Ngã Dục Phong Thiên

Chương 442: Truyền thừa đầy đủ



Mạnh Hạo trầm mặc một lát, mỉm cười.

- Người này có thể cởi bỏ, như vậy đệ tử cũng nhất định có thể dựa vào đan đạo của bản thân, cởi bỏ độc này.

- Loại độc này nếu vi sư mạnh mẽ giúp ngươi cởi bỏ, liền hỏng mất nhân quả, đối với ngươi không có lợi. Nhưng mà trong môn hạ của ta, lấy đan đạo của ngươi, sớm muộn gì cũng có thể giải được!

- Độc Bỉ Ngạn Hoa này ban cho ngươi lực lượng thiên phú, nếu ngày sau ngươi có thể đem nó cởi bỏ, cũng có được năng lực dung hợp của nó. Đến khi đó, cái chí cực chi độc trong thiên hạ này liền có thể hóa thành chí bảo thiên hạ hiếm thấy!

- Dùng bảo vật này, mở ra con đường thông thiên của ngươi, việc này nhìn như kiếp nạn, nhưng một mặt khác của kiếp nạn, lẽ nào không phải tạo hóa sao!

Đan Quỷ ngóng nhìn Mạnh Hạo, thanh âm trầm thấp, biểu cảm có chút nghiêm túc.

- Sau ba cái khấu đầu, đã trở thành đệ tử truyền thừa của lão phu, vi sư cho ngươi ba vật phẩm!

Đan Quỷ nâng tay phải lên, tay áo vung xuống, lập tức thiên địa bốn phía nhất thời vặn vẹo hóa thành một mảnh năm màu rực rỡ.

- Vật thứ nhất, vi sư cho ngươi một lò Thiên Phương Đan, đan dược này hút lấy thiên phương dạ đàm chi ý, đến nay ở Nam Vực chưa bao giờ xuất hiện, là lão phu đây trong một lần đan ngộ ở ba năm trước sáng tạo ra.

- Viên thuốc này một lò ba viên, mỗi một viên có thể làm cho độc Bỉ Ngạn Hoa trong cơ thể ngươi ngủ say trăm năm, mà thọ nguyên của ngươi cũng tùy theo đó mà gia tăng trăm năm, tu vi càng theo đó mà tinh tiến. Nếu có chút bức chướng, viên thuốc này có thể … phá!

- Ba viên thuốc, có thể bảo vệ đệ tử lão phu Nguyên Anh không ngại!

- Đồng dạng cũng cho ngươi thời gian ba trăm năm, cởi bỏ độc trên thân, nếu ba trăm năm sau ngươi còn không thể thành công, vi sư sẽ lại khai lô, vì ngươi luyện chế đan dược khác, cho đến khi bản thân ngươi có thể tự mình giải độc.

Đan Quỷ nhìn Mạnh Hạo, chậm rãi mở miệng.

Mạnh Hạo nghe vào trong tai, lạc vào đáy lòng, hắn nhìn sư tôn ở trước mặt, có thể cảm nhận được chân thành của sư tôn, có thể cảm nhận được ý tứ từ ái của sư tôn đối với chính mình.

Đan Quỷ đại sư đan ngộ sáng tạo, từ ba năm trước, đã đặc biệt vì chính mình mà luyện chế, hết thảy điều này, làm cho Mạnh Hạo trầm mặc ôm quyền, cúi đầu thật sâu.

- Đa tạ sư tôn!

- Phần lễ vật thứ hai vi sư cho ngươi, là công pháp truyền thừa của Đan Đông nhất mạch, kỳ danh Luyện Linh Vô Sinh bí quyết! Công pháp này cực hạn là lục luyện thành đan, nhưng trên thực tế nếu có đầy đủ tư chất cùng tu vi, có lẽ có thể đột phá lục luyện!

- Thuật ấy là truyền thừa của Đan Đông nhất mạch, tính đến nay, lão phu chỉ truyền cho hai người, một người là ngươi, một người đã từng là đại sư huynh của ngươi Liễu Như Phong.

Đan Quỷ nói xong, tay phải nâng lên chạm vào mi tâm Mạnh Hạo.

