Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 614: Đại Sư Huynh, Cố Thần!



Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Được!” Trần Hạo hơi kinh ngạc, không nghĩ tới đại sư huynh ở Vô Cực tinh trình độ chói mắt gần với sư phụ Vô Cực lão tổ, thế mà ở ngoài cửa chờ hắn, mà không phải lựa chọn gõ cửa. Rất hiển nhiên, hắn sợ quấy nhiễu đến Trần Hạo tu luyện. Như thế làm Trần Hạo hơi cảm thấy áy náy. Tuy hai người chưa từng gặp mặt nhưng Nguyên Như thiên tôn lúc trước cùng một chỗ với hắn, nói tới đại sư huynh, trong lời nói tràn ngập kính ý, cái này tự nhiên làm Trần Hạo hiểu đại sư huynh vô luận là thiên phú hay làm người đều tuyệt đối là không tệ. Mà bây giờ, chuyện nhìn như bé nhỏ không đáng kể này liền có thể nói rõ.

“Tham kiến đại sư huynh!”

Trần Hạo sau khi vội vàng mở cửa lớn của biệt viện, nhìn thấy đại sư huynh thân hình cao lớn, khí vũ hiên ngang, Cố Thần.

“Không cần đa lễ. Tiểu sư đệ, ngươi có tính toán gì không?” Sau khi tiến vào biệt viện, Cố Thần đi thẳng vào vấn đề hỏi, ánh mắt càng sáng ngời đánh giá Trần Hạo, mang theo một tia kinh ngạc. Cố Thần đã sớm từ Nguyên Như thiên tôn biết được tiểu sư đệ này không đơn giản, tương tự, sau khi biết được thành tích sơ thí của Trần Hạo, càng thêm kinh ngạc. Nhưng tận mắt nhìn thấy, tuy chỉ là thế giới thứ hai, vẫn làm cho hắn càng thêm kinh ngạc. Thiên Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, thực lực cường hãn, hắn có thể cảm ứng được trong thân thể Trần Hạo ẩn chứa lực lượng mênh mông, tinh khí thần càng no đủ vượt qua tưởng tượng, Cố Thần không dám khẳng định chiến lực của Trần Hạo như thế nào, nhưng biết thời điểm mình ở cảnh giới này của Trần Hạo, thì tuyệt đối không bằng.

“Đương nhiên là toàn lực tu luyện!” Trần Hạo nói.

“Cái này ta biết, ý tứ ta là, ngươi muốn đi ra ngoài lịch luyện không?”

“Hai ngày tới sẽ ra ngoài...”

“Tốt. Đây mới là sư đệ của ta! Vậy thời điểm ngươi ra ngoài, cho ta biết trước, ta đi Long gia tìm ngươi.” Ánh mắt Cố Thần hiện lên hai đạo sắc bén cùng tán thưởng nói. Chuyện Trần Hạo tiến vào Long gia, hắn đã sớm biết, cái này cũng không phải bí mật gì. Trên cơ bản, chủ ý việc này thì ai cũng biết, Trần Hạo bây giờ là co đầu rút cổ ở Long gia. Nếu Trần Hạo trả lời tiếp tục ở Long gia tu luyện, Cố Thần tuy để bụng, nhưng quan cảm đối với Trần Hạo sẽ suy giảm nhiều. Tính cách cuồng dã, hắn khinh thường nhất là người không có cốt khí. Mà Trần Hạo hiển nhiên không phải.

“Ặc... Sư huynh, ngươi tìm ta làm gì?” Trần Hạo hơi sửng sốt nói.

“Tất nhiên là theo ngươi. Tu luyện giới vĩnh viễn không có tuyệt đối công bằng, ngươi cũng không nên ngây thơ cho rằng bọn chúng cho ngươi mười năm thời gian, thì sẽ ngoan ngoãn đợi tới mười năm sau lấy mạng ngươi... Đó là không có khả năng. Mười năm tuy đối với ngươi mà nói tràn ngập tính khiêu chiến, cũng cơ bản không có hy vọng gì, nhưng nếu có thể đạt được cơ duyên cường đại, cũng không phải hoàn toàn không có hi vọng... Cho nên bọn họ quả quyết sẽ không để ngươi tự do tu luyện. Ta âm thầm theo ngươi cũng dễ chiếu cố một chút... Nhị sư đệ... Nhị sư huynh của ngươi đã đi Hạo Vũ tinh, hắn sẽ giúp ngươi liên lạc tông môn cường đại, tìm kiếm che chở. Chỉ cần có thể được, lần nguy cơ này vô luận mười năm sau như thế nào, ngươi cũng có thể vượt qua...”

“Cái này...”

