Nghịch Tập Trọng Sinh: Để Em Chủ Động!!!

Chương 39: Trả giá



Mộ Cẩn Y biết được chuyện của Bạch Thị là vào buổi sáng ngày hôm sau, cô xem điện thoại mới biết được. Sau khi cô đọc xong những bài báo có liên quan đến Bạch Thị thì mới nhìn Lãnh Cao Tuấn, sau đó khẽ nói: “Anh nói với bác Sam chuyện của Bạch Chu hả?”

Chưa đến một ngày mà Bạch Thị đã loạn thành như thế. Mộ Cẩn Y cảm thấy chỉ có Lãnh Bác Văn và Diêu Bội Sam mới có khả năng làm ra những chuyện này. Hơn nữa hai người họ có tiếng là người bênh con, trong lòng bọn họ con trai họ làm gì cũng đúng hết. Nếu như Lãnh Cao Tuấn nói chuyện này với bọn họ để bọn họ chèn ép Bạch Thị còn nghe được. Nhưng mà bây giờ hai vợ chồng Lãnh Bác Văn đang ở nước ngoài xa xôi. Mà bọn họ chỉ dùng có một ngày ngắn ngủi đã thu mua được Bạch Thị rồi, cũng đỉnh thật sự?

Mộ Cẩn Y vốn không hề nghĩ rằng dựa vào sức mạnh của một mình mình thì Lãnh Cao Tuấn cũng có thể khiến cho Bạch Thị rơi vào tình cảnh như thế này.

Nghe thấy những lời Mộ Cẩn Y nói, Lãnh Cao Tuấn hơi ngẩn người, sau đó anh gật đầu nói: “Ừ.”

Mộ Cẩn Y nhận được câu trả lời của Lãnh Cao Tuấn thì cảm thấy vô cùng ấm áp. Cô thật sự không nghĩ rằng ba mẹ của Lãnh Cao Tuấn lại có thể vì cô mà làm đến mức này. Đã rất lâu rất lâu không có ai làm chỗ dựa cho cô rồi, từ trước tới nay cô vẫn luôn một thân một mình, dường như cô đã quên mất cảm giác có người để dựa dẫm là như thế nào rồi.

Khoảnh khắc này đột nhiên Mộ Cẩn Y cảm thấy rất may mắn, may mắn vì cô có thể sống lại, may mắn vì cô đã đồng ý làm vợ của Lãnh Cao Tuấn. Nếu không cô e là cả đời này cô cũng sẽ không được hạnh phúc như thế. Mà hạnh phúc này với cô mà nói vô cùng quý giá.

Mộ Cẩn Y gật đầu, sau đó cô ghi lòng tạc dạ ơn đức này, sau đó lặng lẽ ăn bữa sáng.

Cô vẫn luôn yên lặng như thế, ngược lại Lãnh Cao Tuấn cũng quen với việc cô như thế rồi, anh gắp cho cô một miếng trứng rán rồi nói: “Em ăn nhiều một chút, tối nay anh tới đón em tan làm.”

Hôm qua cô bằng lòng ở nhà nghỉ ngơi một ngày, đối với cô mà nói đã rất hiếm thấy rồi, Lãnh Cao Tuấn cũng không làm trễ nải công việc của cô nữa.

Mộ Cẩn Y gật đầu, sau đó cô nhìn Lãnh Cao Tuấn rồi nói: “Chân của anh không tiện, không cần đến đón em đâu, em sẽ bảo Đỗ Nguyên và Đằng Tứ Minh đưa em tới.”

Tối qua Đỗ Nguyên và Đằng Thấy đã liên lạc với cô, nói buổi tối hai ngày trước bọn họ bị mấy vệ sĩ của Bạch Chu vây lấy, khi đó đã biết có chuyện chẳng lành nhưng cũng hết cách, bọn họ không thoát ra được. Đợi đến khi bọn họ thoát được thì Lãnh Cao Tuấn đã đưa Mộ Cẩn Y đi rồi.

