Ngày Đêm Nhớ Thương

Chương 22



Sau cuộc điện thoại đó, Chu Tuyết hoàn toàn cắt đứt liên hệ với Tạ Khinh Hàn.

Cô không về nhà tham gia hôn lễ của Tạ Khinh Hàn mà tìm một công việc bán thời gian ở một quán cà phê gần trường.

Khi đi làm thêm, giống như trước đây có nhiều nam giới đến bắt chuyện với cô. Khi đó, cô không có tâm trạng yêu đương, đã từ chối rất nhiều người.

Số điện thoại trong nước ngày nào cũng có rất nhiều người gọi cho cô, cực kỳ phiền, vì vậy cô đã liên hệ với công ty truyền thông để xử lý

Cô đổi số điện thoại, số mới chỉ cho mẹ cô biết . Cũng nói với mẹ không cần nói chuyện cô đổi số cho người khác, muốn được học tập trong yên tĩnh

Nhật tử rốt cuộc an tĩnh lại. Không có gì để khen nhật tử giống như nước chảy từ khe hở ngón tay trung trốn đi, không hề quan tâm quốc nội người cùng sự. Chỉ mỗi tháng cùng mẫu thân thông một lần điện thoại.

Ngày tháng sau đó vô cùng bình lặng. Những tháng ngày mờ nhạt trôi qua kẽ tay như nước chảy, cô không hề quan tâm đến chuyện trong nước, cũng chỉ nói chuyện điện thoại với mẹ mỗi tháng một lần

Chỉ thỉnh thoảng cô mới nghĩ đến Tạ Khinh Hàn. Nghĩ tới anh, nơi nào đó trong trái tim cô lại đau âm ỉ

 Trong khoảng thời gian này, cô cũng có hẹn hò với mấy người, tất cả đều là người Trung Quốc, lần hẹn hò lâu nhất kéo dài hơn nửa năm nhưng lại chia tay vì đối phương cảm thấy cô ấy không đủ yêu anh ta.

Về vấn đề này, Chu Tuyết thật sự không thể biện hộ cho mình. Lòng dạ cô quá nhỏ nhen, lại rất cố chấp, chỉ có thể chứa duy nhất một người. Cô cũng muốn có người dạy cho mình cách quên đi, nhưng bấy lâu nay cố gắng rất nhiều cũng đều không làm được.

Cuối năm 2018, Hoàng Dục tới New York công tác, tiện thể đến gặp cô

Lúc ấy cô vẫn còn độc thân, Hoàng Dục hỏi cô, “Không yêu đương sao?”

Chu Tuyết buông tay, “Vừa mới chia tay.”

“ Tại sao?”

“Đối phương cảm thấy tôi không đủ yêu anh ta”

Hoàng Dục thở dài, “A Tuyết, đến bao giờ cô mới có thể yêu đương thật tốt đây.”

Chu Tuyết cũng rất bất đắc dĩ, hai ngón tay kẹp điếu thuốc lá, nói: “ Tôi cho rằng bản thân đã rất yêu bọn họ rồi, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy không đủ, tôi biết làm thế nào?”

Hoàng Dục nghi ngờ, “ Cô có thực sự yêu bọn họ không?”

Chu Tuyết thở dài, nói: “ Sau này tốt nhất cũng không cần yêu đương gì, quá mệt mỏi. Tìm một người ở chung, đáp ứng đủ điều kiện là được, đừng hỏi có yêu hay không, so đo ai yêu nhiều yêu ít hơn, thực sự rất nhàm chán.”

“A Tuyết, cô càng ngày càng cởi mở.”

Chu Tuyết dùng ngón tay gẩy gẩy tàn thuốc, không trả lời.

“Đúng rồi, lần này tôi tới đây cùng Tạ tổng, anh ấy đang ở Manhattan, cô có muốn gặp anh ấy không? “

Chu Tuyết nói: “Hoàng Dục, tôi nói rồi, không cần nhắc đến anh ta”

Hoàng Dục bình tĩnh nhìn Chu Tuyết thật lâu, rốt cuộc hỏi: “A Tuyết, cô cùng Tạ tổng……”

“Chuyện gì cũng không có, không cần đoán mò.”

“ Thật sự không có gì sao?” Hoàng Dục không tin, hơn một năm qua, anh ta đã nhìn thấy quá nhiều bí mật.