Nghe được Cố Thần nói, trong lòng Trần Hạo cảm động. Ðại sư huynh, nhị sư huynh chưa từng gặp mặt, sau khi hắn bước ra khỏi Vô Cực tinh, ngay cả liên lạc cũng không có, Trần Hạo vẫn cho rằng giữa bọn họ và hắn chẳng qua có chung một sư phụ, căn bản không có cảm tình gì tồn tại. Không giống như Nguyên Như thiên tôn, bởi vì cùng một chỗ một đoạn thời gian, quen thuộc lẫn nhau, cũng có tình cảm sư huynh đệ. Dù sao ở tu luyện giới, nhân tình mỏng là tuyệt đối. Nhất là đối với một số người theo đuổi đại đạo đỉnh phong, lòng không tạp niệm, càng thêm như thế.

Nhưng bây giờ, đại sư huynh cùng nhị sư huynh chưa từng gặp mặt, cũng không có bất cứ liên lạc gì, thế mà sớm bắt đầu vì hắn, hoặc vì Nguyên Như thiên tôn mà bắt đầu bôn ba.

Trần Hạo rất muốn nói ra tình hình thực tế, miễn cho nhị sư huynh lãng phí khí lực, tiền tài, nhưng thánh điện cho tin tức lại yêu cầu nghiêm khắc giữ bí mật, bất luận kẻ nào cũng không thể nói. Nói chính sác, trừ hắn cùng chúng nữ, ngay cả Nguyên Như thiên tôn cũng chỉ biết một chút. Căn bản không rõ ràng tình huống cụ thể.

Cho nên Trần Hạo không thể nói. Hắn không thể nói cho đại sư huynh rằng, đây là thánh điện khảo hạch với hắn, đã ngăn chặn hắn bất cứ khả năng mượn dùng tông môn đứng đầu nào giải quyết việc này.

“Sao? Tiểu sư đệ, có gì khó xử? Ngươi phải tin tưởng, chỉ cần không từ bỏ hy vọng, tất cả đều có khả năng! Nhị sư huynh của ngươi đã đến Hạo Vũ tinh, dù có chút khó khăn nhưng vẫn có hi vọng. Mặc dù hắn nơi đó không có hi vọng, ngươi cũng phải tin tưởng vững chắc bản thân có thể thành công! Kỳ tích có đôi khi ngay tại trước mặt ngươi... Tựa như ngươi lần trước cùng Nguyên Như ở trong không gian hỗn loạn cùng nhau vượt qua nguy cơ! Khi đó, dù là ta cũng không tin, nhưng các ngươi đã tạo kỳ tích! Ta tin đây là số mệnh của ngươi! Mười năm dù ngắn, nhưng có được vô hạn khả năng!”

“Đa tạ sư huynh dạy bảo. Chẳng qua... Ý tứ của ta là sư huynh không cần cùng ta đi lịch luyện... Lúc trước ở không gian hỗn loạn, ta có cách chạy trốn, cũng có cách cùng Nguyên Như thiên tôn liên thủ đem phi hành khí của bọn họ phá hủy. Đại sư huynh... Ngươi nên tin tưởng, ta có năng lực tránh thoát tất cả bọn chúng. Lịch luyện là quá trình tìm kiếm đại cơ duyên, cũng là vật lộn sinh tử, quá trình đoạt mệnh với trời, nếu có sư huynh thủ hộ, không thể nghi ngờ hiệu quả sẽ yếu bớt nhiều... Mười năm quá ngắn...” Trần Hạo không hàm hồ, ánh mắt sáng ngời nhìn đại sư huynh, tràn ngập tự tin nói.

Đại sư huynh Cố Thần bộ dáng là người trung niên, đủ để nói rõ cảnh giới bây giờ của hắn không phải cảnh giới cuối cùng của hắn. Nếu không, tất nhiên cùng Nguyên Như thiên tôn biến thành bộ dạng lão giả giống nhau. Tương tự, trao đổi ngắn gọn, Trần Hạo cũng hiểu biết được đại sư huynh này của mình, tự tin cùng cuồng ngạo trong xương tủy không thua hắn trên Ðịa Cầu chút nào. Chỉ sợ cũng chính là loại tín niệm này mới làm cho hắn không ngừng đánh sâu vào đỉnh phong võ đạo.

Cho nên Trần Hạo không cần hàm súc, nói thẳng, hắn tin đại sư huynh con người như vậy sẽ hiểu được.

“Tiểu sư đệ, ngươi xác định?”

“Ta xác định! Ngươi xem...”

Tê!

Trần Hạo nói xong, khí tức quanh thân cùng thân hình chợt biến mất. Làm như vậy là muốn loại bỏ băn khoăn của đại sư huynh.

Sau khi nhìn thấy vẻ mặt đại sư huynh hơi kinh ngạc, Trần Hạo lại hiện ra thân hình.