Nhắc đến Đỗ Nguyên và Đằng Tứ Minh, Lãnh Cao Tuấn lại nhíu mày lại, anh nói: “Hai tên vệ sĩ đó của em không được, sa thải họ đi, anh sẽ chọn cho em hai người khác.”

Mộ Cẩn Y lắc đầu: “Hôm đó chỉ là việc ngoài ý muốn thôi, bọn họ cũng theo em mấy năm nay, em cũng quen rồi, tạm thời không cần đổi.”

Lãnh Cao Tuấn nhíu mày lại, Mộ Cẩn Y không đợi anh lên tiếng mà đã nắm lấy bàn tay anh rồi dịu dàng nói: “Anh phải biết là nếu như người khác có ý đồ xấu thì sẽ luôn tìm ra được cơ hội, chuyện này cũng không thể trách họ hoàn toàn được, anh nói xem?”

Lãnh Cao Tuấn không vui trong lòng nhưng trông thấy Mộ Cẩn Y dịu dàng nắm lấy bàn tay anh nhưng lại nói chuyện với anh bằng giọng điệu thương lượng, cho dù anh có muốn phản đối thì cũng không nói được gì.

Phải biết là, trên thương trường, cô là người có tiếng là nói một là một. Có thể để cho cô nói chuyện với mình bằng giọng điệu này thật ra đã không dễ dàng gì rồi.

“Được rồi.”

“Anh yên tâm, người giống như Bạch Chu vẫn là thiểu số, lần sau sẽ không xảy ra những chuyện như thế này nữa đâu.” Mộ Cẩn Y nhìn Lãnh Cao Tuấn có vẻ như rất không vui, cô nhỏ giọng an ủi một câu.

“Biết rồi, em mau ăn đi, lát nữa anh sẽ bảo Trần Lương đưa em đến công ty.”

“Được.”

Nhà họ Bạch ỷ vào việc mình có quyền có thế, bình thường bắt nạt không ít người, lần này Bạch Thị gặp phải chuyện thế này, cũng có khối người bỏ đá xuống giếng. Nhưng mà trong mấy ngày tới Bạch Thị sẽ phá sản rồi. Sau khi Bạch Chu điều trị xong vết thương thì bị bắt lại. Nhà họ Bạch cũng không có khả năng đọ sức, Bạch Chu ngồi tù đã là chuyện ván đã đóng thuyền rồi.

Đám người bình thường bị anh ta trêu chọc không dám đắc tội với anh ta. Nếu như anh ta không động vào Mộ Cẩn Y có thể anh ta vẫn có thể ung dung tự tại nhưng mà đáng tiếc anh ta đã động đến người anh ta không nên động vào, gặp họa thì cũng phải chịu vậy thôi chứ biết sao.

Còn ba mẹ của Bạch Chu, cũng vì không dạy dỗ con trai cho tốt mà phải trả một cái giá thê thảm.

Biết chuyện nhà họ Bạch cũng không có cơ hội tìm đến mình nữa, Mộ Cẩn Y thở phào nhẹ nhõm, chuyện này cũng coi như xong.

Nghỉ ngơi một ngày, công việc chất đống cũng không phải là ít, Mộ Cẩn Y bận đến đầu bù tóc rối. Tiểu Quách gõ cửa đi vào, anh ta còn cầm theo mấy bức thư trong tay.

“Sếp Mộ, ở đây có mấy bức thư, viết rõ là cần chị tự mình ký nhận, chị có muốn xem không?”

“Thư ư?” Mộ Cẩn Y ngẩn người. Cô nhớ ở kiếp trước cũng có người viết thư cho mình, khi đó Trang Đông Quân cũng ở đây. Trang Đông Quân thấy cô bận rộn nên đã đọc thư hộ cô. Sau khi đọc xong anh ta nói với Mộ Cẩn Y, nói là người hâm mộ Mộ Cẩn Y viết. Khi ấy Mộ Cẩn Y đã rất yêu Trang Đông Quân rồi thế nên cô đã để anh ta xử lý.

