Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1047: Xông vào Thanh La Tông!



Mạnh Hạo xuất hiện, kinh thiên động địa, hư không ầm ầm chấn động, truyền ra từng đợt sóng gợn tràn khắp thiên địa.

Tiếng nổ ầm ầm vang vọng không ngớt, chiến xa xuất hiện xé rách hư không, khiến hư không xuất hiện dấu vết vỡ vụn, rồi lấy chiến xa Mạnh Hạo làm trung tâm, hư không tràn ra từng khe nứt kèm theo những tiếng "rắc rắc".

Cả bầu trời như một chiếc gương, lúc này chiếc gương bị một quyền đánh trúng, chưa hoàn toàn vỡ vụn, nhưng cũng hiện ra từng vết nứt khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.

Nhất là Tam Vĩ Phiên đang bay phấp phới phía sau Mạnh Hạo kia, đây là lần đầu tiên Mạnh Hạo phát ra uy lực chính thức của món chí bảo này. Giờ phút này ba chiếc đuôi cờ đồng loạt huy động, phát ra màn đen ngập trời, tựa như tách bầu trời thành hai khu vực đen trắng đối lập vậy.

Hai mắt Mạnh Hạo tràn ngập tơ máu, hắn không nhìn thấy được từng hình ảnh bên trong Thanh La Tông, đập vào mắt chỉ là vô tận sương mù màu đen, còn có đóa hoa sen cực kỳ bá đạo bên ngoài màn sương mù đen kia!

Hắn phóng thần thức ra dò xét, nhưng Liên Hoa Trận pháp và sương mù màu đen bên trong, hai thứ này có thể trở thành đại trận hộ sơn của Thanh La Tông, cũng không tầm thường, cho dù với lực lượng thần thức mạnh mẽ của Mạnh Hạo hiện tại, cũng không thể xuyên thấu, bị ngăn cách ở bên ngoài.

Sát khí trong mắt hắn lập tức càng mãnh liệt hơn.

- Thanh La Tông!

Hắn chợt gầm lên một tiếng. Tiếng gầm này còn hơn cả tiếng sét, đó chính là tiếng gầm của Mạnh Hạo dùng cảnh giới Vĩnh Hằng, thân thể Trảm Linh cực hạn, tu vi Trảm Linh đệ nhị đao đỉnh phong phát ra. Tiếng gầm vang dội, Mạnh Hạo đứng trên chiến xa, tay phải vung mạnh về phía trước, lập tức Tam Vĩ Phiên ở phía sau phần phật vươn lên, ánh sáng trên bầu trời trong nháy mắt bị bóng đêm cắn nuốt, màn đêm bao phủ xuống toàn bộ Thanh La Tông lại. Đóa sen to lớn bên ngoài, trong một sát na này ầm ầm nổ mạnh vang vọng khắp trời đất.

Thiên địa chấn động, bát phương vang lên tiếng nổ ầm ầm, trong nháy mắt đóa sen lập tức sụp đổ, nhưng nó cũng lập tức khôi phục lại ngay sau đó. Vào giờ phút này, dường như tất cả linh khí trong thập vạn đại sơn bao quanh Thanh La Tông, đều cấp tốc rút bị hút tới đây, tạo thành một đại trận tự nhiên liên miên bất tuyệt.

Mặt đất chấn động mãnh liệt, âm thanh của Mạnh Hạo, Tam Vĩ Phiên và đại trận, ba thứ cùng lúc đụng chạm, dung hợp với nhau, truyền ra tiếng nổ long trời lở đất, dư chấn bắn ra khắp bốn phương tám hướng, cũng truyền vào bên trong màn sương mù.

Khiến cho toàn bộ đệ tử Thanh La Tông, trong chớp mắt này, đều nghe được thanh âm điên cuồng của Mạnh Hạo.

- Giao Hứa Thanh ra đây! Đây là câu nói thứ hai của Mạnh Hạo, câu nói này xuất hiện, còn vượt qua cả câu đầu tiên, hiệu quả càng kinh người hơn, tiếng nổ ầm ầm chấn động bát phương, khiến đóa hoa sen cũng phải mờ đi, khiến màn sương mù bị khuấy động cuồn cuộn, khiến toàn bộ đệ tử Thanh La Tông, vào giờ khắc này tâm thần đều bị chấn động kịch liệt.