“Không tệ... Chẳng qua, ở trong Á Dĩnh tinh, tất cả hành tung của ngươi chỉ cần thông qua liên minh liền không có khả năng bí mật nữa. Cho nên ngươi nhớ lấy, không thể sử dụng mọi phương tiện của liên minh, truyền tống trận, phi hành khí, thậm chí thẻ tài phú, thời điểm sử dụng đều phải nghĩ đến khả năng hành tung bại lộ, hiểu chưa?”

“Vâng. Cái này ta biết... Ðại sư huynh, tình huống Vô Cực tinh bây giờ...” Trần Hạo đến bây giờ mới hỏi ra băn khoăn trong lòng.

“Không sao. Thằng hề nhảy nhót mà thôi... Tuy bọn chúng cai quản Vô Cực tinh, nhưng có ta và nhị sư huynh của ngươi, bọn chúng chưa dám quá phận... Không nói dối ngươi, sư huynh ta gần đây đạt được một lần đại cơ duyên, trong mười năm có hi vọng đột phá đến Đại La Kim Tiên! Hơn nữa, thực lực sẽ không là Kim Tiên bình thường... Ta cũng muốn xem ai dám đem Vô Cực tinh như thế nào! Huống chi, ta tin sư phụ có thể thành công trở về! Chỉ cần ngươi có thể vượt qua nguy cơ mười năm sau, vậy Vô Cực tinh chúng ta sẽ không có bất cứ phiền toái nào nữa, nếu ngươi không vượt qua... Trong ngắn hạn, Vô Cực tinh không có phiền toái, nhưng ngàn năm, vạn năm sau, chỉ sợ...”

“Chỉ sợ như thế nào?” Trần Hạo nghe được đại sư huynh nói, hơi kinh ngạc.

“Cũng sẽ không có vấn đề lớn, chỉ là nội đấu mà thôi... Cháu gái ngoại của Hoàn Nam Triều, Bách Lý Ngưng Băng thiên phú cực kỳ kinh người, so với tiểu sư đệ ngươi cũng không kém bao nhiêu. Hơn nữa, giờ phút này đã được tông môn đứng đầu xếp hạng bốn của Hạo Vũ tinh hệ, Vĩnh Sinh Môn, thu làm đệ tử... Thành tựu tương lai của cô ta chỉ sợ sẽ rất cao... Cô ta với ngươi khúc mắc rất sâu đúng không?”

“Hẳn là thế... Nữ nhân đó chính là bị coi thường! Sư huynh yên tâm đi, ta sẽ không cho cô ta cơ hội...” Trần Hạo tuy kinh ngạc biểu hiện của Bách Lý Ngưng Băng, nhưng không để trong lòng. Cái này cùng sinh tử chi chiến mười năm sau của hắn, hoàn toàn không phải một cái cấp bậc.

Trần Hạo trước kia có thể đem nàng giẫm ở dưới chân, về sau tất nhiên càng có thể. Nguy cơ lớn nhất của hắn bây giờ là mười năm sau sinh tử chi chiến. Bách Lý Ngưng Băng uy hiếp, có thời gian dài ngàn năm, vạn năm, cùng mười năm tới so sánh là một trời một vực.

Trần Hạo chẳng để ý làm gì.

...

“Trần huynh đệ...”

“Trần Hạo...”

Trong thế giới thứ hai, thu được tin tức của Trần Hạo, chân thân Long Dực cùng Long Ðình mau chóng rời khỏi phòng tu luyện, đi tới trước mặt Trần Hạo đã ở cửa chờ sẵn hai người.

“Bây giờ muốn rời khỏi sao? Chỉ sợ còn có không ít người đang giám thị...” Long Dực nói.

“Không sao. Ðã không sai biệt lắm rồi...” Trần Hạo nói: “Long ca, ngươi lần trước nói chuyện đó với ta, ta sẽ không đi nữa...”

“Cái này... Ngươi thế giới thứ hai cũng không vào sao? Chỉ có hơn một tháng sẽ bắt đầu, đó chính là thí luyện bí cảnh của thế giới thứ hai, cơ hội khó được, đi vào tuyệt đối sẽ có thu hoạch không nhỏ...”

“Ðó là ngươi mở ra điều kiện che giấu, chủ yếu là nhằm vào ngươi, ta đi vào tuy có thể được lợi, nhưng cũng rất có hạn. Thời gian mười năm tới, ta muốn an tĩnh dựa theo ý tưởng của mình, toàn lực tu luyện một phen... Thế giới thứ hai, ta vẫn sẽ vào, các ngươi có tin tức cho ta biết là được...” Trần Hạo nói. Thời điểm lúc trước hắn sơ thí, Long Dực đã mời hắn tham gia thí luyện bí cảnh, lúc ấy hắn đã đáp ứng, nhưng bây giờ Trần Hạo lại thay đổi chủ ý. Mười năm thời gian, trong thế giới thứ hai, hắn cũng không có bao nhiêu thời gian lãng phí ở trên bí cảnh không biết này, huống chi đó cũng không phải hắn mở ra điều kiện.