Nhịn không được nói với Chu Tuyết: “A Tuyết, cô có biết không, Tạ tổng không có kết hôn cùng Lâm tiểu thư.”

Chu Tuyết ngừng khuấy cà phê, ngạc nhiên.

Nhưng có lẽ là đã quá lâu, cũng có thể là bởi vì cô đã từng quá yêu thích Tạ Khinh Hàn, yêu đến mệt mỏi, hiện tại đã không còn quan tâm những thứ liên quan đến Tạ Khinh Hàn nữa

Cô chỉ khựng lại một chút, rồi lại tiếp tục khuấy cà phê, như thể cô chỉ đang nghe một chuyện nhỏ, không có gì đáng để hỏi

Cô không quan tâm Tạ Khinh Hàn đã kết hôn hay chưa, cũng không quan tâm anh có bao nhiêu bạn gái.

Mấy chuyện ấy không liên quan gì đến cô

Thấy Chu Tuyết không hỏi gì, Hoàng Dục vẫn muốn nói: ” Lúc trước bởi vì chuyện này, Tạ…”

“Hoàng Dục, làm ơn, đừng nhắc đến anh ta nữa.” Tôi thực sự không muốn nghe

Hoàng Dục nhìn Chu Tuyết, mím môi, cuối cùng không nói nữa.

Vào buổi trưa, Chu Tuyết mời Hoàng Dục đến nhà ăn của họ để ăn một bữa cơm.

Hoàng Dục cực kỳ ghét bỏ, “Người nước ngoài ăn đồ ăn quá đơn điệu rồi, khiến người ta thật không muốn ăn. A Tuyết, ngày nào cô cũng phải ăn mấy món như vậy, thật là khổ.”

Chu Tuyết cười nói: “Không có, thỉnh thoảng tôi vẫn tự mình nấu ăn, cậu chưa từng qua, tôi nấu ăn cũng rất ngon đấy”.

Hoàng Dục cười rộ lên, nói: “Vậy lần sau có cơ hội, tôi nhất định phải nếm thử”

” Chuyện này quá đơn giản, bao giờ cậu đi? “

Hoàng Dục nói: “Chắc là ở lại đây hai ba ngày.

Chu Tuyết Đào: “Rảnh thì gọi điện cho tôi, tôi nấu cơm cho cậu ăn.”

Huang Dục cười, “Thật là vinh hạnh.”

Cuối cùng, lại nghiêm túc hỏi Chu Tuyết, “A Tuyết, cô nói thật đi, bao giờ thì trở về?”

Chu Tuyết hỏi: “Về đâu?”

Hoàng Dục nói: “ Đương nhiên là về Bắc Kinh.”

Chu Tuyết lắc đầu, “ Tôi không tính về lại Bắc Kinh.” cô nhìn Hoàng Dục, nói: “Hoàng Dục, giáo sư của tôi đề nghị tôi làm thực tập sinh trong một công ty, nếu không có gì bất thường, sau khi tốt nghiệp tôi sẽ ở lại đây làm việc”

Hoàng Dục rất kinh ngạc, không dám tin, “A Tuyết, vì sao lại muốn ở lại bên này? Bên này nơi đất khách quê người, lại không có người thân hay bạn bè, ở lại đây để làm gì? A Tuyết, cô nghĩ kĩ lại đi”

“Tôi đã suy nghĩ rất kĩ rồi. Hoàng Dục, cậu không biết, tôi lúc đầu cũng không có người thân hay bạn bè gì cả, cho nên ở đâu cũng không quan trọng, người như tôi ở đâu cũng được. Ném tôi vào thùng rác, tôi vẫn sẽ có thể bò ra được.”

“A Tuyết ——”

“ Được rồi, không cần khuyên nữa”

Hoàng Dục gặp Chu Tuyết, đến tối mới về khách sạn, gặp Tạ Khinh Hàn trong thang máy, Tạ Khinh Hàn hỏi anh ta, “Buổi chiều cậu đi đâu?”

Hoàng Dục thành thật trả lời: “ Tôi đi gặp A Tuyết.”

Tạ Khinh Hàn chỉ hơi nhướng mắt, không hỏi gì.

Nếu như là trước kia, Hoàng Dục chắc chắn sẽ không nghĩ nhiều, nhưng khoảng một năm trở lại đây, anh ta đã biết được quá nhiều bí mật.