Ngay cả những kiến trúc lầu các bên trong, cũng bị chấn động rung rinh, thậm chí còn có một vài kiến trúc trực tiếp sụp đổ dưới tiếng gầm của Mạnh Hạo. Toàn bộ đệ tử Thanh La Tông trên 99 ngọn đều đồng loạt trợn trừng mắt, lộ ra vẻ rung động!

Trên ngọn núi thứ nhất, ba lão già ngồi xung quanh lư hương giờ phút này cũng toàn bộ mở mắt, trong một sát na, ánh mắt của bọn họ đều lóe lên tinh mang.

- Trảm Linh!

- Lực lượng Đệ nhị đao!

- Là một cường giả! Ba người nhìn nhau, đều thấy vẻ ngưng trọng trong mắt đối phương.

- Mở ra trận pháp, chỉ là để phòng ngừa vạn nhất, tránh cho tông môn khác phát hiện. Người này rất lạ, hắn là ai?

- Không quản hắn là ai, cho dù là cường giả Trảm Linh, nếu dám tới Thanh La Tông ta, cũng phải quỳ ở chỗ này. Tam lão hơi trầm ngâm, lão già Trảm Linh đệ tam đao hừ lạnh một tiếng.

- Hắn không vào được đâu, tiếp tục luyện hóa!

Trong tiếng nổ ầm ầm vang vọng, mấy chục vạn đệ tử Thanh La Tông lại lần nữa bắt đầu luyện hóa. Bên trong lư hương đỏ thẫm, bóng người mờ ảo kia trong khoảnh khắc nghe được giọng nói của Mạnh Hạo, lập tức run lên dữ dội.

- Hắn... đã tới...

Bên ngoài trận pháp Thanh La Tông, ánh mắt Mạnh Hạo đỏ như máu, tay phải nhấc lên, Tam Vĩ Phiên cấp tốc quét ngang xung quanh hắn, màn đêm đen kịt cuồn cuộn, không ngừng va chạm với đại trận của Thanh La Tông.

Tiếng va chạm kinh thiên không ngừng vang lên, Liên Hoa Đại Trận chợt xoay tròn, tỏa ra lực lượng thiên địa bất tử bất diệt, tựa như vĩnh hằng, bất kể Mạnh Hạo công kích như thế nào, trong chớp mắt nó cũng sẽ khôi phục như lúc ban đầu.

Trong thời gian ngắn, căn bản không thể bị rung chuyển.

Đám đệ tử Thanh La Tông lúc này mới bình tĩnh lại, chuyên chú vào nhiệm vụ luyện hóa. Tam lão bên cạnh lư hương cũng đều cười lạnh, tiếp tục luyện hóa.

Bọn hắn không hề lo lắng. Lực lượng phòng hộ của trận pháp này vô cùng cường đại, trừ khi có tu vi Vấn Đạo, nếu không, cường giả Trảm Linh muốn phá trận, không mất mấy tháng thì không thể làm được.

Mà bọn họ luyện hóa, chỉ cần vài ngày là xong, một khi xong việc... với lực lượng của toàn bộ Thanh La Tông, bọn họ cho rằng, cho dù đối phương có là Trảm Linh đệ nhị đao, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Thiêu thân lao đầu vào lửa! Lão già Trảm Linh đệ tam đao hờ hững lên tiếng.

Mạnh Hạo đứng trên chiến xa, nhìn chằm chằm vào đóa sen khổng lồ phía trước, hắn đã dùng Tam Vĩ Phiên công kích lên đóa sen ít nhất trên trăm lần.

Nhưng mỗi một lần đóa sen này vỡ vụn, trong nháy mắt đều sẽ lần nữa khôi phục, không chút hao tổn.

- Tập hợp lực lượng thiên địa của toàn bộ thập vạn đại sơn quanh Thanh La Tông, duy trì một cái trận pháp này... Ta phá không phải chỉ là trận pháp này, mà là đang đối kháng với lực lượng thiên địa của toàn bộ thập vạn đại sơn!

- Lực lượng thiên địa không tiêu tan, trận này cũng sẽ không thể phá được!

