Ngoài Vùng Kiểm Soát

Chương 30: Cân nhắc [h]



Tính đến giờ phút này, Giản Thịnh Nam đã không tài nào tiết chế được dục vọng của bản thân, vừa tiến vào anh đã hung hăng mà làm cô.

Âm thanh da thịt va vào nhau từng tiếng 'phành phạch' vang lên mỗi lúc càng rõ ràng hơn, cùng với đó là vô vàng những âm thanh ám muội khác..

Giản Thịnh Nam một bên dùng thứ to lớn giữa hai chân không ngừng tiến lùi bên trong nơi ấm áp se khít của cô, một bên thích thú đùa nghịch cùng hai hạt đậu đã hưng phấn đến dựng đứng kia, khuôn mặt tràn ngập vui sướng vùi vào hõm vai cô tận hưởng dòng khoái lạc đang dâng trào.

"Doãn Niệm, em là người đầu tiên khiến tôi thoả mãn đến như vậy!"

Nói xong câu đó, Giản Thịnh Nam dường như cũng cảm giác được nơi đó của cô càng hút chặt mình hơn, bất ngờ anh vươn tay mở bịt mắt và chiếc thắt lưng đang trói hai tay cô ra.

Doãn Niệm cố mở mắt nhìn về phía trước nhưng mọi thứ vẫn còn rất mơ hồ, phải đến một hồi lâu sau cô mới có thể nhìn rõ được.

Hiện tại, do cô đang cúi đầu nên thứ đầu tiên đập vào mắt cô chính là khung cảnh hai người đang giao hợp.

"Ahhh..chậm thôi..." Trước sự tấn công quá dồn dập của người đàn ông, hai tay đang chống đỡ trên sàn nhà của Doãn Niệm đã bắt đầu run rẩy.

Giản Thịnh Nam thấy vậy liền đổi sang một tư thế khác. Anh ôm cô đến một góc tường, để chân trái của cô vắt qua khuỷu tay mình, sau đó anh dũng tiến vào.

"Ahhh.." Cảm giác được vật to lớn ấy lấp đầy một lần nữa cuốn trôi toàn bộ lý trí của Doãn Niệm, đôi tay cô nhất thời mất kiểm soát quàng qua cổ anh, khuôn mặt xinh đẹp đã rơi vào trạng thái đê mê không lối thoát.

Được một lúc, Giản Thịnh Nam bỗng vươn tay cởi bỏ áo sơ mi cùng áo lót cho cô, đến khi nửa thân trên của Doãn Niệm đã hoàn toàn trần trụi, anh mới cúi đầu thưởng thức đôi gò bồng hấp dẫn kia.

"Ahhh...sâu quá...ahh..ahhh.." Lúc này, Giản Thịnh Nam đã bắt đầu động thân, ở tư thế này, mỗi cú thúc eo của anh đều chạm đến nơi sâu nhất bên trong cô, điều này khiến Doãn Niệm gần như thét lên trong niềm khoái lạc.

"Làm chuyện linh tinh này rất sướng có đúng không?"

"Tôi không biết..ah...ahh..."

Giản Thịnh Nam khẽ hôn lên môi cô: "Sau này chúng ta sẽ làm chuyện này thường xuyên hơn, kể cả khi tôi đã kết hôn với Đoan Mộc Lam thì chuyện này cũng sẽ không chấm dứt.."

...

Sau 2 giờ đồng hồ, căn phòng rốt cục cũng khôi phục lại vẻ yên tĩnh vốn có.

Trên giường lớn, Giản Thịnh Nam nhẹ nhàng rút ra khỏi người cô, ngay lập tức nơi tư mật của Doãn Niệm liền tuôn ra một dòng chất lỏng màu trắng đục.

Doãn Niệm đang nằm dưới thân anh cũng mơ hồ cảm nhận được điều này, cô biết vừa rồi anh đã đem toàn bộ mầm móng của mình phóng thẳng vào bên trong cô.

Trải qua trận kích tình này, toàn bộ thể lực của cô như đã bị anh rút cạn.

"Tại sao vẫn chưa đi?" Doãn Niệm giữ nguyên tư thế, nhàn nhạt hỏi anh một câu.

Giản Thịnh Nam vẫn đang nhìn chằm chằm vào cơ thể trần trụi của cô, khi nghe được câu hỏi này, ánh mắt có phần suy ngẫm của anh cũng không hề lay động.

"Tôi đang cân nhắc đến việc để em sinh cho tôi một đứa con." Giản Thịnh Nam cúi đầu đặt lên vai cô một nụ hôn, anh thực sự muốn cô sinh cho mình một đứa con: "Tôi biết em sẽ không chấp nhận chuyện này, nhưng đáng tiếc, em không có lựa chọn thứ hai!"

Những lời anh vừa thốt ra, đối với Doãn Niệm mà nói thực sự quá khó để tiếp nhận.

Anh muốn cô sinh con cho anh trong khi bản thân là người sắp có gia đình, anh muốn cô lấy danh phận gì để sinh con cho anh đây?

Hơn nữa, anh không sợ chuyện này sẽ phá hỏng kế hoạch trả thù của mình sao? Nói thế nào thì hiện tại quan hệ của hai người vẫn là anh trai và em gái.

Điều quan trọng là cô chưa từng nghĩ đến việc sẽ sinh con cho anh.

Hôm đó, rõ ràng anh là người đã đưa vỉ thuốc tránh thai kia cho cô, cũng chính anh là người đã nói với cô rằng mình sẽ không kết hôn và sinh con, vậy mà bây giờ anh lại thay đổi chủ kiến.

Phải công nhận anh là một con người rất khó nắm bắt, đã vậy lại còn rất độc tài!

"Tôi có câu này muốn hỏi anh."

"Nói đi!"

Đối diện với ánh mắt vô cùng sắc lạnh của người đàn ông, Doãn Niệm vẫn điềm tĩnh cất giọng: "Tại sao người sẽ kết hôn với anh và người sẽ sinh con cho anh, lại không cùng là một người?"

Giản Thịnh Nam nghiêm giọng đáp: "Bởi vì tôi thích như vậy, được chưa?"

Doãn Niệm bất giác trút tiếng thở dài, cũng không nói thêm bất cứ điều gì, mệt mỏi khép mắt lại.

"Nghỉ ngơi đi, tôi phải quay về tập đoàn làm việc rồi." Dứt lời, Giản Thịnh Nam cố nán lại để nhìn cô thêm một lúc rồi mới rời giường đi vào toilet.