Những chuyện muốn nói, Tạ Khinh Hàn không hỏi, anh ta thay anh hỏi

Anh không thể đi gặp người, anh ta thay anh đi gặp

Hoàng Dục nhẹ giọng nói: “A Tuyết rất tốt, cô ấy đang học tập chăm chỉ, hiện tại còn đang thực tập ở một công ty.”

Tạ Khinh Hàn không nói gì, cụp mắt xuống, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.

Khi ra khỏi thang máy, Hoàng Dục nói với Tạ Khinh Hàn: ” Tạ tổng, tôi có hẹn với A Tuyết trưa ngày kia đến ký túc xá của cô ấy ăn trưa. Anh có muốn đi cùng không? “

Tạ Khinh Hàn đã đi tới cửa phòng, vừa mở cửa thì nghe thấy Hoàng Dục hỏi, dừng lại vài giây rồi nói: “Không cần, tôi còn có việc.”

Anh nói xong liền đi vào phòng, đóng cửa lại.

Hoàng Dục đứng ở hành lang, thở dài thườn thượt.

Mãi không thể quên, vào cuối năm ngoái, khi hôn lễ đang đến gần, Tạ Khinh Hàn đột nhiên thông báo cho Lâm gia hủy bỏ hôn ước.

Phải biết rằng khi đó mọi việc đã chuẩn bị xong xuôi, ngay cả thiệp mời cũng đã được gửi đi, Tạ Khinh Hàn đột nhiên thông báo hủy bỏ hôn ước với Lâm gia, chẳng khác nào sét đánh ngang tai, làm mọi người đều sửng sốt.

Sốc xong sau đó là phiền phức, nhà họ Lâm như lâm vào đường cùng, bất chấp tất cả, thể diện cũng không thèm để ý. Đầu tiên là làm loạn với Tạ Huyền Thanh, chọc cho ông tức hộc máu, trách mắng Tạ Khinh Hàn một trận. Nhưng Tạ Khinh Hàn căn bản là không nghe, không một ai có thể quản được anh, quyết định của anh chính là một khi đã quyết thì trời sập cũng không thể thay đổi

Tạ Khinh Hàn còn không thèm để ý tới Lâm gia, mặc cho nhà họ Lâm quấy nhiễu, Lâm Uyển Lâm khóc lóc thế nào.

Sau đó, Lâm gia lại tìm đến giới truyền thông khóc lóc kể lể, Tạ Khinh Hàn gần như bị cả thành phố mắng là kẻ vô tâm. Nhưng anh lại chẳng mảy may để ý. Cổ phiếu của Tạ thị vì chuyện này mà tổn thất nghiêm trọng, Tạ Khinh Hàn không biết phải chịu bao nhiêu áp lực

Nhưng Lâm gia không hề hiểu Tạ Khinh Hàn, nghĩ rằng mấy chuyện như này sẽ ép anh phải thoả hiệp. Bọn họ không biết, Tạ Khinh Hàn chưa từng bị uy hiếp

Việc này ồn ào hơn một tháng trời, sau đó Tạ Khinh Hàn vì quá phiền hà mệt mỏi nên đã tặng không cho Lâm gia một dự án, tài sản của anh bốc hơi không ít

Nhưng dù tổn thất lớn như vậy, Tạ Khinh Hàn vẫn nhất quyết muốn hủy bỏ hôn ước

Hoàng Dục thực sự rất khó hiểu, cho tới một ngày, Lâm Uyển Lâm tìm tới Tạ Khinh Hàn

Cô ấy rất kích động, trong văn phòng chất vấn Tạ Khinh Hàn, ” Tôi đã làm gì sai? Vì sao anh lại đối xử với tôi như vậy?”

Tạ Khinh Hàn lúc đó đã rất mệt mỏi, vì vậy lạnh lùng trả lời: ” Cô đã làm gì, bản thân cô rõ nhất.”

Lâm Uyển Lâm như mất lý trí, hét lên “ Tôi đã làm gì? Chẳng phải chỉ là gọi điện cho em gái anh thôi sao? Chúng ta kết hôn, tôi kêu cô ấy làm phù dâu thì có gì sai? Anh vì chuyện cỏn con này mà nhất quyết muốn hủy hôn với tôi! “

Tạ Khinh Hàn cuối cùng cũng nhìn cô ấy với ánh mắt cảnh cáo, ” Lâm Uyển Lâm, tôi ghét nhất loại phụ nữ ngoan hiền trước mặt rồi giở trò sau lưng tôi. Cô thực sự cho rằng tôi không biết những gì cô đã làm sao?”