Trong phút chốc, thân thể Mạnh Hạo chấn động, một cỗ hàn ý như băng dung nhập thân thể, trong đầu huyễn hóa ra một đoạn văn tự lớn, thoạt nhìn thâm ảo, nhưng trên thực tế sau khi Mạnh Hạo đảo qua, lại phát hiện dường như đã hoàn toàn hiểu ra.

- Phương pháp truyền thừa, không phải đệ tử truyền thừa thì không truyền, thuật ấy không cần quá trình ngươi tự thân tìm hiểu, cần là ngươi ở trên cơ sở này, đem thuật ấy hoàn thiện, theo đó mà truyền thừa xuống hết đời này đến đời khác.

Trong mắt Đan Quỷ lộ ra thâm ý.

- Cuối cùng là phần lễ vật thứ ba, cũng là vật trân quý nhất của Đan Đông nhất mạch, Đan Đông Bất Diệt hỏa!

Đan Quỷ vung tay phải lên, lập tức khu vực ngọn núi chỗ bọn họ, mặt đất vỡ ra, tiếng động nổ vang quanh quẩn, một cái khe hở thật lớn trực tiếp xuất hiện.

Trong khe hở có một bậc thang như thông đến nơi sâu nhất trong lòng đất, Đan Quỷ đại sư đi ở phía trước, Mạnh Hạo đi theo ở phía sau, hai người theo bậc thang đi thẳng xuống phía dưới, đi thật lâu thật lâu.

Cho đến khi hai người đã hoàn toàn tiến vào khu vực sâu thẳm ở dưới lòng đất, bên dưới cửa vào Tử Vận Tông thì Mạnh Hạo chấn động tâm thần, thấy được tại phía dưới, rõ ràng tồn tại một hang động đá vôi cực kỳ lớn.

Trong động đá vôi này có ba cây hương màu đen đã đốt hết một nửa, đang tản phát ra làn khói màu đen, cuồn cuộn phiêu thăng ra bốn phía, còn lại là ngọn lửa màu xanh.

Phía trên ngọn lửa cùng làn khói này, lơ lửng một lò luyện đan màu đen lớn cỡ một trượng, như bị làn khói nâng lên, bị lửa xanh thiêu đốt.

Đan Quỷ ngóng nhìn lò luyện đan, trong mắt lộ ra một chút quang mang hồi ức, cũng mang theo vẻ phức tạp, rất nhanh vẻ mặt này liền tán đi, hóa thành một tiếng than nhẹ.

- Nhang này không phải vật của bản giới, khói không tiêu tan, hương khói bất diệt, tạo thành Đan Đông nhất mạch - Bất Diệt hỏa! Đã đốt hơn hai vạn năm... Hỏa này truyền thừa không tắt, ngươi ở chỗ này bế quan, cảm ngộ hỏa ý của hỏa này, đem súc tích dưới đáy lòng, hóa thành một luồng đan hỏa!

- Chờ ngươi Kết Đan xong, dùng hỏa này dung nhập vào trong Tử Đan, để cho nó thiêu đốt, từ đó về sau ngươi luyện chế đan dược, không cần phải có địa hỏa nữa, đan hỏa của bản thân có thể luyện thiên địa vạn vật.

- Toàn bộ Đan Đông nhất mạch, trừ bỏ lão phu, chỉ có ngươi, có tư cách truyền thừa hỏa này.

- Hỏa bất diệt, lão phu cũng bất diệt.

Câu nói sau cùng Đan Quỷ là nhẹ giọng thì thào, Mạnh Hạo không có nghe tiếng, Đan Quỷ là đang ngóng nhìn hương hỏa nơi đây mà thì thầm, không phải nói với Mạnh Hạo.

- Ở chỗ này bế quan, chờ ngươi ở trong lòng uẩn hóa ra được hỏa ý của hỏa này, ngươi có thể tự mình rời đi.

Đan Quỷ liếc mắt nhìn Mạnh Hạo một cái, xoay người đi ra ngoài. Từng bước một đi lên bậc thang, biến mất không thấy gì nữa.

