[ABO] Nghĩa Công Chuẩn Quy Tắc

Chương 2



Lê Ngộ hôn hôn trầm trầm mang theo một thân tin tức tố trốn về nhà, xin nghỉ mấy ngày với giáo viên chủ nhiệm, thể lực không chống đỡ nổi ngủ thẳng đến sáng ngày hôm sau, mơ giấc mộng cổ quái kỳ lạ.

Cậu căn bản không nhớ được Hướng Dã có tiến vào khoang sinh sản hay không, trên cổ ngược lại là có một cái dấu răng rõ ràng, mảnh vỡ ký ức nối liền cùng nhau, chỉ có thể chắp vá ra thở dốc đứt quãng rên rỉ.

Đáng chết. Lê Ngộ nằm vào bồn tắm lau thân thể dính nhơm nhớp, lúc lau cổ sơ sẩy cọ huyết già đi, lộ ra thịt non hồng nhạt bên trong.

Lê Ngộ hít vào một ngụm khí lạnh, máu tươi kèm theo cảm giác đau đớn lóe ra, cúi đầu nhìn, khăn mặt cũng dính màu phấn hồng.

Lê Ngộ nhíu mày lại, xoa xoa mảnh da dẻ đã ửng hồng kia.

Đánh dấu tạm thời có tác dụng trong thời gian hạn định là chừng một tuần lễ nhỉ?

Nói cách khác, cậu phải mang tin tức tố của một Alpha xa lạ một tuần.

Lê Ngộ ngẩn người, lấy tay che lại đôi mắt chìm vào trong nước.

Hậu huyệt hơi sưng, chắc chắn bên trong cũng không tốt gì, nhưng lúc rửa cũng không phát hiện chất lỏng không rõ, có lẽ Lê Ngộ vẫn có thể cho là mình trước mắt là an toàn.

Nghĩa công kia tên là gì ta?

Cậu không nhớ ra được, thậm chí cũng không có quá nhiều kí ức với chuyện lúc phát tình.

Cmn, thời kỳ phát tình quả thực là kẻ cầm đầu ngăn cản nhân loại tiến bộ.

Đồng hồ báo thức xảy ra vấn đề không kêu, Lê Ngộ dậy trễ hơn mười phút so với lúc thường, nhanh chóng rửa mặt xong xuôi mặc áo khoác muốn chạy, chạy tới cửa lại ổn định, quay về phòng quàng khăn quàng cổ, che nửa tấm mặt.

Cậu vội vội vàng vàng ra cửa, trong hành lang vừa vặn có người xuống dưới, vốn cái này cũng không thể khiến Lê Ngộ chú ý, mà cũng chỉ phút chốc, cậu thấy được một tia mùi quen quen.

Lê Ngộ bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy một học sinh nam mặc đồng phục học sinh giống mình chậm rì rì xuống lầu, nghi hoặc liếc nhìn mình.

Cậu suýt nữa lăn xuống cầu thang, ổn vững vàng hô hấp làm bộ không nhìn thấy nhanh chóng xuống lầu.

Cái người kia chính là nghĩa công mấy ngày trước viện trợ cậu.

Hướng Dã không hiểu ra sao, tối hôm qua luyện tập xong không thêm quần áo đúng lúc làm cho hắn hơi cảm, mũi không thông, căn bản không biết đến cậu nhóc vừa nãy nguýt hắn là ai.

Nhưng nhìn dáng dấp thật giống như đã gặp nhau ở đâu đó.

Lê Ngộ lần đầu lên lớp mất tập trung.

Như là không chịu nổi một luồng tin tức tố như có như không trêu chọc, tuyến thể sau gáy từng trận toả nhiệt, nơi bụng nổi lên cảm giác hơi ê ẩm sưng. Vì để ngừa vạn nhất, Lê Ngộ tan học là vội vội vàng vàng chạy vào quầy hàng mua bình phun về, một lần dùng hết non nửa bình.

Cậu cuối cùng cũng coi như thể nghiệm được cái gì gọi là Alpha áp chế, loại lực chi phối kia đối với Alpha mà nói là kiêu ngạo khắc vào trong cốt tủy, vô luận Omega vận động bình quyền có oanh oanh liệt liệt ra sao, tại sinh lý A cùng O vĩnh viễn là hai thái cực.

Lê Ngộ đột nhiên chán ghét giới tính của mình, sách giáo khoa nói dù dễ nghe cũng đánh không lại một lần tin tức tố va chạm dã man.

Lê Ngộ phá thiên hoang tiêu sái thậm chí kinh động giáo viên chủ nhiệm, đều là phụ nữ Omega trung niên đến gần Lê Ngộ là biết xảy ra chuyện gì, không lên lớp mà đưa Lê Ngộ tới văn phòng, dò hỏi cậu có phải là bị xâm hại không hợp pháp không.

Cậu suy nghĩ một chút, tựa hồ cũng không thể xem như là "xâm hại".

