Nghiêm Tổng, Em Yêu Anh

Chương 9



“Nghiêm Trình. Anh đùa tôi đấy à”

Nghiêm Trình ấy thế mà lại đem chuyện gia đình ra để đùa giỡn. Hàn Uyển Đình như mất bình tĩnh, hai tay cô bấu chặt, nước mắt cũng sắp rơi xuống hai gò má nhưng đã được cô kìm lại. Biết mình đã đùa quá trớn, Nghiêm Trình liền giải thích.

“Hàn gia là một trong những gia tộc lớn nhất nhì cái thành phố M này, cô nói xem chỉ trong phút chốc có thể phá sản sao? Ngay cả đứa con nít lên ba cũng biết là không thể nào.”

Hàn Uyển Đình không trả lời anh, trên gương mặt vẫn giữ nguyên nét uất ức khi bị người khác vạch vết thương lòng của mình ra.

“Được rồi, cô giả làm bạn gái giúp tôi đối phó với mẹ tôi, đổi lại tôi sẽ giúp cô điều tra về việc của gia đình cô. Giám đốc Hàn thấy thế nào?”

Vừa rồi cô bị anh tạt cho một gáo nước lạnh, cô không tin lời anh nói nhưng cô biết anh chính là tia hy vọng cuối cùng, chỉ có anh mới có thể giúp được cô. Hàn Uyển Đình dè dặt hỏi lại.

“Anh nói thật?”

“Ừ”

Thế là Hàn Uyển Đình gật đầu đồng ý giúp đỡ Nghiêm Trình. Buổi chiều, cả hai theo địa chỉ của Nghiêm phu nhân đã gửi để gặp gỡ đối tượng xem mắt của Nghiêm Trình.

Cả hai dừng xe ở một nhà hàng sang trọng, Hoàng tiểu thư được sắp xếp là đối tượng xem mắt ngày hôm nay. Cả người Hoàng tiểu thư toát lên một vẻ nhẹ nhàng, đằm thắm. Cô đã có mặt từ sớm để đợi anh.

Nghiêm Trình cùng Hàn Uyển Đình tay trong tay bước vào bên trong nhà hàng, cả hai phải luôn ở trong trạng thái thân mật hết mức có thể, điều này khiến cho Hàn Uyển Đình có chút không quen. Đổi lại, Nghiêm Trình trông có vẻ rất hưởng thụ sự thân mật này của cả hai.

Cả hai đi đến gần, Hoàng tiểu thư nhìn thấy anh đến cùng một cô gái khác, trông họ rất thân mật cô cũng hiểu ra đôi chút, nét mặt căng thẳng của cô lúc nãy cũng hoàn toàn biến mất.

Nghiêm Trình kéo ghế cho Hàn Uyển Đình ngồi rồi mới ngồi xuống bên cạnh cô, đôi tay lại không yên phận vòng qua ôm lấy eo của cô.

“Chào Hoàng tiểu thư, tôi là Nghiêm Trình”

“Chào Nghiêm tổng, tôi là Hoàng An Thư. Vị này là?” Hoàng An Thư đưa tay về phía Hàn Uyển Đình.

“Cô ấy là bạn gái của tôi”

“À”

Hàn Uyển Đình cứ nghĩ sẽ có một màn kịch gì đó đặc sắc lắm nhưng đổi lại là sự bình tĩnh cộng với một chút vui vẻ hiện lên trên khuôn mặt của Hoàng tiểu thư khiến cho cô hơi khó hiểu.

“Xin lỗi Hoàng tiểu thư, như cô cũng đã thấy, tôi đã có bạn gái, chúng tôi quen nhau đã nhiều năm, vì vẫn chưa công khai nên mới có sự việc ngày hôm nay, thất lễ rồi”

“À không, Nghiêm tổng đừng hiểu lầm. Hôm nay tôi đến đây cũng chỉ muốn nói rõ là tôi cũng như anh, tôi cũng đã có bạn trai, anh ấy hiện đang làm việc tại nước ngoài. Vì vậy, hôm nay tôi đến đây chính là muốn nói rõ chuyện này.”

“Tôi sẽ nói lại với gia đình của mình chuyện này, sẽ không để cả hai phải khó xử”

“Cảm ơn cô, Hoàng tiểu thư”

“Không cần khách sáo, tôi giúp anh cũng như tôi đang giúp bản thân mình mà thôi.”

Hàn Uyển Đình được một phen ngớ cả người, cái quái gì đang xảy ra vậy? Mọi chuyện cũng rõ ràng, không ai làm khó ai, trong chuyện này người được lợi lớn nhất chắc chắn là Hàn Uyển Đình.

Ba người ngồi được một lúc thì Hàn Uyển Đình và Nghiêm Trình phải quay trở về công ty.

“Hoàng tiểu thư, chúng tôi còn có việc, xin phép đi trước”

“Được”

“Chúng cô hạnh phúc nhé”

“Cảm ơn anh. Hai người cũng rất đẹp đôi, chúc hai người hạnh phúc”

Nghiêm Trình nghe Hoàng tiểu thư khen ngợi anh và cô đẹp đôi, trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua. Trái lại, khuôn mặt của Hàn Uyển Đình vì lời nói kia mà đỏ cả lên, trong lòng hận không thể xé anh làm trăm mảnh.

“Hoàng tiểu thư, tạm biệt” Hàn Uyển Đình đưa tay chào tạm biệt.

“Tạm biệt”

“Cô rất xinh đẹp, Hoàng tiểu thư hạnh phúc nhé”

Cả hai ra xe để trở về công ty. Nghiêm Trình không nghĩ mọi chuyện lại dễ dàng như vậy. Hàn Uyển Đình nhìn anh đang chăm chú lái xe, liền nhanh nhảu lên tiếng.

“Chuyện tôi hứa giúp ngài tôi cũng đã làm xong, ngài cũng đừng quên những gì ngài đã hứa”

“Ai nói với cô là đã xong?”

“Không phải Hoàng tiểu thư cũng đã có bạn trai rồi sao, chuyện tôi hứa với ngài tôi cũng đã làm xong. Ngài đừng có lật lọng” Hàn Uyển Đình tưởng anh nuốt lời liền xù lông nhím.

“Những gì tôi hứa với cô, chắc chắn tôi sẽ làm được”

“Nói như vậy còn nghe được”

“Nhưng khi mẹ tôi muốn kiểm tra, cô phải giúp tôi”

“Được. Không thành vấn đề”

Chỉ cần anh có thể giúp cô điều tra cái chết của ba mẹ cô, cô sẽ đánh đổi tất cả. Cô không cam tâm khi cái chết của ba mẹ mình bị đổi trắng thay đen.

Nghiêm Trình vừa đỗ xe vào hầm xe của công ty thì Nghiêm phu nhân liền gọi đến.

“Nghiêm Trình, anh muốn mẹ tức chết anh mới vừa lòng có phải không?”

Nghiêm Trình ra dấu hiệu cho Hàn Uyển Đình biết mẹ anh gọi đến, cô cũng rất biết điều mà phối hợp với anh.

“Nghiêm phu nhân à, người có cần phải chửi con trước mặt con dâu tương lai của người như vậy không chứ. Con cũng cần mặt mũi của mình mà”