“Phải. Là tôi làm thì sao.” Lâm Uyển Lâm vừa khóc lóc lập tức cười, ” Tạ Khinh Hàn, anh yêu em gái của mình, anh chết chắc rồi “

Hoàng Dục đứng ở bên ngoài nghe thấy tất cả, sửng sốt tại chỗ.

Trong nháy mắt, rất nhiều chuyện không thể giải thích đã có lời lý giải. Đột nhiên biết người mà A Tuyết nói không bao giờ có được là ai, lại đột nhiên biết Tạ tổng vì sao lại muốn kết hôn, mà A Tuyết vì sao lại muốn ra nước ngoài.

Mọi việc gây sốc tới mức anh ta phải mất một thời gian dài để tiêu hoá chúng

Nhưng những bí mật này cũng chỉ có thể để trong lòng, không dám nói ra

Chỉ là biết, hơn một năm qua, cuộc sống của Tạ Khinh Hàn thực sự rất mệt mỏi. Bởi vì hủy bỏ hôn ước mà anh đã tổn thất gần một phần năm tài sản, gia đình lâm vào bế tắc, Tạ Huyền Thanh tức tới mức suýt chút nữa đoạn tuyệt quan hệ cha con với anh

Những việc này Chu Tuyết không biết, cũng sẽ không hỏi về chúng. Mỗi lần mẹ cô muốn nói chuyện với cô về Tạ Khinh Hàn, cô đều sẽ lấy cớ có việc phải làm rồi ngay lập tức cúp điện thoại.

Thực sự không muốn nghe về Tạ Khinh Hàn, vất vả lắm mới có thể quên được anh, không muốn nhớ đến nữa.

Vì vậy, ngay cả sau khi Hoàng Dục nói với cô Tạ Khinh Hàn chưa kết hôn, cô cũng không tò mò về chuyện này. Chưa kết hôn thì sao Cho dù không kết hôn với Lâm Uyển Lâm thì sớm muộn gì anh cũng sẽ kết hôn với người phụ nữ khác. Hơn một năm kể từ khi cô đi, anh không hề tìm kiếm cô, thậm chí còn chưa một lần gọi điện cho cô.

Có lẽ anh đã quên rằng có một người như cô từ rất lâu rồi.

Chu Tuyết cảm thấy rằng mình đã thực sự trưởng thành, ít nhất cô không còn cố chấp như trước. Sẽ không còn giống như trước cố gắng đâm đầu, tới vỡ đầu chảy máu cũng không cam tâm quay đầu lại.

Những ngày thường nhàm chán đến mức mờ nhạt, may mắn thay Chu Tuyết đã quen với điều đó. Thời gian đi học trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã sắp tốt nghiệp. Ở New York suốt hai năm, cô không trở lại Bắc Kinh một lần nào. Mẹ cô thi thoảng rảnh rỗi sẽ cùng chú Tạ bay qua gặp cô, thấy cô mọi thứ đều ổn, cuối cùng mới yên tâm.

Lúc chuẩn bị tốt nghiệp, mẹ cô có đến gặp cô. Khi đó đúng lúc vừa nhận được tiền lương đã mời mẹ đến nhà hàng ăn tối.

Tò mò vì sao lần này chú Tạ không đi cùng bà tới, mẹ cô thở dài nói: “ Ông ấy bị cảm nhẹ, hai cha con bọn họ, mấy năm nay quan hệ rất căng thẳng “

Chu Tuyết rất ngạc nhiên, “Tại sao?”

Hà Lệ Trân nói: “Còn không phải vì vụ hủy hôn đó sao. Khi đó mọi việc đều đã chuẩn bị sẵn sàng, còn có mấy ngày nữa là đến đám cưới, nhưng Khinh Hàn đột nhiên nhất quyết muốn hủy hôn. Đương nhiên Lâm gia sẽ không đồng ý, gây náo loạn suốt một thời gian, cuối cùng Khinh Hàn vứt bỏ một dự án, rồi đưa cho Lâm tiểu thư một số tiền lớn việc này mới kết thúc.”

Chu Tuyết sững sờ, hỏi: “Tại sao anh ấy lại hủy bỏ hôn lễ?”

