nhất định phải có một bên đưa toàn bộ yêu tâm cho đối phương mời được. Lão già so sánh với Mạnh Hạo cười ha ha, 6 người khác cũng lần lượt gật đầu.

Hắn lui lại vài bước, lão già thứ hai ngạo nghễ đi ra, cầm một túi trữ vật khinh miệt liếc Mạnh Hạo, trực tiếp ném lên tấm đá.

Ông một cái, tấm đá chấn động, rồng khắc trên đó như sống lại, tỏa ra những trận dao động. Con rồng thứ 2 như sống dậy, con thứ ba cũng phát sát hoàn toàn.

- Tổng cộng 30 ngàn yêu tâm hạ phẩm!

Chu chấp sự kích động hô lên.

- Ngươi còn nữa không. Lão già nhàn nhạt nói, nhìn sang Mạnh Hạo.

6 người khác cũng vậy, nhìn Mạnh Hạo, bọn họ có thể tưởng tượng được, dù cho Mạnh Hạo còn có, nhất định cũng không nhiều, trận so sánh này vốn là không có gì bất ngờ.

Thần sắc Mạnh Hạo âm trầm, tay phải mò mẫm trong lòng, lấy ra, túi trữ vật, ném vào tấm đá bên mình, nháy mắt hình rồng lóe lên, con thứ 2, con thứ 3 sáng hết, con thứ 4 cũng lóe lên 1 phần.

- 30 ngàn... 31 ngàn... Chu chấp sự hít vào một hơi, liếc Mạnh Hạo.

Tôn Vân Lượng cũng mở to mắt, không thể tin được, trong lòng cười khổ, thầm nghĩ nếu sớm biết đối phương có bấy nhiêu yêu tâm, làm sao lại ầm ĩ đến cỡ này chứ.

Cho dù là 7 lão, cũng đều kinh hãi, mỗi người bọn họ cũng chỉ hơn 10 ngàn yêu tâm, rất khó quá 20 ngàn, nhưng trước mắt một mình đối phương lại lấy ra 30 ngàn yêu tâm, không khỏi làm bọn họ có nhiều suy đoán về Mạnh Hạo.

Nhưng 7 người nhìn nhau, đều nhanh chóng nhìn ra vẻ nóng bỏng trong mắt đối phương, càng thêm để ý trận so sánh này. Vừa nghĩ đối phương có ít nhất 30 ngàn yêu tâm, một khi bọn họ thắng, mỗi người có thể chia được 5 ngàn, làm cho 7 người đều loạn nhịp tim.

7 người cười ha hả, lão già thứ hai lùi về, lão già thứ 3 bước ra, tay phải vung lên, ném ra túi trữ vật, lập tức con rồng thứ tư, thứ 5 đồng thời sáng lên, đến con rồng thứ năm cũng sáng 9 phần.

- 49 ngàn yêu tâm hạ phẩm! Chu chấp sự hô xong, lập tức nhìn sang Mạnh Hạo. Không chỉ hắn, kể cả Duy Ly, mọi người đều nhìn về phía Mạnh Hạo.

- Ta không tin, ngươi còn có thể so sánh tiếp! Lão già thứ ba nhìn Mạnh Hạo, nhàn nhạt lên tiếng.

Mạnh Hạo không nói gì, trong lòng hắn như có túi trữ vật lấy không hết, lại ném ra một cái, lập tức con rồng thứ 4, 5, 6 đều sáng ngời!

Trong túi trữ vật này, có đến 30 ngàn yêu tâm!

Trong đầu Chu chấp sự ầm một cái, hít thở dồn dập, ngơ ngác nhìn 6 con rồng sáng ngời trên tấm đá.

- 60 ngàn... yêu tâm!

7 lão già sắc mặt lập tức biến đổi, bọn họ nhìn chằm chằm Mạnh Hạo, rồi nhìn nhau, lập tức lập ra thỏa thuận, cảm thấy phải đấu tới cùng với đối phương.