Cha mẹ Lê Ngộ làm ăn ở nước ngoài, lưu một mình cậu ở nhà, ký túc xá Lê Ngộ cũng không ở quen. Vì thế cha mẹ hắn nhờ giáo viên chủ nhiệm hơi hơi chăm sóc một chút đứa nhỏ này, giáo viên chủ nhiệm vui vẻ đáp ứng cũng không do dự gật đầu.

Giáo viên chủ nhiệm lẽ ra có thể xem như là nhân vật tiên phong cho quyền O, vẫn luôn chưa từng nghe nói cô có bạn đời Alpha, không con thì coi học sinh như con, truyền vào quan niệm cho học sinh cũng coi như tiền vệ, từ phương diện nào đó tới nói thậm chí có hơi quá khích.

Lê Ngộ lại bị cưỡng chế nghỉ ba ngày, nhất định phải cho cậu khôi phục trạng thái mới bằng lòng cho phép cậu trở lại trường.

Lê Ngộ cảm thấy mình thật sự là ngu xuẩn muốn chết.

Kéo lâu như vậy, thuốc ức chế vẫn quên mua.

"A..."

Cậu luôn sốt nhẹ, trong bụng cũng không thoải mái, nhìn dáng dấp phân hoá phát tình cũng chưa kết thúc, cậu cũng không thuộc về loại hình "người bình thường".

Giả như bây giờ đi ra ngoài mua thuốc ức chế, có lẽ sẽ phát tác ở trên đường.

Trong cơ thể còn sót lại tin tức tố Alpha miễn cưỡng áp chế động dục nhiệt lại rục rà rục rịch, mà Lê Ngộ rõ ràng chẳng bao lâu nữa sẽ rơi vào cảnh khốn khó như mấy ngày trước, mà đánh dấu tạm thời trên cổ hiển nhiên đang hạn chế sự lựa chọn của cậu.

Hoặc là nhẫn nhịn, hoặc là đi tìm nghĩa công lúc đó viện trợ cậu.

Mà nghiêm chỉnh mà nói hoạt động viện trợ đã kết thúc, sau đó liên lạc lại thì không trong phạm vi chương trình bảo vệ Omega, sẽ bị hiểu thành tự chủ kén vợ kén chồng.

Kén vợ kén chồng...

Lê Ngộ nhắm mắt lại thở phào, hai má hồng hồng, phồng lên như bánh bao.

Thế nhưng nghĩa công kia ở trên lầu, men theo mùi là có thể tìm tới, chỉ cần hiện tại cậu ra cửa là được rồi. Lê Ngộ mang theo đánh dấu tạm thời, từ sinh lý sẽ không thể bị cự tuyệt.

Quỷ ấy, cậu mới không cần mặt dày mày dạn quấn lấy.

Lê Ngộ đeo khẩu trang màu đen, che hơn nửa khuôn mặt, đỡ tường chậm rì rì đi ra ngoài, trong tay siết chìa khóa cửa.

Hôm nay là chủ nhật, nếu người kia là học sinh Nhất Trung nhất định sẽ nghỉ.

Đúng, Lê Ngộ đang vả mặt mình bôm bốp. Cậu xoa xoa mắt, chậm rì rì bò hai tầng, chìa khóa cộm làm đau cả tay.

Không biết hắn có ở nhà không. Lê Ngộ đứng ở trước cửa chống trộm do dự không quyết định, tay nhỏ ngừng lại trước chuông cửa khẽ run. Nơi này chỉ có mùi của người kia, cho nên có thể trừ tình huống người kia ở cùng người nhà, vì vậy tới cửa đưa x an toàn hơn một tầng.

"..."

Lê Ngộ hít sâu một chút, nhắm mắt lại ấn vang chuông cửa.

"Đến đây."

Sau một loạt tiếng bước chân cửa trực tiếp được mở ra, Lê Ngộ đần người, người này không rõ phương pháp sử dụng của mắt mèo hả?

"Cậu là..."

Hướng Dã mới nhìn còn sửng sốt một chút, Lê Ngộ nghiêng mặt sang bên, ngón tay trắng nõn sờ lên tai, một sợi tóc đen mềm mại rối tung buông xuống, khẩu trang bị cậu cởi ra.

"Nhận ra tôi không?"

Lê Ngộ ngẩng đầu lên đối diện với Hướng Dã, hai má bị ngộp đến đỏ lên.

Hầu kết Hướng Dã lăn lăn, hắn ngửi thấy được mùi tin tức tố Omega nhạt nhẽo.

"Nhận ra..."

Lê Ngộ áp sát một bước, kéo dây áo khoác xuống một chút, lộ ra dấu răng hồng nhạt trên cổ, nơi đó đã sắp khép lại.

"Là anh làm à?"

Hướng Dã tay chân luống cuống, theo bản năng muốn nói xin lỗi:

"Là tôi, xin..."

"Phụ trách không?"

Lê Ngộ nói xong câu đó là cắn chặt răng răng, có thể nhìn ra được cằm cậu siết rất chặt, quai hàm hơi phồng lên.