Mạnh Hạo trầm mặc, hồi lâu sau khoanh chân ngồi xuống, cúi đầu nhìn bình thuốc trong tay, trong đó chứa, chính là Thiên Phương Đan mà sư tôn luyện chế, trình độ trân quý của viên thuốc này, Mạnh Hạo có thể tưởng tượng ra được.

Đem bình thuốc để vào trong túi trữ vật, Mạnh Hạo nhắm nghiền hai mắt. Trong đầu óc hiện lên là Luyện Linh Vô Sinh bí quyết, trong đó tồn tại phương pháp tam luyện, tứ luyện cho đến lục luyện, cho dù là một viên đan dược tầm thường đến mấy, trải qua luyện tạo như vậy, cũng đủ để trở thành tuyệt đan.

Sự cường hãn của thuật này làm cho Mạnh Hạo chấn động tâm thần. Đây là thần thông của đan đạo, có thể so với tu hành trong Thái Linh Kinh!

Có thể nói, hiểu rõ loại thuật luyện đan pháp này, Mạnh Hạo mới chính thức tính là đại sư của lĩnh vực nào đó trong giới luyện đan! Bởi thuật này, không phải là ai cũng có thể tu hành, bắt đầu từ đệ tứ luyện, trừ bỏ Bất Diệt hỏa của Đan Đông nhất mạch, hỏa diễm khác đã không đủ để luyện đan dược lần thứ tư.

Toàn bộ Đan Đông nhất mạch, chỉ có Đan Quỷ, chỉ có Mạnh Hạo, mới có thể dùng Bất Diệt hỏa này, đi triển khai lần luyện thứ tư. Cũng chỉ có bọn họ, có được tư cách luyện lần thứ tư.

Mạnh Hạo hít sâu một cái, mở mắt ra. Hắn cũng hiểu được vì sao sư tôn muốn cho hắn ở chỗ này, đi đem Đan Đông Bất Diệt hỏa này súc tích dưới đáy lòng.

- Đây là truyền thừa đầy đủ, hỏa cùng công pháp, hỗ trợ lẫn nhau, thiếu một không thể thành đỉnh phong......

Mạnh Hạo ngẩng đầu, hai mắt ngóng nhìn nén nhang, ngóng nhìn làn khói, ngóng nhìn Bất Diệt hỏa màu xanh.

Thời gian chậm rãi trôi qua, đảo mắt đã trôi qua ba tháng, ba tháng qua, Mạnh Hạo không có rời khỏi huyệt động, nhưng ngoại giới, lại bởi vì Tử Vận Tông thăng chức ba vị Tử Lô đan sư, mà đưa tới oanh động mãnh liệt.

Đan Đông nhất mạch, thăng chức Tử Lô trước nay chưa từng có, thậm chí có rất nhiều người đem một lần thí luyện thăng chức Tử Lô này thành một lần mạnh nhất trong số mấy chục lần thí luyện của Đan Đông nhất mạch!

Đan đạo của Sở Ngọc Yên, tạo nghệ đối với luyện đan, cũng ở trong một lần thí luyện này thông qua các tông môn khác truyền ra, lập tức quật khởi ở Nam Vực, hoàn toàn xứng đáng, trở thành Tử Lô.

Cùng với việc thanh danh của nàng không ngừng tăng lên, Tử Lô Sở Ngọc Yên năm chữ này, truyền khắp các đại tông môn.

Ở nàng phía trên, so với Sở Ngọc Yên còn muốn oanh động hơn, chính là Diệp Phi Mục, người này kinh diễm tuyệt luân, đan đạo bất bại bá đạo đến cực điểm, luyện một viên đan, mở vạn giai sơn, việc này tất cả những người chú ý ở Nam Vực đã là không ai không biết.

Hơn nữa Diệp Phi Mục đã sớm có thanh danh hiển hách này, nay trở thành Tử Lô, lập tức hoàn toàn quật khởi, nghiễm nhiên đã trở thành một lá cờ đầu của Tử Vận Tông.

Nhưng kinh người nhất, vẫn là Phương Mộc!