- Trừ khi... lực lượng của ta trong nháy mắt có thể đạt tới Vấn Đạo, vượt qua cực hạn tốc độ vận chuyển của trận pháp này, khiến nó sụp đổ liên tục trên mười lần, khiến linh khí thập vạn đại sơn quanh Thanh La Tông không kịp bổ sung, sẽ xuất hiện đứt gãy!

- Trong nháy mắt đứt gãy, sẽ có thể phá vỡ được trận này! Mạnh Hạo nâng tay phải lên trảo vào trong hư không, lập tức Tam Vĩ Phiên liền bay trở về, quấn sau người hắn, tựa như một chiếc áo choàng đen phủ bên ngoài trường bào màu xanh.

Mạnh Hạo nhấn lên chiến xa một cái, Tiên Nhân Lộ trong cơ thể liền vận chuyển, phóng ra từng luồng tiên khí, trong nháy mắt dung nhập vào bên trong chiến xa.

- Ta không có cách nào đạt tới lực lượng Vấn Đạo!

- Trận này liên tục không dứt, nếu Tam Vĩ Phiên đã không thể làm gián đoạn tốc độ vận chuyển của trận pháp này, như vậy... ta sẽ phá vỡ nó! Ánh mắt Mạnh Hạo hơi lộ ra vẻ điên cuồng.

Hắn không muốn hóa giải trận pháp, mà là muốn cưỡng chế phá vỡ!

Chiến xa kêu lên vù vù, xung quanh xuất hiện vô số phù văn, kèm theo đó là không ít hư ảnh hung thú hiện ra phía trước chiến xa, gầm thét kéo chiến xa xông tới.

Tốc độ chiến xa nhanh tới mức khó có thể hình dung, mới thấy chiến xa còn ở tại chỗ, khi xuất hiện lại... chiến xa đã tựa như một vệt lửa, trực tiếp va thẳng vào đóa sen, khiến thiên địa lập tức chấn động ầm ầm.

Đóa sen cấp tốc sụp đổ, trong quá trình sụp đổ, cũng nhanh chóng khôi phục lại.

Nhưng chiến xa lại không ngừng đánh tới, tựa như một thanh kiếm sắc bén điên cuồng đâm vào, khiến thập vạn đại sơn ở xung quanh vang lên âm ầm, vô cùng vô tận linh khí cấp tốc tràn tới.

- Mệnh thứ chín! Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời rống lên, thân thể hắn chợt cường hãn đến cực hạn, tu vi toàn diện bạo phát, hắn không có lực lượng Vấn Đạo, nhưng có tư cách đứng đầu dưới Vấn Đạo.

Uỳnh!

Khi chiến xa tiếp tục xông tiến thêm trăm trượng, toàn thân Mạnh Hạo chấn động, uy áp vô cùng kinh khủng đè xuống, nhưng không thể nào ngăn cản được bước chân của hắn, không thể ngăn cản được chiến xa của hắn. Chiến xa tựa như một con cự thú bị người đè xuống, nó gầm thét vùng vẫy vọt tới trước.

Càng tiến về phía trước, áp lực càng lớn, trong quá trình đài sen không ngừng sụp đổ lại không ngừng khôi phục, linh khí toàn bộ thập vạn đại sơn không ngừng tràn tới, thì bỗng nhiên tay trái Mạnh Hạo chợt nâng lên, nhấn mạnh một cái xuống đất.

- Yêu Phong, đệ bát cấm!

- Phong tỏa linh khí thập vạn đại sơn!

Thập vạn đại sơn chấn động mạnh, vang lên tiếng nổ ngập trời, Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời gào thét, chiến xa điên cuồng phóng tới, khi lần nữa tiến vào phạm vi cách trận pháp 100 trượng, giờ phút này hắn chỉ còn cánh màn sương mù không tới 200 trượng.

Đúng lúc này, mặt đất chấn động mãnh liệt, dưới một quyền tối cường, ước chừng mấy ngàn ngọn núi thuộc thập vạn đại sơn ầm ầm sụp đổ xuống.

Mạnh Hạo không thể nào trụ được lâu, linh khí sau một khắc ngắn ngủi bị phong ấn, liền mạnh mẽ tràn ra, khiến cho đất rung núi lở!

