Ngang Tài, Ngang Sức

Chương 51: Tính tới tương lai



Căn phòng nhỏ xinh với giấy dán tường màu trắng, hoa nhí đỏ rất dễ thương, bộ chăn ga màu đỏ nhạt đã trải tươm tất. Vẫn là Tần Lãnh chu đáo, vừa tới đã đốt nến thơm để mùi thơm toả cả căn phòng. Trên bàn cạnh đầu giường là bình hoa cúc tana trắng lúc sớm Tịch Hy hái ngoài vườn.

Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, vùi đầu vào cổ cô, rồi lại nhìn lên hỏi:

- Em chắc chưa?

- Ừm, từ lúc tới đây, em lại nghĩ tới cảnh tụi nhỏ chạy nhảy ngoài sân vườn, em và anh ngồi trên hành lang ăn nho, ngắm nhìn con cái lớn lên. Cũng tới lúc Tần gia nên có đứa trẻ nô đùa rồi.

Tần Lãnh vuốt tóc cô, nhìn vợ say đắm, lúc này cô như một phiên bản hoàn toàn khác, dịu dàng, e ấp khiến anh phải nâng niu và thật cẩn thận giữ lấy. Cô ôm hai má anh kéo lại gần mặt mình, hôn anh ngọt ngào.

Tịch Hy cởi áo của anh, rồi ngồi vào lòng anh, hai tay vòng qua cổ rồi ghé vào tai chồng. Chiếc miệng nhỏ ẩm ướt lướt qua vành tai làm Tần Lãnh căng cứng cả người. Anh thở mạnh, thì thầm nói với người phụ nữ của mình:

- Hy, anh yêu em!

Tịch Hy cong môi cười, mạnh dạn luồn tay xuống hạ thân anh giữ lấy thứ nóng bỏng to lớn kia, rồi nâng mông mình lên, từ từ để hai thân thể hoà làm một.

Tần Lãnh nay không bị bao làm ngăn cách, cực kỳ thoải mái mà phấn khích không thôi, anh nhanh chóng cởi khuy áo ngực, không cần cởi áo ngoài của vợ mà vùi cả đầu vào trong áo phông rộng rãi của cô. Tịch Hy cong người ưỡn ra sau, hai tay chống lên đùi anh, rên rỉ yêu kiều, căn phòng giờ ngập tràn sự hoan ái của hai người.

Sau mấy ngày cả hai đều kìm nén ham muốn của mình, nay toàn bộ cảm xúc như được bùng nổ. Họ không biết mệt mà lăn lộn với nhau, tới mức Tịch Hy còn lo cái giường khung sắt cổ điển sẽ chịu không nổi. Cũng may dù vintage nhưng nó vẫn chắc chắn, nếu sập chắc cô xấu hổ chết mất.

Đã khuya, căn nhà nhỏ vẫn còn ánh đèn mờ ảo. Tịch Hy nằm trên người Tần Lãnh, tay nghịch ngợm trên ngực anh:

- Chắc phải vài lần nữa mới đậu được. Lần đầu tỉ lệ có thai không cao.

- Ừm, nếu em muốn ngày nào chúng ta cũng sản xuất.

Tần Lãnh trêu ghẹo làm Tịch Hy cười lớn, cô đánh nhẹ vào anh:

- Chất lượng hơn số lượng, anh sẽ kiệt sức đó.

- Anh lo em kiệt sức thôi.

Hai người cứ nằm dán vào nhau nói chuyện phiếm một lúc lâu. Lúc sau Tần Lãnh thấy Tịch Hy im ắng, nhìn xuống cô đã ngủ trên người anh, cô ngủ ngon lành như chú mèo cưng vậy. Anh vỗ về cô, không nỡ buông cô ra.

Mãi tới nửa đêm, anh mới xoay người cho cô gối lên tay mình, ôm trọn cô trong lòng, hai người còn chả mặc quần áo lại, cứ để vậy thoả mãn tiến vào giấc ngủ.

***

Nay Tịch Hy dậy trước, cô nhặt mấy chiếc quần áo ngổn ngang dưới đất rồi cho vào máy giặt trong nhà tắm. Cô vẫn mặc chiếc áo phông nhưng trong thì thả rông, dưới mặc độc chiếc quần nhỏ. Cô vừa xả đầy nước ấm vào bồn thì Tần Lãnh cũng dậy. Anh lấy khăn tắm quấn dưới thân:

- Em tắm trước đi.

- Tắm chung không?

Tần Lãnh nheo mắt nhìn dáng vẻ sexy của vợ, khoé miệng cười nhẹ:

- Đây là em dụ dỗ anh!

- Anh không muốn thì thôi!

- Ai bảo không muốn chứ.

Anh lại bế cô vào trong nhà tắm, cởi áo cho cô, còn cô gỡ khăn tắm cho anh. Hai người ngồi trong bồn tắm, Tịch Hy còn nghịch nghịch đám bong bóng xà phòng.

- Anh muốn có con gái trước hay con trai trước?

Tần Lãnh dựa lưng vào bồn tắm, tay vuốt vuốt lưng cô:

- Chỉ cần là em sinh, con nào anh cũng thích.

- Em thích con trai trước. Anh xem Tần gia có mình anh, nếu không có con trai e là sẽ khó xử. Sinh con trai trước rồi, thì đứa sau sẽ không phải lo nữa.

Tần Lãnh không quá quan tâm giới tính con cái, nhưng Tịch Hy thì sâu xa hơn. Anh cứ nghĩ chỉ cần cô đồng ý thì sinh cho anh một đứa cũng được rồi, nhưng có vẻ trong thâm tâm cô dự định sẽ là hơn một đứa con. Để cô không áp lực, anh vỗ về dịu dàng:

- Con gái thì sao, em cũng giỏi giang như vậy, còn thừa kế cả một công ty đồ sộ kia mà. Con mình có mẹ là em, bố là anh, nhất định cũng sẽ có năng lực.

- Em lại chỉ muốn con gái mình sống an nhiên, không phải bon chen sự đời. Mẹ nó vất vả là đủ rồi.

- Đừng lo, anh sẽ luôn bên em, và bên cả con chúng ta nữa. Em cứ sống thật thoải mái vui vẻ với anh tới già là được.

Tịch Hy nghe vậy mỉm cười, véo ngực anh một cái:

- Càng lúc anh càng tự tin nhỉ!

Tần Lãnh cười, ôm cô vào lòng, bọt xà phòng tung toé theo chuyển động của hai người.