Ngã Dục Phong Thiên

Chương 775: Đoạn Nam quan (2)



Đoạn Nam quan này bởi vậy nổi danh, cũng luôn được bảo tồn, xuất nhập quan này chỉ có một cửa, trong cửa này, xây dựng một tòa thành trì khổng lồ.

Thành này tên là thành Đoạn Nam.

Tất cả tộc đàn, bộ lạc muốn bước vào Mặc Thổ đều phải đi qua cửa này, phải qua thành này. Nơi hiểm yếu như thế, đương nhiên có người canh gác. 

Thủ tại quan này chính là một đại bộ của phía nam Tây Mạc, Hải Yêu đại bộ.

Đại bộ này không có Lão Tổ Trảm Linh, nhưng chỉnh thể, cũng cực kỳ dũng mãnh. Dù sao bộ lạc này cũng ở ngay tại phía nam, không có bị quá nhiều hao tổn, lại nhân cơ hội chiếm cứ thành này, cho nên thế lực càng ngày càng mạnh.

Từ khi Hải Yêu đại bộ mấy năm trước chiếm cứ thành này xong, liền định ra một quy củ. Từ nay về sau phàm là tộc đàn muốn mượn đường xuất quan, đều phải dâng lên một nửa vật tư trong tộc, bao gồm linh thạch, bao gồm yêu đàn.

Chỉ có như vậy, mới có thể được đi qua.

Những bộ lạc không bằng được với Hải Yêu đại bộ, hoặc là lựa chọn không xuất quan, đóng quân ở trong quan, kỳ vọng địa thế nơi đây, có thể ngăn cản nước biển lan tràn.

Mà một khi lựa chọn xuất quan, như vậy đối với bóc lột của Hải Yêu đại bộ, chỉ có thể ẩn nhẫn.

Về phần tộc đàn có thể uy hiếp được Hải Yêu đại bộ, khi đối mặt Hải Yêu đại bộ này, cũng chỉ có thể trầm mặc trả giá thật nhiều. Bởi vì bọn họ khắc sâu biết được, có thể vào lúc này, dám trú đóng ở nơi đây vơ vét tài sản của toàn bộ tộc đàn của Tây Mạc, sau lưng bộ lạc này, nhất định có một thế lực khổng lồ.

Bằng không mà nói, chỉ cần không phải kẻ ngu, cho dù là kiêu ngạo, ngông cuồng hơn nữa, cũng tuyệt không dám làm ra loại chuyện này.

Thậm chí sớm có nghe đồn, phía sau Hải Yêu đại bộ, có bóng dáng của một trong tam đại cự đầu trong liên minh Thiên Đình, Thiên Tòng đại bộ.

Một ngày này, trong Đoạn Nam quan này, chiến thuyền của Ô Thần bộ, vòng quanh một mảnh mây tản, mang theo hơn mười vạn yêu đàn, bỗng nhiên tiến đến. Theo Ô Thần bộ tới gần, dưới Đoạn Nam quan có không ít bộ lạc đều ngẩng đầu, nhìn về phía giữa không trung, bí mật mang theo xu thế kinh thiên tới gần Ô Thần bộ.

- Là Ô Thần bộ...

- Người ở phía trước kia, ắt là Huyết Diện Lão Tổ, tương truyền người này lòng lang dạ sói, cũng không phải là tu sĩ, mà là dị yêu biến thành, là đồ đằng Thánh Tổ của Ô Thần bộ!

- Ba tháng trước, Thiên Phong bộ đến chỗ này, đối mặt Hải Yêu đại bộ, cũng không tránh được phải bỏ ra một nửa vật tư, lúc này mới thông qua. Không biết một lần này Ô Thần bộ, bọn họ sẽ lựa chọn như thế nào.

Dưới Đoạn Nam quan có mấy vạn tu sĩ, những tu sĩ này đến từ các bộ lạc, giờ phút này sau khi nhìn cảnh tượng trên không trung xong, thì đều nghị luận ồn ào.

Cùng lúc đó, trong Đoạn Nam thành, tộc nhân của Hải Yêu đại bộ, một đám mang theo vẻ khinh miệt và khinh thường, ở trong thành trì chỉ trỏ Ô Thần bộ giữa không trung đang tiến đến. Cũng có trưởng lão của Hải Yêu đại bộ, ở trên tường thành lạnh mắt nhìn sang, trên mặt cũng mang theo biểu tình khinh miệt.

Về phần tộc công và tế tự, căn bản cũng không có xuất hiện, giống như đối với bọn họ, Ô Thần bộ, còn không đáng để bọn họ tự mình xuất trướng.

- Người tới dừng lại!

Mắt thấy Ô Thần bộ tới gần, trưởng lão duy nhất của Hải Yêu đại bộ ra mặt. Chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng lại mang vẻ mặt kiêu căng, dường như không đem hết thảy nhìn ở trong mắt, cho dù là mười lăm vạn yêu đàn kia, khiến lão nhìn thấy cũng ghê người, nhưng vẫn ngạo nghễ như trước.

