Thông tin truyện

Nghe Lời

Nghe Lời

Tác giả:

Thể loại: ,

Nguồn: Wattpad.com/user/qiongyingg8
Trạng thái: Đang ra
Đánh giá: 10.0/10 từ 1 lượt
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, đô thị tình duyên, ngọt sủng, chậm nhiệt, điềm văn, lãng tử quay đầu, gương vỡ lại lành, HE
Nhân vật chính: Châu Ôn Yến & Trình Tuế Ninh (Luật sư trợ giúp pháp lý & Kỹ sư hàng không vũ trụ.)
Tình trạng bản gốc: Hoàn 85 chương + ngoại truyện.
Editor/Dịch giả: Ying.

Văn án

1. Trình Tuế Ninh nhìn thấy nhiều mặt của Châu Ôn Yến

Có lúc anh tràn đầy hăng hái và phấn chấn, cũng có khi nhìn anh dáng vẻ lang thang không kiềm chế, cũng thấy được các cô gái khác nhau trong lòng anh.

Nhưng lần này nhìn thấy anh, lại là lần khiến tim cô lỡ nhịp nhất.

Hôm đến dự sinh nhật của bạn, cô vào nhầm phòng, cũng tình cờ bắt gặp thân ảnh của anh.

Dáng vẻ lười biếng tựa trên sofa kia, trên tay là chiếc bật lửa, ngón tay đùa nghịch nó, có vẻ buồn chán.

Nương ánh lửa lập lòe, lúc sáng lúc tắt, cô gái đang ngồi cạnh anh vẫn cứ bắt chuyện, nói gì đó, anh chỉ là cười cười, nửa ngày mới đáp lại vài câu có lệ.

Cô quay về lại phòng bao, không biết trời xui đất khiến thế nào mà lại chủ động gửi cho anh tin nhắn: [ Bữa tiệc hôm nay có vui không? ]

Giây tiếp theo, anh trả lời: [ Em không đến, chả có gì thú vị.]

2. Sau này bọn họ chia tay, nhiều năm sau gặp lại trong một đêm mưa gió, khi đó cô bị bạn trai coi thường, thất bại thảm hại.

Anh bước qua đám đông vây quanh ân cần đến bên cạnh cô, không để ý đến ánh mắt cô dán chặt lên người anh, nắm lấy tay cô và nhét vào chiếc ô. Trong ánh sáng mờ ảo của đêm đông, anh rời tầm mắt nhìn xuống, nhẹ giọng nói: " Cầm lấy ô, đừng để dính mưa."

Vào giây phút đó cô mới biết, ngoại trừ anh những thứ khác đều là tạm bợ.

3. Có người bạn đã hỏi chuyện gì xảy ra sau đó, cô chỉ mỉm cười mà không nói gì.

Chỉ là mỗi năm ở Chùa Tây Viên, lúc mà trời quang mây tạnh, khói bếp lượn lờ, ở dưới tán cây ngân hạnh luôn có một cô gái nhỏ thành tâm cầu nguyện.

Vào ngày đầu tiên của năm mới, sư thầy mặc áo xanh nói do là người có duyên nên đã tặng cô một tờ giấy.

Cô mở ra xem, hiện vào mắt là nét chữ quen thuộc: 一岁一礼,得偿所愿  [Nhất tuế nhất lễ, đắc thường sở nguyện].

Có nghĩa là: Thêm tuổi mới như là thêm lễ phép và biết đối nhân xử thế hơn, hi vọng mọi việc đều có thể như ý muốn.

Cô vô thức quay đầu lại, trong biển người mênh mông, vừa đưa mắt là nhìn thấy ngay bóng lưng dịu dàng của anh ấy.

Bình luận truyện