Ngã Rẽ Hôn Nhân

Chương 114: Hơn một tháng (H)



Đầu nấm thình lình xảy ra kích thích hưng phấn toát ra chất lỏng trong suốt, mệnh căn vốn đã hùng vĩ lại lần nữa lớn vài phần, càng thêm khả quan, Đường Cảnh Nghi một tay cơ hồ muốn cầm không được. Cô cúi đầu lại không thể nào thấy rõ ràng được mệnh căn, cô dừng lại mấy chục giây, một cử động cũng không dám.

Sắc mặt hơi trắng bệch, vành tai của Đường Cảnh Nghi lại nổi trên một tầng nhàn nhạt hồng nhạt, thanh âm cô thấp như muỗi kêu:"Tử Văn, hay là bỏ qua đi"

Phảng phất chứng minh lời chính mình nói, cô lắc lắc đầu thật mạnh, cố chấp lặp lại nói:"Em thấy không cần thiết, chúng ta cứ như bình thường là được không phải sao?"

Tần Tử Văn nghe vậy ngước mắt, mí mắt chỗ lông mi đen đặc như mực.

Trên mặt anh che kín đi dấu vết của dục cảm, cùng Đường Cảnh Nghi không hề có khe hở tiếp xúc, mệnh căn ngạnh cơ hồ sắp tạc nứt.

Tần Tử Văn nặng nề thở hổn hển, đột nhiên cười ra tiếng, cầm đốt ngón tay Đường Cảnh Nghi chậm rãi di chuyển dùng tiết tấu của anh cùng tay cô cấp mệnh căn mang đến khoái cảm xưa nay chưa từng có.

Khoái cảm thân thể trùng hợp ở bên nhau, yết hầu gợi cảm Tần Tử Văn không nhịn được lăn lộn.

Tần Tử Văn nhìn vẻ mặt còn chút đỏ ửng của Đường Cảnh Nghi hơi thở ấm áp ở vành tai cô, giống như ác ma nói nhỏ:"Nghi Nghi ngoan, hơn một tháng rồi em nên cho chồng mình chút cảm giác đặc biệt chứ hửm?"

Vành tai bị khoang miệng ướt át ngậm lấy, đầu lưỡi mềm mại tinh tế liếm láp vành tai cô, như là nhấm nháp vật quý báu, hết sức ôn nhu.

Đường Cảnh Nghi nhịn không được ngưỡng đầu về phía sau một chút, hừ nhẹ ra tiếng:"Ân..."

Tay cô vô ý thức mà mạnh mẽ căng thẳng, đột nhiên không kịp phòng ngừa khoái cảm làm Tần Tử Văn động tác hơi ngừng, ngay sau đó anh buồn cười ra tiếng, ở bên tai cô gắn từng chữ một:"Nghi Nghi, em xem rõ ràng em cũng rất thích"

Thích anh như vậy mà làm cô.

Cái ý tưởng này như là một liều thôi tình dược, Tần Tử Văn môi hiển nhiên phối hợp tốc độ nhanh hơn một tấc dời về phía xương quai xanh tinh xảo. Trắng nõn để lại vết đỏ bừng nhợt nhạt, xinh đẹp như là đóa hoa nở rộ.

Tần Tử Văn mục tiêu chính xác tới tìm kiếm bầu ngực no đủ hoàn mỹ của Đường Cảnh Nghi.

Khi Đường Cảnh Nghi cảm thấy trước ngực hơi lạnh, Tần Tử Văn đã dùng hàm răng cắn lấy áo ngực cô kéo lên một bên, tuyết trắng tròn trịa nửa che nửa lộ. Ngốc đầu anh nhìn cô:"Nghi Nghi hình như nơi này của em lại to thêm một chút rồi thì phải"

"Tử Văn...."

Lời nói còn chưa nói xong, Tần Tử Văn đã dùng hành động đánh gãy lời cô. Cái tay kia nhàn rỗi của anh hơi dùng sức kéo áo ngực ra, nhẹ nhàng câu lấy áo ngực, hai luồng tròn trịa bị ren màu đen giam cầm lại giống như con thỏ được giải phóng, bỗng dưng đung đua đung đưa.

Xinh đẹp thật giống thủy mật đào.

Yết hầu khô khốc, anh lập tức đem đầu vùi đầu vào, ngực trắng nhũ thịt tràn ngập toàn bộ tầm nhìn, mùi nồng mà lại không bẩn, mùi hương càng làm Tần Tử Văn mê muội gặm cắn đỉnh quả hồng ở trong không khí.

Một lát sau, anh dường như không hài lòng loại tư thế này, xoay người lên trên, đem Đường Cảnh Nghi hung hăng đè ở dưới thân.

Nam nhân so với nữ nhân thể lực rất cuộc là cách rất xa, Đường Cảnh Nghi căn bản tránh thoát không được.

Sợi tóc đen nhánh của cô chiếu vào khăn trải giường, sắc trời đã hoàn toàn tối sầm xuống, nhưng động tác Tần Tử Văn như cũ vô cùng rõ ràng truyền vào trong đầu cô.

Mệnh căn của anh thoát ly khỏi sự trói buộc của vải dệt ở hoa h.uyệt cô cọ xát chống đối, một chút một chút càng dùng lực hơn.

Nơi riêng tư Đường Cảnh Nghi chậm rãi trở nên ướt át, mật hoa sền sệt tràn ra, cảm giác hư không kích thích cô, cô nức nở ra tiếng:"Tử Văn....Tử Văn...."

"Muốn rồi sao?" Chóp mũi Tần Tử Văn cọ qua trên môi Đường Cảnh Nghi, ngón tay ướt đẫm vỗ vào quần an toàn cô:"Ướt cả rồi!"

Tần Tử Văn nói, dường như là trừng phạt dùng sức đỉnh đầu, Đường Cảnh Nghi khóe mắt tràn ra nước mắt, muốn khát vọng ngày càng nhiều.

Cô như là không chỗ dựa vào thuyền, đôi tay nắm chặt vào người Tần Tử Văn phát ra tiếng rầm rì như là mèo con.

Không biết qua bao lâu, Tần Tử Văn động tác trở nên càng thêm hung mãnh, hắn gắt gao đè lại cái mông Đường Cảnh Nghi, ở thời khắc đó cuối cùng đó, đầu nấm cách một lớp vải mà đỉnh vào hoa h.uyệt, chất lỏng nóng bỏng tất cả phun ra dính hết lên vải.

Người nóng bỏng dịch tình, vải vóc thô ráp, tiểu hoa bị cọ sát mang đến cảm giác thỏa mãn hỗn hợp ở bên nhau, làm Đường Cảnh Nghi thoải mái ngón chân cuộn lại, trong đầu cô trong nháy mắt trống rỗng.

Tần Tử Văn hôn lên vòng eo của Đường Cảnh Nghi, thân thể Đường Cảnh Nghi còn chưa kịp tiêu tan hết trận kích thích vừa rồi đã tiếp tục bị đầy mà chấn động, bàn tay to lớn của Tần Tử Văn thuần thục vén chiếc váy của Đường Cảnh Nghi lên tiện thể cởi bỏ chiếc quần đã thấm đẫm mật dịch của cô ra, đồng thời cũng tách hai chân cô ra, môi bạc trực tiếp bao lấy tiểu h.uyệt của cô, bao bọc lấy cô bé hồng nhuận, nặng nề mút vào.

Khoái cảm ngay tức khắc ập đến, Đường Cảnh Nghi không nhịn được liền rên rĩ.