Nghịch Thiên Chi Nữ Kiều Ngạo

Chương 156



Mà cũng trong khoảng thời gian một tuần này, Mạch Chúc luôn bám sát theo Hàn Băng, dẫn nàng đi xem quần thể kiến trúc cùng thưởng thức những món ngon, thậm trí ngay cả thanh lâu cũng len lén dẫn nàng vào một lần.

Hàn Băng từ lúc xuyên tới đại lục này còn chưa từng tiến vào nơi như vậy nên cũng có chút hứng thú tò mò.

Lần đó bị Mạch Chúc kéo đến gian phòng lầu hai, lại gọi thêm một vài cô nương tiến vào hầu hạ, Hàn Băng tỏ ra bình tĩnh liếc mắt nhìn qua một lượt, trong lòng một lần nữa cảm thán về độ can đảm của Mạch Chúc.

Đúng là không khí của cổ đại trong lành, dưỡng ra toàn là mỹ nữ xinh đẹp, kiểu dáng gì cũng có! Từ mi thanh mục tú đến trong sáng ngây thơ, quyến rũ mị hoặc đều có đủ cả!

Khi hai người đang hứng thú uống rượu các cô nương rót cho, nghe ca xướng của ca kỹ thanh lâu bên dưới thì bỗng nhiên Tầm Niệm đạp cửa sổ bước vào, dọa cho nhóm oanh yến trong phòng sợ hãi hét toáng lên, co rúm lại một chỗ.

Sau đêm đó, Hàn Băng được yên tĩnh hai ngày liên tục không bị Mạch Chúc đến làm phiền.

....................

"Được rồi, ta đi đây!" Hàn Băng gật dầu với Mạch Chúc cùng Tầm Niệm, liếc nhìn qua một vài gương mặt quen thuộc mấy ngày gần đây, không chút do dự quay người nhảy lên xe ngựa.

"Băng tiểu đệ, đi đường cẩn thận nha! Nếu có cơ hội ta sẽ đi thăm đệ!" Mạch Chúc gõ vào thân xe, dõng dạc nói.

"Được." Hàn Băng vén rèm cửa sổ ra, nhìn nàng trả lời.

"Phong Dương thành luôn chào đón ngươi, Băng công tử." Mạch Kỳ Quân nghiêm túc nhìn nàng, ánh mắt bình tĩnh pha lẫn nuối tiếc khi không giữ được nhân tài.

"Ân nhân, thượng lộ bình an!" Hạ Vọng đứng trong đám đông vẫy tay với nàng hét lên, khuôn mặt non nớt rưng rưng nước mắt.

A Ngũ đánh xe ngựa chậm rãi đi ra khỏi cổng thành, Nam Thiên Sang ngồi cạnh hắn cúi đầu chăm chú đọc y thư trong tay, môi hơi mím lại.

Hàn Băng ngồi dựa vào đệm mềm sau lưng, lấy một cuốn sách mới trong không gian Vô Thần ra, nghiêm túc học tập.

Trong không gian có rất nhiều cuốn sách hay, nội dung cũng vô cùng đa dạng phong phú. Có luyện đan, châm cứu, độc dược, cổ trùng, trận pháp, tu luyện...

Mà trên tay nàng hiện tại chính là một quyển sách nói về trận pháp, bìa ngoài cùng ghi bốn chữ Trận pháp bí tịch.

Ở kiếp trước khi vẫn còn là một sát thủ, Hàn Băng chỉ có thể thấy nội dung của những trận pháp này qua một vài mẩu sách cổ hoặc văn tự cổ trong những thạch động bí ẩn, âm thầm nghiên cứu rất lâu mới hiểu ra được một số cách phá giải!

Những cách thức xuyên qua trận pháp trong Động Quỷ cũng là thành quả nghiên cứu rất lâu của nàng trong kiếp trước, thật không ngờ lại có thể thành công đi qua.

Trận pháp bí tịch trong tay Hàn Băng ghi chép vô cùng đầy đủ, từ những nguyên liệu chuẩn bị đến cách bày trận, cách lợi dụng yếu tố thời gian, cách tránh né và phá giải.

Mặc dù nội dung trong bí tịch cực kỳ tối nghĩa và khó hiểu nhưng Hàn Băng vẫn chậm rãi ghi nhớ rồi phân tích, vận dụng trí não và vốn từ của bản thân mà giải nghĩa những cổ văn trong sách.

Mấy ngày qua vì để chứng minh bản thân giải nghĩa đúng hay sai, Hàn Băng còn lấy đá Tinh Tử được Tiểu Cầu cắn nhỏ ra thử nghiệm. Mỗi lần như vậy, Tiểu Cầu đều sẽ âm thầm ăn vụng mất một góc không nhỏ, sau đó lại nằm lăn ra ngủ như chết.

Đối với hành động ăn vụng này của vật nhỏ, Hàn Băng mắt nhắm mắt mở cho qua.