- 60 ngàn yêu tâm, khó trách khi đó ngông nghênh như thế!

- Nhưng không ngờ, người này có nhiều yêu tâm như vậy, nhưng so với 7 người chúng ta, hắn còn kém một chút!

- Tốt nhất hắn có 70 ngàn, vậy mỗi người chúng ta có 10 ngàn, đây là một khoản phát tài, mà người này dù có chút thế lực, lại dám đối đầu với cả 7 nhà chúng ta hay sao!

7 người liền cười, lão già thứ tư bước ra, thứ năm bước ra, hai người đồng thời ném ra túi trữ vật, lập tức tấm đá của bọn họ liền phát sáng chói lóa, chẳng những thắp sáng con rồng thứ 6, thứ 7, ngay cả con thứ 8 cũng sáng được một nửa.

- 75 ngàn yêu tâm hạ phẩm! Chu chấp sự kích động hô vang.

- Đạo hữu, ngươi có bao nhiêu yêu tâm hạ phẩm, có thể lấy ra hết, chúng ta theo tới cùng. Lão già thứ năm cười ha ha, thần sắc ngạo nghễ, không thể che giấu cõi lòng mừng rỡ.

Những người khác cũng đều cười đắc ý, đang nghĩ tới chuyện mấy người mình chia nhau yêu tâm của Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo trợn mắt, tay phải thò vào trong lòng, làm cho 7 lão già nheo mắt, nhìn thấy Mạnh Hạo ném ra một túi trữ vật.

Tiếng ông ông vang vọng, trên tấm đá, con rồng thứ bảy, thứ tám đều sáng ngời, chỉ có con rồng thứ chín vẫn tối sầm.

Thấy thế, 7 lão già cười ha ha, ngay cả Chu chấp sự cũng thở ra, hắn xem ra Mạnh Hạo chỉ có 80 ngàn yêu tâm, bằng không thì dựa vào khí thế trước đó, nhất định sẽ trực tiếp mở luôn con rồng thứ 9.

Tôn Vân Lượng lúc này hơi thở dồn dập, nhịp tim tăng tốc, nhìn thấy biểu tình của Chu chấp sự, hắn hận không thể xông lên đập một cái.

"Đúng là ngu xuẩn, người có thể lấy ra 80 ngàn yêu tâm hạ phẩm, nào phải dễ chọc, người này có thể không dám chống lại bảy nhà thế lực, nhưng ở Dương Hồn Đạo, xảy ra chuyện như thế, hắn làm sao bỏ qua!"

- Trò kịch này nên kết thúc, đạo hữu, hôm nay coi như cho ngươi một bài học, phải nhớ kỹ, trên người có người, trên trời có trời. Trong 7 lão già, người thứ 6 nhàn nhạt lên tiếng, cũng không bước ra, trực tiếp ném một túi trữ vật, rơi xuống tấm đá, oành một cái, con rồng thứ tám liền sáng ngời, con thứ 9 cũng sáng 7 phần.

- 80 ngàn... 87 ngàn yêu tâm hạ phẩm! Chu chấp sự hít sâu một hơi, hô lên.

Mạnh Hạo nhíu mày, mò vào trong lòng, lúc này trong lòng không có túi trữ vật, toàn bộ yêu tâm hạ phẩm của hắn đều đặt ở trong lòng.

Nhìn biểu tình của Mạnh Hạo, Duy Ly giật thót, Tôn Vân Lượng cười khổ, bảy lão già thần sắc đắc ý, một người bước ra, vươn tay muốn lấy số túi trữ vật trên tấm đá của Mạnh Hạo.

- Cho ngươi lấy rồi sao! Mạnh Hạo vung tay, đánh ra một cỗ xung kích đẩy về phía lão già, lão ta biến sắc, ngẩng đầu lên, 6 người phía sau cũng bước tới, ánh mắt lành lạnh có vẻ không tốt.

- Đạo hữu thua không nổi?