Theo mấy ngàn ngọn núi lớn của thập vạn đại sơn vòng ngoài Thanh La Tông sụp đổ, đám đệ tử Thanh La Tông lập tức biến sắc, tam lão ngồi cạnh lư hương, đồng tử cũng co rút lại.

Một người trong đó hừ lạnh một tiếng, tay phải nhấc lên, chỉ xuống.

- 10 ngàn đệ tử tiến ra áp trận, mở ra chủ sát lực lượng, có thể giết thì giết, không thể giết thì quấn lấy ba ngày.

Hắn vừa dứt lời, trong hàng đệ tử phía dưới lập tức có 10 ngàn người bay ra, 10 ngàn người này trong nháy mắt liền xuyên qua màn sương mù đen, tiến vào Liên Hoa Trận pháp, mỗi người khoanh chân ngồi lên một đóa sen nhỏ, tu vi tản ra, chủ trì Liên Hoa Trận pháp.

Cùng lúc đó, Liên Hoa Trận pháp đột nhiên tăng tốc xoay tròn, tràn ra một loại ý cảnh giết chóc, trong chớp mắt liền có vô số cánh hoa bay lên, tựa như một lưỡi kiếm sắc bén, bắn thẳng tới Mạnh Hạo.

Cánh hoa như mưa, sát ý rậm rạp chằng chịt, nhưng khi vừa tới gần Mạnh Hạo, sát khí trong mắt hắn liền điên cuồng tuôn ra, hắn vừa điều khiển chiến xa bay nhanh đi, vừa vung tay áo lấy ra Tam Vĩ Phiên, quét ngang bốn phía. Một loạt tiếng nổ lớn truyền ra không dứt, thân thể 10 ngàn tên tử kia toàn bộ đều bị chấn động, đồng loạt phun ra máu tươi.

Mà chiến xa của Mạnh Hạo, giờ phút này đã cấp tốc vọt về phía trước trong, đối kháng lại áp lực, tiếp tục tiến về trước trăm trượng. Uy áp ở nơi này, khiến cho Mạnh Hạo có cảm giác như thể đang bị thập vạn đại sơn đè lên người vậy.

Muốn ép cho hắn tan xương nát thịt.

Mà tiên khí trong cơ thể hắn, giờ phút này cũng không thể tiếp tục chống đỡ được nữa, 100 trượng cuối cùng, rất khó có thể tiếp tục sử dụng chiến xa, ánh mắt Mạnh Hạo chớp động, không chậm trễ chút nào, thu lại chiến cất bước đi tới, hắn dựa vào thân thể cường hãn của mình, nhanh chóng tên lên trăm trượng cuối cùng.

Mới bước ra, uy áp của thập vạn đại sơn đã ầm ầm phủ xuống, thân thể Mạnh Hạo chấn động, phát ra tiếng răng rắc, bước chân chợt ngừng lại. 10 ngàn tên đệ tử lòng tin tăng cao, đồng loạt bấm quyết, ngồi trên đóa hoa sen cấp tốc xoay tròn, không ngờ đóa sen lại dịch chuyển bọn chúng đến phía trước Mạnh Hạo, hợp thành một tượng thần ba đầu sáu tay.

Tượng thần ba đầu sáu tay này vô cùng uy vũ, bên ngoài thân thể còn có hoa sen vây quanh, nó là do 10 ngàn người hợp thành, giờ phút này ba đầu đồng loạt nhìn về phía Mạnh Hạo, sáu tay lại toàn bộ chỉ ra.

- Cút khỏi nơi này!

Tượng thần truyền ra âm thanh ồm ồm, đây là âm thanh của 10 ngàn người ngưng tụ lại, khiến cho không gian xung quanh cũng phải chấn động. Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời phát ra tiếng cười điên cuồng, sát khí của hắn giờ khắc này, ầm ầm bạo phát.

Mệnh thứ chín, Trảm Linh đệ nhị đao, cảnh giới Vĩnh Hằng, toàn bộ đều ầm ầm nổ tung trên người Mạnh Hạo, hắn cất bước đi tới, tay phải nâng lên, nện một quyền về phía trước.

Một người, đối kháng với đại trận vạn người!

- Nát cho ta!

----------oOo----------