Hà Lệ Trân lắc đầu, “ Mẹ không biết, thằng bé ai hỏi cũng không nói, làm chú Tạ tức tới mức suýt nữa thì cắt đứt quan hệ cha con với Khinh Hàn “

Chu Tuyết mở miệng, muốn nói gì đó, lại đột nhiên cái gì cũng không nói lên lời.

 Cô chưa từng nghe qua về chuyện của Tạ Khinh Hàn, cũng không biết anh hai năm nay đã trải qua nhiều chuyện như vậy

“ A Tuyết, con định khi nào thì về?” Mẹ nắm tay cô đột nhiên hỏi.

Chu Tuyết im lặng rất lâu, nhìn mẹ rồi lắc đầu, “ Con đã quen nếp sinh hoạt bên này rồi, tính là sẽ không trở về “

“ Nhưng vẫn không thể ở bên ngoài mãi được” Mẹ cô rất không tán thành, khuyên cô: “A Tuyết, trở về đi con, trong nhà cũng có rất nhiều cơ hội làm việc.”

Chu Tuyết cười, thoải mái nói: “ Có lẽ đến khi con kết hôn sẽ trở về ha “

Hà Lệ Trân không biết cô đang cố ý nói sang chuyện khác, buông tiếng thở dài, ” Vì sao lại không thấy con có bạn trai vậy “

Chu Tuyết nói: ” Sao lại không có được, con yêu đương với rất nhiều người, chỉ là không kịp cho mẹ gặp, vừa mới chia tay rồi ”

Hà Lệ Trân nghe xong không biết phản ứng thế nào, cuối cùng bất đắc dĩ mà xoa xoa gò má của con gái mình, “Thật không hiểu con giống ai nữa.”

Chu Tuyết cười hì hì, “ Con là chính con nha “

Kỳ tốt nghiệp rất nhanh đã đến. Rất nhiều bạn học của cô lựa chọn về nước, cũng không ai nguyện ý rời ra quên hương tới nơi đất khách quê người, mọi người ai cũng muốn trở về với gia đình, có người còn đã sắp xếp hành lý xong xuôi, chỉ chờ tốt nghiệp là lập tức bay về nước

Chỉ có Chu Tuyết chọn ở lại, sau khi tốt nghiệp, cô thuận lợi xin vào một công ty, nhận được mức lương hậu hĩnh đầu tiên trong đời.

Khi nhận được tháng lương đầu tiên, cô đã gọi điện cho Hoàng Dục để khoe: “Ha ha, nếu cứ tiếp tục như vậy, trong vài năm nữa, tôi sẽ có vốn để mua nhà.”

Hoàng Dục ở đầu kia cười nói: “Nếu như cô trở về, không cần mấy năm nữa, lập tức là có thể có nhà riêng rồi “

Chu Tuyết giáo dục anh ta, “Hoàng Dục, cách suy nghĩ của cậu rất sai lầm. Làm người sao lại có thể luôn muốn dựa dẫm vào người khác được.”

Hoàng Dục trầm mặc một lúc, cuối cùng không nhịn được hỏi lại cô: ” Cô thực sự không trở về à? “

“ Ừm, không trở lại. Tôi ở bên này rất tốt, cũng đã có ý định kết hôn.” Chu Tuyết thỉnh thoảng lại nói ra những lời rất phóng khoáng, cũng không biết là thật hay đùa.

Hoàng dục gần như bị sốc, nói: “ Cô nói thật không? A Tuyết, đừng làm tôi sợ. Đối phương là người Trung Quốc sao? Tại sao lần trước không thấy cô nói gì? “

Chu Tuyết cười ha hả, nói: “ Cậu không biết hôn nhân chớp nhoáng hiện đang rất phổ biến à, Hoàng Dục cậu phải nhanh lên, mau chóng thoát độc thân khi còn trẻ, không là sau này không có ai muốn đâu đó. “

“A Tuyết…”

“ À. Đúng rồi, gặp Tạ Khinh Hàn thì thay tôi nhắc nhở anh ấy một câu, đừng kén chọn nữa, bây giờ còn không chịu kết hôn thì sau này không có ai muốn lấy nữa đâu. Con gái bây giờ chỉ thích mấy em trai trẻ tuổi, anh ấy sắp hết thời nổi tiếng rồi “

Hoàng Dục dở khóc dở cười: ” Cái này cô phải tự mình nói với Tạ tổng, chứ tôi có nghìn lá gan cũng không dám nói đâu “

“Được được,Hoàng Dục, hôm khác lại nói, bạn tôi mời tôi đi ăn cơm.”

