Ngày Phượng Hoàng Hoa Nở, Là Ngày Em Nhận Ra Anh!

Chương 2: Đi thử lễ phục cưới



Tại nhà lớn Thẩm gia...

Cả nhà Thẩm Thiên Hàn đang ăn tối. Trong khi hai vợ chồng Thẩm Thiên Thành vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ, còn người nào đó chẳng mơ màng ăn uống.

Thẩm phu nhân thấy con trai hôm nay có phần kì lạ, lo lắng hỏi:

- Sao con không ăn gì? Đồ ăn không hợp khẩu vị sao?

Thẩm Thiên Hàn giật mình ngưng dòng suy nghĩ, ngước nhìn mẹ bối rối đáp:

- Dạ không có ạ! Chỉ là...

- Hửm... Có chuyện gì sao?

Thẩm Thiên Thành thắc mắc.

Thẩm Thiên Hàn ngẫm một lát rồi ngồi lại chỉnh tề, anh quyết định trình bày với bố mẹ:

- Hôm nay con đã cầu hôn tiểu Nghi rồi!

- Cái gì?

Cả hai vợ chồng sửng sốt.

Bà Hoắc Nguyệt San tưởng mình nghe nhầm, hỏi lại anh lần nữa:

- Con nói lại mẹ nghe nào!

- Con cầu hôn tiểu Nghi rồi!

- Nó có đồng ý không?

Hai vợ chồng háo hức nắm tay mong chờ.

- Có ạ!

Một chữ "có" của anh khiến cả Thẩm gia vui như Tết.

- Hay quá ông ơi!

Hoắc Nguyệt San vỗ tay tán thưởng.

- Vậy mới là con trai ngoan của mẹ chứ!

- Ông ơi! Mau gọi trợ lý chuẩn bị quà cáp ngày mai qua thăm nhà ngay cho đúng thủ tục.

Nói xong bà lại nghĩ có gì không đúng:

- Không được. Mọi người ăn tiếp đi em phải đi ghi danh sách, không thể để thiếu cái gì được.

Nhìn dáng vẻ nôn nóng của Thẩm phu nhân mà hai người đàn ông chỉ biết lắc đầu bất lực. Thẩm Thiên Thành đùa nói:

- Không biết là ai cưới vợ luôn!

Trên lầu có tiếng vọng xuống:

- Tôi cưới vợ cho con trai ông, kiếm con dâu cho ông đấy!

- Ầy! Tôi có dám ý kiến gì đâu!

- Đó con thấy rồi chứ? Từ từ trải nghiệm nha con trai ngoan của ta!

- Riêng phần này con thấy bố con ta hẳn giống nhau rồi.

Hai người cười phá lên vui vẻ!

Có gì mà không vui được chứ. Hôn sự này được mong đợi từ lâu, hai nhà đã thân càng thêm thân.

Lại thêm chứng kiến lũ trẻ từ bé, xét về tư chất lẫn tính cách, bối cảnh, cả hai nên duyên sẽ không có gì thiệt thòi, nói đúng hơn là quá xứng đôi vừa lứa.

Bên Liễu gia, sự việc cũng tiến triển tốt đẹp. Cả hai nhà đều lên kế hoạch cho buổi gặp mặt gia đình ngày mai.

Mới sáng sớm, Thẩm gia đã cho người mang quà sang nhà gái. Đồ chất đầy cả một sân, khiến cả Liễu gia cũng cảm thấy hơi quá tay rồi.

- Chỗ này...tôi thấy cũng hơi nhiều quá ý!

- Chỗ này đều do tôi bỏ công chuẩn bị đấy! Sao để con dâu tôi chịu thiệt thòi được. Còn một xe nữa từ để tôi cho người chuyển vào luôn.

Mọi người cũng đến cạn lời với người mẹ chồng này. Vợ chồng Liễu gia còn mới lo gả con đi có phần không bằng ở nhà nhưng giờ thấy cảnh này cũng yên tâm rồi, tiểu Nghi của họ qua đó ít nhất cũng không chịu khổ.

Mọi ngươi cùng dùng cơm và trò chuyện rất vui vẻ.

Sau khi bàn bạc, họ quyết định 2 tuần nữa hôn lễ sẽ được tổ chức.

Có thể thấy là khá gấp rút nhưng đối với những gia tộc có thể hô mưa gọi gió như này thì việc chuẩn bị một hôn lễ từ A đến Z chỉ trong vài ngày là điều hết sức đơn giản.

Đúng thật là họ đang đẩy nhanh thời gian, nhưng đấy là đề nghị của Liễu gia. Hình như đằng sau che giấu điều gì đó không bình thường.