Tiểu Quách gật đầu, anh ta cười nói: “Đúng vậy, nhưng kỳ lạ thật đấy, vậy mà vẫn có người viết thư cho sếp Mộ ạ.”

“Đưa đây tôi xem nào.” Mộ Cẩn Y dừng làm việc lại.

“Vâng.”

Tiểu Quách đưa mấy bức thư đến trước mặt của Mộ Cẩn Y, Mộ Cẩn Y mở thư rồi lấy thứ đồ trong đó ra. Bên trong là mấy tờ giấy A4, bên trên in chi chít chữ.

Mộ Cẩn Y đọc qua nội dung của bức thư. Bấy giờ cô mới biết hóa ra đây là đứa trẻ ngày xưa đã từng nhận được sự giúp đỡ của ông cô. Người đó thi đỗ một trường đại học nổi tiếng, hiện giờ cũng đã tốt nghiệp rồi. Sau đó anh ta ở bên ngoài rèn giũa hai năm, cảm thấy mình có năng lực rồi nên muốn tới làm việc ở Mộ Thị, làm việc để trả ơn.

Sau khi Mộ Cẩn Y đọc xong bức thư cô lại đọc CV kèm theo. Khi cô đọc được CV của người đó thì sững người. Cô nhớ ở kiếp trước sau này Chung Cửu Long đã tự mình thành lập công ty của riêng mình. Anh ta có năng lực xuất chúng, chỉ trong thời gian năm năm ngắn ngủi công ty của anh ta đã được lên sàn chứng khoán. Có rất nhiều dự án anh ta thực hiện đều giành được thành công.

Sở dĩ Mộ Cẩn Y biết Chung Cửu Long là vì cô gặp được anh ta trong một lần tham gia tiệc rượu. Khi đó suýt chút nữa cô đã bị một lão sếp già sờ mó, là Chung Cửu Long đã cản lại cho cô, thế nên cô có ấn tượng rất sâu sắc với người này.

Mộ Cẩn Y không ngờ trước khi Chung Cửu Long thành lập công ty của riêng mình anh ta đã muốn tới đây để trả ơn, hơn nữa ma xui quỷ khiến thế nào lại bị Trang Đông Quân từ chối nữa.

Mộ Cẩn Y lại đọc thêm vài bức thư khác nữa, đều không khác gì Chung Cửu Long. Có người tên là Quan Đại, cũng là học trò được ông ngoại giúp đỡ, cũng tốt nghiệp từ đại học danh tiếng. Có thể nhận thấy từ CV của anh ta, anh ta cũng là một người giỏi giang.

Ngoài ra còn có một người tên Cố Thiên Lạc, cũng là một người vô cùng tài giỏi. Anh ta là một luật sư rất nổi tiếng. Cô nhớ ở kiếp trước có rất nhiều công ty muốn mời Cố Thiên Lạc về làm cố vấn pháp luật cho công ty mình, người tìm Cố Thiên Lạc thưa kiện lại càng nhiều không kể xiết. Nhưng mà lần này Cố Thiên Lạc lại muốn đầu quân làm cố vấn pháp luật cho Mộ Thị.

Mộ Cẩn Y đều đọc hết mấy bức thư này. Những người này đều đã nói rất rõ ràng ý đồ của mình trong thư. Bọn họ đều muốn vào tập đoàn Mộ Thị, với tư cách là trả ơn giúp đỡ.

Nếu như không phải đã từng chết một lần, có khả năng Mộ Cẩn Y sẽ không dám dùng những người này, vì dù sao thì cô cũng không biết được thực lực của bọn họ mà. Mà nay nếu như đã biết rồi thì tất nhiên cô sẽ không bỏ qua những nhân tài như thế. Cô bảo Tiểu Quách tìm thời gian hẹn gặp mặt bọn họ.