Dù sao hiện tại nàng có một không gian riêng biệt, cũng đã chôn Tinh Tử nguyên vào một nơi phù hợp để nó tự phát triển, cả đời cũng không lo lắng thiếu đá Tinh Tử để sử dụng.

Thậm chí Băng Nguyên Tinh cũng được nàng tìm một vùng khí hậu lạnh giá để vào, bày một trận pháp dẫn khí nhỏ xung quanh để Băng Nguyên Tinh hấp thu và phát triển.

Những hạt giống thu thập được cùng các loại thảo dược hái dọc đường, Hàn Băng cũng tự tay trồng vào khu dược điền gần nhà gỗ, rất nhiều hạt đã nảy mầm phát triển thành cây non.

So sánh với thời gian chúng phát triển tự nhiên ở bên ngoài nhanh hơn không biết bao nhiêu lần!

Không chỉ như vậy, những thảo dược không kịp thu hái sẽ không bị héo rũ mà còn phát triển to lớn hơn, tiếp tục lấy cây gốc vốn có đó mà đâm hoa kết trái!

Đối với Hàn Băng, một không gian thần kỳ như vậy đột nhiên rơi vào tay nàng, chính là một kỳ ngộ vô cùng lớn!

Hiện tại nàng đang học theo bên trong Trận pháp bí tịch, sắp xếp những viên đá Tinh Tử nhỏ bé thành một vòng tròn.

Trận pháp ước chừng bằng một bàn tay người lớn đặt trên sàn xe ngựa, được Hàn Băng chỉnh sửa lại liên tục mấy lần mới dừng lại.

Xác nhận không có điểm sai sót nào, Hàn Băng liền dựa theo chỉ dẫn, rót nội khí vào viên đá được chọn làm mắt trận.

Chỉ trong nháy mắt, đá Tinh Tử giống như được gió cuốn mà bay lên giữa không trung, tại chỗ xoay tròn chuyển động.

Hàn Băng nghiêng đầu nhìn trận pháp hoạt động, lại tiếp tục theo bí tịch viết, giữa trận pháp đặt một viên đá Tinh Tử cỡ ngón tay đã nhỏ máu của nàng.

Điều động nội khí, Hàn Băng ép khí lưu trong đá Tinh Tử ra, bao bọc lấy toàn bộ trận pháp.

Trận pháp bị khói trắng bao phủ trong nháy mắt, từ vị trí của những nơi đặt mắt trận bắt đầu phát ra tiếng "xoẹt xoẹt" ma sát, sau đó lần lượt những vị trí khác cũng phát ra tia sáng trắng xem lẫn màu tím nhạt.

Đùng! Rầm!

Từ giữa trận pháp lơ lửng trên không đánh xuống một tia sét nhỏ, trực tiếp đánh xuống sàn xe ngựa, đục thủng một lỗ lớn.

Tuấn mã bên ngoài bị âm thanh đột ngột đó làm hoảng sợ, hí lên một tiếng dài, có chút mất bình tĩnh muốn lao đi lại bị A Ngũ thuần thục khống chế.

"Ca ca làm gì vậy? Vừa rồi có âm thanh..." Nam Thiên Sang vén rèm xe ngựa lên, chớp mắt nhìn lỗ thủng dưới sàn xe vẫn đang bốc khói. "Đây là...?"

"Thử nghiệm có chút quá tay! Không sao đâu!" Hàn Băng đã nhanh tay thu lại trận pháp trước khi Nam Thiên Sang nhìn vào, hơi mỉm cười trả lời hắn.

Nam Thiên Sang nhìn lỗ hổng đó nuốt nước bọt một cái, thầm nghĩ nàng đây là thử nghiệm cái gì a? Mạnh đến nỗi trực tiếp đục một cái lỗ trên sàn xe ngựa mà không cần binh khí luôn!

A Ngũ cũng liếc vào nhìn một cái rồi quay đi, trong lòng mơ hồ tìm ra được đáp án, lại càng thêm kính trọng thán phục chủ mẫu tương lai này!

Vô tình tạo ra chấn động lớn như vậy, Hàn Băng lập tức im lặng ngồi học tập, cẩn thận ghi nhớ trong đầu rồi chờ đợi lúc khác thực hành. Nàng không muốn xe ngựa đang đi trên đường vì nàng không cẩn thận mà đột nhiên nổ "đùng" một cái đâu a!

Mà Tiểu Cầu sau chấn động vừa rồi cũng giật mình tỉnh dậy, giương to đôi mắt đen láy nhìn nàng, chi chi chít chít vài tiếng khiển trách rồi lại tiếp tục chui vào vạt áo nàng nằm ngủ.

Mọi người được nghỉ hè hết chưa nè?! Những bạn nhỏ nào vẫn còn phải ôn thi và thi hãy cố lên nhé, chúc các bạn nhỏ may mắn và đạt thành tích tốt nhoa! 🍀🍀🍀