Lời lão truyền ra, quanh quẩn bát phương, chiến thuyền của Ô Thần bộ dừng lại, Mạnh Hạo đứng ở mũi tàu, ánh mắt đảo qua Đoạn Nam quan, hơi khẽ nhíu mày một cái. 

- Muốn qua cửa này, đem tất cả vật tư của các ngươi lấy ra, để bộ ta kiểm tra, lấy một nửa vật tư làm phí dụng, các ngươi mới có thể xuất quan. Về phần yêu đàn kia, cũng phải lưu lại một nửa.

Trưởng lão thản nhiên mở miệng, thanh âm quanh quẩn, mấy vạn tu sĩ đến từ các bộ lạc ở trong quan ải, lập tức an tĩnh lại, đồng loạt ngẩng đầu, khi nhìn về phía Ô Thần bộ, trong mắt đều lộ ra tinh mang.

Bọn họ hiện tại không dám trêu chọc Ô Thần bộ, chỉ khi nào yêu đàn của Ô Thần bộ thiếu đi một nửa, chẳng khác nào là thực lực bị suy yếu không ít. Như vậy... cũng đồng dạng cho bọn họ, có can đảm xuất thủ.

Số người có ý tưởng này không ít, thậm chí lúc này, ở ngoài quan ải, một mảnh mây đen quay cuồng, có ba bộ lạc xuất hiện. Ba bộ lạc này đều có hơn vạn tộc nhân, mấy vạn yêu đàn, ý giết chóc tràn ngập, vờn quanh ở phía bên ngoài quan ải gần thành Đoạn Nam, giống như kẻ tranh đoạt tham lam, chỉ chờ có tộc đàn xuất quan. Mà lúc này, ánh mắt của bọn họ, cách Đoạn Nam quan, nhìn về phía Ô Thần bộ, vẻ tham lam nháy mắt mãnh liệt hơn.

Mạnh Hạo cũng nhìn thấy bọn họ, mày nhíu lại càng chặt, trong mắt hàn ý càng phát ra nồng đậm. Tộc nhân của Ô Thần bộ, cũng trầm mặc, tản ra sát khí.

Ở ngoài quan ải, ba cái bộ lạc như muốn tranh đoạt, tộc công bọn họ cũng đều nhìn nhau một cái, sau đó khi nhìn về phía Mạnh Hạo thì lộ ra ý cười lạnh và châm chọc.

- Đợi mấy tháng, rốt cục chờ được một con cá lớn...

- Đúng vậy, ba tháng trước, mấy cái tộc đàn khác ở chỗ này chiếm đoạt Thiên Phong bộ, tuy rằng cuối cùng vẫn để Thiên Phong bộ chạy trốn, nhưng vẫn cướp đoạt được số tài nguyên nhất định.

- Tài nguyên càng nhiều, thực lực lại càng mạnh, cho dù cuối cùng không có được yêu linh, cũng không chắc không có cơ hội bước vào Mặc Thổ........ Huống chi, Ô Thần bộ này là có yêu linh đấy.

Tế tự và trưởng lão của ba bộ lạc này, ai nấy đều hô hấp dồn dập, mắt lộ ra quang mang khát máu.

Bọn họ đang đợi Ô Thần bộ xuất quan, một khi xuất quan, yêu đàn bị cắt, lưu lại một nửa, thế lực ngã xuống, bọn họ sẽ lập tức ra tay.

Mà bọn họ cũng kết luận, Ô Thần bộ còn không có can đảm, dám trái với quy củ của Đoạn Nam quan. Dù sao sau lưng Đoạn Nam quan, đều đang đồn đại, là liên minh Thiên Đình.

- Ô Thần bộ có yêu linh, bọn họ là nhất định phải xuất quan... Vả lại xuất quan không nên chậm trễ, bằng không, ở ngoài quan ải sẽ có thêm càng nhiều bộ lạc tranh đoạt tập trung đến.

- Xuất quan, tổn thất một nửa vật tư và yêu đàn, lại đối mặt với ba bộ lạc tranh đoạt, trận chiến này thảm thiết. Hơn nữa phía sau còn tồn tại nhiều bộ lạc tranh cướp hơn. Nhưng nếu không xuất quan, cũng như thế, không biết Ô Thần bộ này, lựa chọn như thế nào.

Những bộ lạc, tộc đàn không lựa chọn xuất quan hoặc còn đang do dự có nên xuất quan hay không trong quan ải, ngay lập tức thấy được mây đen ở ngoài quan ải, thấy được ba bộ lạc tràn đầy sát khí ngoài quan ải kia, vẻ mặt biến hóa, thanh âm nghị luận lại xôn xao lên.

Khi mà toàn bộ Ô Thần bộ và Mạnh Hạo nơi này còn đang trầm mặc, thì trên Đoạn Nam quan, tộc nhân của Hải Yêu đại bộ, một đám tán gẫu với nhau, thỉnh thoảng lại đảo qua đám người trong và ngoài quan ải, đều xuất hiện vẻ khinh miệt.