- Dù ngươi không thua nổi, cũng vô ích, đánh cược chịu thua, ngươi thua, số yêu tâm này là của chúng ta.

Mạnh Hạo thần sắc như thường, mỉm cười, vẻ cười có chút xấu hổ.

- Còn chưa so sánh xong, làm sao thua không nổi. Hắn vừa nói vậy, 7 lão già chợt cảm giác trong lòng trầm xuống, nhìn nhau, đều thấy kinh ngạc.

- Ngươi còn có yêu tâm hạ phẩm?

- Yêu tâm hạ phẩm thì không. Mạnh Hạo nói rồi, tay phải vỗ lên túi trữ vật, từ trong đó lấy ra một túi trữ vật, đây là chỗ tốt khi hắn mua món trữ vật này.

Cầm túi trữ vật, Mạnh Hạo liếc nhìn cân yêu tâm Cửu Long.

- Đổi cái khác đi, đây là bảo vật, làm hỏng thì đáng tiếc.

Hắn vừa nói thế, 7 lão già đều sửng sốt, lại nhìn túi trữ vật trong tay Mạnh Hạo, một người liền tào phúng.

- Tấm đá này nhìn chỉ có 9 con rồng, nhưng thực tế nếu quá 100 ngàn, màu sắc sẽ thay đổi, đến nay còn chưa nghe nói có ai dùng yêu tâm làm hỏng cân yêu tâm Cửu Long.

Mạnh Hạo nhìn Tôn Vân Lượng, Tôn Vân Lượng chần chờ một chút, cười khổ gật đầu.

- Vậy thì tốt. Mạnh Hạo ném túi trữ vật trong tay lên tấm đá, nháy mắt tấm đá lại phát ra tiếng ầm ầm nghe được, đồng thời con rồng thứ chín liền sáng lên.

Thần sắc 7 lão già chợt ngưng lại.

Đồng thời, từ con rồng thứ nhất, màu sắc chuyển sang màu lam.

Nháy mắt nó chuyển sang màu làm, thần sắc 7 lão già đại biến.

Ngay sau đó, con rồng thứ 2, thứ 3, cả 9 con rồng đều chuyển sang màu làm.

Tiếp theo lại biến đổi lần nữa, hóa thành màu tím, từ con thứ nhất đến con thứ 9, nháy mắt phát màu tím lóng lánh.

- Không thể nào! 7 lão già cả người run rẩy, thần sắc hoảng loạn, không thể tin nổi, mấy người kinh hô.

Nhưng ánh sáng tim cũng chưa hết, lại chuyển sang màu cam.

- Màu cam... đây... đây là màu cam! Đầu óc 7 lão già ông ông, mỗi người như bị sấm đánh, người run rẩy, ánh mắt thất thần, đã bị chấn động cực hạn.,

Sau khi tỏa sáng, ánh sáng lại biến đổi, tổng cộng đổi màu 3 lần, 9 con rồng trực tiếp hóa thành đỏ máu!

Màu sắc biến hóa đã sớm làm mọi người xung quanh rung động, mỗi người trợn mắt há mồm, đầu óc ông ông, ngây dại nhìn tràng cảnh. Cho đến khi màu đỏ máu xuất hiện, 9 con rồng nháy mắt thành Huyết Long, sau đó...

9 con rống lấp lánh lóe lên, dường như... còn muốn tiếp tục đổi màu.

Nhưng nó như đã là cực hạn của cân yêu tâm Cửu Long, không thể biến hóa ra, một tiếng chấn động truyền khắp lầu các, thậm chí bên ngoài cũng nghe được tiếng nổ ầm ầm, trong tiếng rắc rắc, tấm đá này ở trước mặt mọi người, lập tức... tan thành nhiều mảnh!

Mạnh Hạo ho khan một tiếng, nhìn người xung quanh trợn mắt há mồm, cảm giác có tiền... thật là tốt quá.

----------oOo----------