Cậu cố chấp nhìn chằm chằm đôi mắt Hướng Dã, nhìn qua dữ dằn, chỉ có điều loại uy hiếp cả người đều là mùi sữa cũng không thể đưa đến tác dụng thực tế gì.

"Cái gì...?"

Hướng Dã không nghĩ tới phát triển thế này, không kịp phản ứng lại. Ai biết biểu tình của Lê Ngộ trong nháy mắt thay đổi, hơi có chút dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi.

"Tôi nói, anh chịu trách nhiệm không?"

Như là cho Hướng Dã một cơ hội cuối cùng, Lê Ngộ nhẹ nhàng thở dài mới nói ra câu nói này, vẫn là ánh mắt cố chấp lại kiên trì.

"... Phụ trách?"

Vành mắt Lê Ngộ ửng hồng, quay người muốn đi, bị Hướng Dã kéo cánh tay lại.

"Chờ một chút, giờ cậu thế này còn muốn đi đâu?"

Lê Ngộ không lên tiếng, hơi xấu hổ kéo kéo cánh tay nhỏ.

"Tùy tiện đi, cám ơn anh."

"Tôi phụ trách, tôi nhất định phụ trách. Cậu đi vào trước đi."

Kịp thời đại não cuối cùng cũng coi như bắt đầu vận chuyển, Hướng Dã nửa dỗ mời Lê Ngộ vào trong phòng, vừa đóng cửa là cởi áo khoác của Lê Ngộ.

"Có phải là cậu còn trong kì phát tình không? Lúc đó cần phải tiêm cho cậu một mũi, cậu chạy nhanh như vậy."

Lê Ngộ không lên tiếng, rất ngoan ngoãn mà theo hắn thao túng. Hướng Dã sờ sờ trán Lê Ngộ, thuận tiện kiểm tra đồng tử và mạch đập, đều không dị thường gợn sóng, biểu hiện động dục nhiệt bình thường.

"Tình huống bây giờ còn ổn, dùng thuốc ức chế cũng có thể đè xuống."

"Vạn nhất không đè được?"

Lê Ngộ cau mày lắc lắc tóc mái, hơi không kiên nhẫn.

"Tới tìm anh là phương thức giải quyết hiệu suất an toàn cao nhất, nói không chừng tôi vẫn luôn bị vây trong động dục nhiệt cũng là bởi vì tin tức tố của anh."

Hướng Dã gật gật đầu, bấm bấm cằm Lê Ngộ.

"Có thể, nhưng tôi phải nhắc nhở cậu, lúc đó cậu không có sử dụng hệ thống đánh giá, quan hệ viện trợ của chúng ta nghiêm chỉnh mà nói đã kết thúc, bây giờ là cậu cầu viện tôi, tôi không cần kiêng kỵ thân phận nghĩa công của tôi."

"Anh muốn đánh dấu tôi chứ gì?"

Lê Ngộ mặt không hề cảm xúc, làm Hướng Dã sặc.

"...... Không, thế nhưng tôi chắc chắn sẽ không làm việc theo quy củ như vậy."

"Tùy anh đấy."

Lê Ngộ kéo ống tay áo ở nhà của Hướng Dã, nghiêng đầu lộ tuyến thể ra, một câu phí lời cũng không nói.

Hướng Dã chân thực bị khiếp sợ rồi, hắn căn bản chưa từng thấy Omega như vậy, đâu chỉ là không làm bộ, quả thực là không làm bộ.

"...???"

Omega sảng khoái như vậy thật sự tồn tại sao?

Đầu Hướng Dã đầy dấu chấm hỏi, vòng lấy eo Lê Ngộ hôn môi liếm láp tuyến thể, da dẻ thả lỏng thuận tiện xúc được tin tức tố phân bố giảm bớt cảm giác đau đớn.

"A..."

Cảm giác được thân thể Lê Ngộ bắt đầu ấm lên, tin tức tố gia tốc phân bố, Hướng Dã hơi có cảm giác, một loại cảm giác sung sướng.

Tuyến thể lại một lần nữa bị đâm xuyên, Lê Ngộ siết chặt áo Hướng Dã, nơi cổ họng tiết ra một hai tiếng rên rỉ khàn khàn. Đánh dấu tạm thời tuyên bố kết thúc, Hướng Dã đưa tay vào trong áo len đen của Lê Ngộ, cách chất áo len mỏng manh gảy đầu v* nhếch lên của Lê Ngộ.

"Anh..."

Phần eo Lê Ngộ hơi cong, trong nháy mắt nhíu mày lại tập trung nhìn Hướng Dã, trong ánh mắt có khiển trách vô hình.

"Bạn học, đọc thầm một lần lời tôi vừa nói đi."

Hướng Dã mỉm cười giả tạo, trực tiếp mở khóa quần cậu ra.

"A..."

Lê Ngộ cắn răng, động dục nhiệt tăng lên làm cho cậu vô lực phản kháng, thậm chí muốn mở chân nghênh tiếp hành động dâm loạn của Hướng Dã.

Con mẹ nó nghĩa công Alpha chuẩn quy tắc, phải cấm tiếp xúc mới được.