“Ðược, vậy ngươi nói chuyện với muội muội... Ta sẽ không tiễn ngươi nữa, tất cả bảo trọng!” Long Dực thấy bộ dạng muội muội, hắn muốn nói lại thôi. Lòng như gương sáng, nói xong, xoay người liền hướng phòng của mình đi đến.

Long Đình chút không câu nệ, liền kéo tay Trần Hạo hướng biệt viện của nàng đi đến, sau khi tới phòng tu luyện, ôm cổ Trần Hạo.

“Đình muội...”

Một câu không nói, liền chủ động nhiệt tình như thế. Trần Hạo tất nhiên có thể cảm ứng được Long Đình không nỡ, nhất là ở dưới tác dụng của linh dược kỳ diệu. Tuy hai người chưa thật sự dung hợp, nhưng cả hai đối với nhau vô luận là thân hay tâm đều có loại khát vọng tiềm tàng ở sâu trong lòng. Loại cảm giác này rất mãnh liệt, ít nhất, Trần Hạo trước kia ở thời điểm đối mặt chúng nữ thì chưa từng xuất hiện. Cái này cũng không phải nói vị trí của chúng nữ không bằng Long Đình ở trong lòng hắn, mà là do linh dược mang đến. Đây là một loại ở trên linh nhục, có thể vô hạn phóng đại cảm tình, đừng nói hai người đối với nhau đều có ý tứ, dù là không có ý tứ cũng phải biến thành có ý tứ.

Long Ðình ngẩng khuôn mặt xinh đẹp, nhìn chằm chằm Trần Hạo, chợt chậm rãi nhắm hai mắt lại, mũi chân kiễng một chút, lông mi run rẩy, chủ động nhiệt tình hôn Trần Hạo.

“Ðây là lần đầu tiên ta... Bị chủ động... Hôn môi...”

Đối mặt Long Đình ngốc nghếch, Trần Hạo áp chế bản thân bị kích động khơi dậy, dịu dàng cùng Long Đình dán ở cùng một chỗ, dẫn đường cái lưỡi thơm tho trơn, mềm mại, nóng bỏng kia, từ mềm mại đến mãnh liệt. Duy trì ước chừng mấy phút đồng hồ thời gian, ở thời điểm lý trí của hai người đều cảm giác không thể tiếp tục nữa, mới chợt tách ra.

“Hạo ca ca... Ta muốn ngươi nói cho ta biết, ngươi ý đồ đi nơi nào... Còn có, dù khi nào, thời điểm ngươi vào thế giới thứ hai, cho ta một cái tin tức...”

“Khụ khụ... Đình muội, cho ngươi tin tức là khẳng định, về phần muốn đi đâu, bản thân ta hiện tại cũng không biết...”

“Một chút mục tiêu cũng chưa có sao?” Long Đình hỏi. Nàng rất rõ ràng Trần Hạo một khi rời khỏi, sẽ là mười năm thời gian, hơn nữa, sau khi rời khỏi, ở thế giới thứ hai, trừ phi là gặp mặt, nếu không dùng phương thức thông tin, chỉ sợ sẽ bại lộ hành tung. Đối với thế giới thứ hai, quyền hạn liên minh có được là nàng biết. Cho nên chỉ có thể hỏi ở lúc này.

“Cũng không phải tất cả... Nếu là có thể, ta sẽ đi Hạo Vũ tinh...” Trần Hạo nói.

“Hạo Vũ tinh... Được rồi, vậy sau khi ta dẫn động thiên phạt, liền đi Hạo Vũ tinh chờ ngươi! Ta sợ mười năm thời gian quá dài, sáu viên đan dược không đủ dùng... Viên thứ bảy, ta phải tấn thăng đến Ðịa Tiên cảnh mới có năng lực luyện chế, nhưng bây giờ không còn kịp rồi...” Long Đình nói: “Ca ca ta cũng quyết định ở trong thế giới thứ hai sau khi hoàn thành nhiệm vụ thí luyện bí cảnh che giấu, sẽ dẫn động thiên phạt... Đến lúc đó, chúng ta sẽ cùng đi Hạo Vũ tinh. Chỉ là... cũng không biết chúng ta có thể tiến vào thánh điện hay không... Đến lúc đó ta báo tin cho ngươi...”

“Ừm.” Trần Hạo đáp: “Các ngươi cũng không cần vội tiến vào Hạo Vũ tinh, ít nhất trong vài năm là ta không có chuyện gì...”