Tên tuổi Đan Đỉnh đại sư, thân phận đệ tử truyền thừa của Đan Quỷ, quật khởi ở Tây Bộ Nam Vực, chiến tích chém giết tu sĩ Kết Đan của Mặc Thổ, đây hết thảy những chuyện này, trong nháy mắt khiến cho Phương Mộc, dĩ nhiên trở thành một trong những người được chú mục nhất Nam Vực.

Càng ngày càng nhiều người, bắt đầu đem Phương Mộc xem thành vị đại sư thứ tư của Nam Vực!

Việc này càng truyền càng quảng, nhất là lúc trước Mạnh Hạo ở trên Đông Lai sơn, tung ra hơn một ngàn viên đan dược, hình thành hình ảnh đan đỉnh, được truyền miệng miêu tả không ngừng, khiến người nghe được, không ai không cảm thấy máu huyết sôi trào.

Tử Vận Đan Đông, đệ nhất nhân dưới Đan Quỷ đại sư, tôn giả Phương Mộc, việc này cho dù là tu sĩ của Đan Đông nhất mạch, cũng đều công nhận.

Thậm chí có càng nhiều người đã xem Mạnh Hạo là Đạo Tử của Đan Đông nhất mạch, đánh đồng hắn cùng với Đạo Tử của các đại tông môn khác, ẩn ẩn, giống như Mạnh Hạo nơi này, về phương diện thanh danh, càng thêm vượt qua một cấp.

Cũng chính là lúc này, toàn bộ Nam Vực, cỗ thi thể nhiều năm trước rơi xuống từ thiên không kia, trên làn da hiện lên lượng lớn phù văn, những phù văn này khuếch tán chiết xạ ra, bị người nhận ra, là Đạo Thần Kinh, một trong tam đại kinh văn...!

Thái Linh Kinh, Đạo Thần Kinh, Trảm Thiên Kinh, tam đại kinh văn, mỗi một bộ đều dẫn đến sóng to gió lớn, thậm chí Tây Mạc, thậm chí Đông Thổ, đều có người triển khai thủ đoạn kinh thiên, lấy đại pháp lực truyền tống mà đến.

Đồng thời với lúc kinh văn hiện lên, bức tường cản trở mọi người tiếp cận thi thể trong phút chốc biến mất, khiến cho thi thể khổng lồ như núi này biến thành nơi bất luận kẻ nào cũng có thể tới gần mà đến.

Nhất Kiếm Tông trả một cái giá không nhỏ, thu hoạch được một sợi tóc của cỗ thi thể này, dùng sợi tóc này, nghe đồn luyện ra một kiện chí bảo, uy lực kinh thiên động địa!

Sơn Cửu đại sư của Kim Hàn Tông, huy động thế lực toàn tông, thu hoạch được một tia tiên huyết của thi thể, dùng tia tiên huyết này, nghe nói luyện chế được một viên xấp xỉ tiên đan!

Theo từng kiện sự tình truyền ra, toàn bộ Nam Vực hoàn toàn oanh động, càng ngày càng nhiều tông môn gia tộc, bắt đầu phái người thẳng tiến đến cỗ thi thể tiên nhân hư hư thực thực kia.

Đồng thời vào lúc này, trong Vãng Sinh động, dần dần càng ngày càng có nhiều tiếng gào thét thê lương, bắt đầu duy trì rít gào, thậm chí còn có một chút hắc phong, chốc chốc lại từ Vãng Sinh động thổi ra, quét ngang bốn phía thi thể.

Trong Vãng Sinh động, vô số năm qua, có rất nhiều người trước khi chết nhảy vào bên trong, khát vọng vãng sinh, những người này rốt cuộc sống hay chết, người ngoài không rõ lắm, nhưng theo một loạt truyền thuyết, Vãng Sinh động, dần dần đã trở thành một nơi giống như Thái Ách cổ miếu, tam đại hung hiểm chi địa!

Sinh mệnh kì dị trong động, sau hơn mười năm quan sát cỗ thi thể, cuối cùng xuất động, lộ ra ý tham lam.

Trong khoảng thời gian ngắn, Nam Vực gió nổi mây phun!