Ngày hôm sau, Hoàng Dục lấy hết can đảm chuyền đạt những lời của Chu Tuyết cho Tạ Khinh Hàn.

Tạ Khinh Hàn nghe xong cũng không có chút tức giận nào, chỉ cười lạnh, ” Thật cảm ơn vì còn nhớ đến tôi “

Lúc đó Hoàng Dục thật sự có rất nhiều điều muốn hỏi, anh ta rất tò mò, rất muốn biết Tạ Khinh Hàn có từng yêu Chu Tuyết hay không. Đôi mắt kia của anh vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, rốt cuộc là đang nghĩ tới ai

Nhưng dù sao anh ta cũng không dám hỏi, vấn đề này quá riêng tư, Hoàng Dục không dám quá phận

Zhou Xue vẫn sống rất tự do khi một mình ra nước ngoài, cuối tuần đi du lịch châu Âu cùng bạn bè. Hãy chụp thật nhiều ảnh và gửi cho các bà mẹ để họ biết rằng mọi thứ đều ổn.

Chu Tuyết một mình ở nước ngoài vô cùng tự do, cuối tuần thì cùng bạn bè đi du lịch Châu Âu, còn chụp rất nhiều anh gửi cho mẹ để bà biết mọi thứ đều ổn

Cô tưởng rằng bản thân sẽ sống một cuộc sống như vậy mà không có bất kỳ sự xáo trộn nào, cho đến đêm giáng sinh năm 2020. Sau khi đi xem phim với bạn, cô đã gặp Tạ Khinh Hàn đứng ở trước cổng căn hộ của cô

Từ lần cuối gặp Tạ Khinh Hàn, đã ba năm trôi qua. Khi nhìn thấy anh từ xa, Chu Tuyết cho rằng bản thân bị hoa mắt. Hai người xuyên qua màn tuyết rơi, nhìn nhau một lúc lâu, cuối cùng Tạ Khinh Hàn mở miệng trước, ” Chu Tuyết, lâu rồi không gặp “

Trong nháy mắt, Chu Tuyết nhìn Tạ Khinh Hàn, chỉ cảm thấy giữa hai người có ngàn vạn sông núi, cách nhau đến cả nghìn năm, vạn năm. Dù chỉ mới có ba năm không gặp nhưng cảm giác như đã xa cách mấy đời người

Một lúc lâu sau, cô đi tới, hỏi anh: “Anh tới đây làm việc à?”

Tạ Khinh Hàn nhìn cô, nói: “Ừm, thuận tiện tới đây gặp em “

Chu Tuyết nhìn Tạ Khinh Hàn

Bỗng nhiên cảm thấy ông trời thật không công bằng, tại sao sau ba năm, anh không hề thay đổi mà lại càng ngày càng đẹp trai hơn

Cô cũng không hiểu tại sao sau ba năm, khi gặp lại Tạ Khinh Hàn, cô vẫn rất xúc động.

Nhưng may mắn thay, bây giờ cô đã học được cách kiểm soát cảm xúc

Tuyết rơi càng ngày càng dày đặc, Chu Tuyết hỏi: ” Anh ở khách sạn đúng không?”

” Đúng vậy ”

“Vậy tôi không mời anh lên nhà nữa.”

Tạ Khinh Hàn nhìn cô một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn trên lầu, hỏi: ” Không tiện à? “

Chu Dịch gật đầu.

Tạ Khinh Hàn nhìn chằm chằm cô, hỏi: “Có đàn ông? “

Chu Tuyết quay đầu nhìn anh, ” Không liên quan đến anh “

Tạ Khinh Hàn đứng đó, chăm chú nhìn Chu Tuyết.

Mấy lời này đã quá quen tai, Tạ Khinh Hàn không ngờ có ngày sẽ đến lượt mình.

” Có hơi lạnh, tôi lên lầu trước.” Quá đột ngột, Chu Tuyết thực sự không biết phải đối mặt với Tạ Khinh Hàn như thế nào, giờ phút này cô chỉ muốn tìm một chỗ rồi trốn đi

Cô xoay người đi vào căn hộ, Tạ Khinh Hàn nhìn bóng lưng của cô, lúc cô chuẩn bị bước vào cửa đã gọi cô dừng lại, “Chu Tuyết, bao giờ trở về?”