Hôm sau Thẩm Thiên Hàn đưa Liễu An Nghi đi thử đồ cưới ở cửa hàng áo cưới nổi tiếng bậc nhất nước X mà chủ ở đây là bạn thân của cô tên là Chử Ánh Kỳ.

Hai người được nhân viên tiếp đón nồng hậu và mời vào phòng VIP. Bà chủ Chử chào đón:

- Hôm nay hai vị khách quý đến đây thật vinh hạnh quá!

- Cũng thật vinh hạnh được bà chủ lớn trực tiếp tiếp đón!

Nói mấy câu khách sáo rồi hai cô gái này ôm lấy nhau:

- Cuối cùng cũng được uống ly rượu mừng của hai người rồi!

- Cuối cùng cũng được mặc váy cưới do nhà thiết kế hàng đầu làm ra rồi!

Hai người phụ nữ mừng rỡ ôm chầm lấy nhau chỉ có ai đó là không hài lòng vì bị lơ đi như người vô hình.

Thẩm Thiên Hàn cảm thấy mình còn sáng hơn bóng đèn trên trần nhà nữa, như anh đang cản trở tình bạn cảm lạnh này.

- Ôm nhau đủ rồi đó! Không phải còn phải thử đồ sao?

- Này! Anh đang ghen với tôi đấy à?

- Đúng vậy. Cô ấy chỉ nên để tôi ôm!

- Tên này bị tổng tài bá đạo nhập à?

Chử Ánh Kỳ thầm nghĩ.

- Tôi biết rồi. Giờ thì tôi mượn vợ anh một lát, thử váy xong sẽ trả cho anh!

- Tôi cho cô nửa tiếng. Thiên Hàn bá đạo trả lời.

Hai người bất lực nhìn nhau. Thiên Hàn lại ghế chờ ngồi, anh đọc vài quyển tạp chí để giết thời gian.

Chử Ánh Kỳ kéo Liễu An Nghi vào thử váy:

- Mình thiết kế cho cậu một bộ váy cưới có một không hai. Đảm bảo cậu sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất trên đời này!

- Thật không? Vậy tớ phải mau đi chiêm ngưỡng thôi.

Sau 30 phút làm tóc, trang điểm nhẹ, Liễu An Nghi khoác chiếc váy cưới được làm riêng lên người.

Chiếc váy có giá trị cực khủng lên tới con số mấy triệu đô.

||||| Truyện đề cử: Hậu Duệ Kiếm Thần |||||

Cô đang rất mong chờ xem biểu cảm của Thiên Hàn.

"Không biết anh ấy có thấy đẹp không nhỉ?"

Cô đứng sau tấm màn chuẩn bị cho màn xuất hiện.

- Thẩm Thiên Hàn! Anh đã chuẩn bị ngắm cô dâu xinh đẹp của anh chưa?

Lữ Ánh Kỳ chuyển lời.

Thiên Hàn nghe vậy liền hướng mắt vào tấm rèm, thái độ vô cùng tập trung.

Một... hai... ba...

Tấm rèm được kéo từ từ ra, An Nghi xuất hiện trước mắt trong chiếc váy cưới vừa lộng lẫy vừa sang trọng toát lên khí chất của một nữ hoàng khiến Thiên Hàn không thể rời mắt một giây phút nào.

- Em là cô dâu xinh đẹp nhất trên đời! Chiếc váy cưới thật hợp với em!

An Nghi mỉm cười hài lòng, cô xoay một vòng để anh nhìn thấy tổng thể chiếc váy.

Ánh Kỳ tự cảm thán bản thân:

- Đương nhiên phải đẹp rồi! Là do chính tay nhà thiết kế nổi tiếng này làm ra mà!

- Là do phu nhân tôi mặc gì cũng đẹp!

Nhân viên mang đến cho Thiên Hàn bộ vest cưới. Anh thay xong bước ra làm tất cả nhân viên đều thán phục. Với nhan sắc này thì đến ảnh đế cũng phải thua kém vài phần.

Thiên Hàn nắm lấy tay An Nghi trao cho cô một nụ hôn rồi cùng nhau đứng lên bục chụp một tấm ảnh báo cáo cho bố mẹ. Tấm ảnh nhanh chóng thu hút sự chú ý của tất cả thành viên, ai nấy cũng không ngớt lời khen ngợi vì sự quá đỗi đẹp đôi này.

Tại phòng làm việc của chủ tịch tập đoàn Liễu thị, Liễu An Lâm nhận được một tin tức từ trợ lý:

- Người bên nước Mỹ đã trở về rồi, ngày mai sẽ tới sân bay.

Liễu An Lâm sắc mặt có phần khó coi:

- Lúc này quay về là muốn gây chuyện hay sao?