[Ngôn Tình] Bác Sĩ Thiên Tài (Tần Lạc)

Chương 13: Biến bản thân thành trò cười



Thấm Thanh Lan nghĩ đến câu hỏi lúc trước Giang Bắc Minh đã nói kia, rằng muốn để chính cô cho phép anh lên giường với cô mà cố gắng Cho nên bây giờ Giang Bắc Minh làm như vậy, mặc dù cô cho là Giang Bắc Minh đang tự giúp chính bản thân anh, nhưng cô cũng biết chuyện này Giang Bắc Minh không giúp được gì cả, nếu muốn giúp thật thì cũng sẽ chỉ càng giúp cảng vội mà thôi! Lục Kỳ Yến kia là ai? Là một ngôi sao lớn đó! Mình còn không thể với tới, sao Giang Bắc Minh có thế liên hệ được cơ chứ? Điều này sao lại có thể được cơ chứ? Vậy thì rõ ràng là anh ta đang khoác lác rồi! Lúc này Thấm Thanh Lan có vẻ hơi hối hận về chuyện vì để kích động cho Giang Bắc Minh nỗ lực hơn mà đồng ý yêu cầu kia của anh ta.

Thật không ngờ rãng, bây giờ Giang Bắc Minh lại có thế bắt đầu khoác lác bất kế hậu quả ra sao.

Nếu để anh gọi điện bảo Lục Kỳ Yến kia đến đây thật, vậy thì chính mình cũng sẽ bị bẽ mặt trước Giang Bắc Minh mất thôi! Bởi vì Giang Bắc Minh chắc chắn, nhất định không thế nào gọi Lục Kỳ Yến đến đây được! *Tin anh đi!” Giang Bắc Minh gửi cho Thấm Thanh Lan một ánh mắt khẳng định và nói: “Em chỉ cần nói cho anh biết, Lục Kỳ Yến làm người đại diện cho chúng ta có được không thôi? Nếu có thể được, thì bây giờ anh sẽ gọi điện bảo cô ta đến đây ngay lúc này!” “Được… được… được mài!”

Lý Hoa Hoa ở phía sau lớn tiếng nói: “Giang Bắc Minh, tôi nói cho.

anh biết, đúng là cô ta có thế làm người đại diện cho công ty của vợ anh thật, chẳng những đủ điều kiện mà còn vượt quá cả mong đợi cơ.

Cho nên nếu như cô ấy có thể đến làm người đại diện cho công ty vợ anh, chắc chắn nhà họ Tống sẽ rất vui vẻ, còn khen thưởng cho vợ anh nữa cơ.

Thế nên anh mau gọi điện bảo Lục Kỳ Yến đến đây đi!” “Được!” Giang Bắc Minh gật đầu, sau đó lấy ra một tờ giấy ghi số điện thoại Lục Kỳ Yến mà cô ta đã tự tay viết lên rồi đưa cho anh trong túi áo ra “Giang Bắc Minh, đừng bảo với tôi rằng trên tờ giấy này là số điện thoại di động của Lục Kỳ Yến thật đấy nhé?” Lý Hoa Hoa thấy Giang Bắc Minh lấy ra một tờ giấy đầy nếp gấp, lập tức cố kìm nén ý cười trong lòng hỏi *Đúng vậy!” Giang Bắc Minh khẽ gật đầu nói *Vậy anh nói cho tôi biết xem, tờ giấy này anh nhặt được ở chỗ nào thế?” “Là do Lục Kỳ Yến cho tôi đấy!” “Thật vậy ư, một ngôi sao lớn như Lục Kỳ Yến mà có thế lấy một tờ giấy ra rồi viết số điện thoại di động của mình lên, xong lại đưa cho anh á?” Lý Hoa Hoa hỏi, cô ta sắp không nhịn được mà cười ra thành tiếng rồi Chuyện này thực là rất khôi hài mà! Giang Bắc Minh lúc bấy giờ, trông cực kỳ giống những tên điên của cả nhà họ Lý trong bệnh viện tâm thần kia.

Không phải trông vô cùng giống mà phải là giống nhau y như từ một khuôn đúc rat Thẩm Thanh Lan thấy hành động lúc này của Giang Bắc Minh, còn cả cảnh tượng Lý Hoa Hoa cố ý đùa giỡn anh nữa.

Cô tức giận đến run rấy cả người, cầm cặp lồng lên đi thẳng ra khỏi văn phòng đến phòng họp bên cạnh! Thật sự không muốn đứng ở đó thêm nữa, quá mất mặt rồi! “Đúng đó!” Giang Bắc Minh gật đầu, lúc này số điện thoại đã nhập xong, phía bên kia cũng nhận máy rất nhanh.

“Cô đang làm gì thế?” Sau khi nối máy, Giang Bắc Minh hỏi.

*Tôi đang nghỉ ngơi trong khách sạn ấy, tôi có một buổi hòa nhạc cá nhân vào buổi tối, anh có muốn đến đó xem không? Lát nữa tôi sẽ bảo người ta gửi vé cho anh luôn!” Lục Kỳ Yến nhận được điện thoại của Giang Bắc Minh, có vẻ rất kích động mà nói.

“Đợi tới tối rồi nói sau, công ty của vợ tôi hiện giờ đang thiếu một người làm đại diện, nếu cô có rảnh thì đến đây một chuyến ngay nhé!”

Giang Bắc Minh nói với Lục Kỳ Yến.

“Được, bây giờ tôi qua chỗ đấy ngay, ở chỗ nào?”

*Trụ sở chính của tập đoàn nhà họ Thấm!” Giang Bắc Minh nói Điện thoại treo ở đó.

Lý Hoa Hoa nhìn về phía Giang Bắc Minh và hỏi: “Quyết định xong rồi? Lục Kỳ Yến muốn tới làm người đại điện cho vợ anh?” *Ừ!” Giang Bắc Minh gật đầu.

“Không tồi, rất là tốt, anh lợi hại ghê, đúng là không ngờ tới mà!” Lý Hoa Hoa giơ ngón tay cái với Giang Bắc Minh, nói tiếp: “Một cô nàng Lục Kỳ Yến đã công khai nói rằng không nhận quay chụp cho thương mại, không nhận bất luận quảng cáo gì.

Vậy mà Giang Bắc Minh anh chỉ mới nói mấy câu mà đã chạy tới đây.

Hơn nữa đến cả phí lên sân khấu cũng không thèm bàn tới.

Giỏi ghê đấy Giang Bắc Minh, anh đúng là thần tượng của tôi!” Biếu hiện của Lý Hoa Hoa trông thì có vẻ đang ca ngợi vô cùng, nhưng trên thực tế cô ta đã sắp cười ra tiếng rồi! Thật là con mẹ nó, chuyện này rất buồn cười ấy! Khoác lác như thế, chỉ sợ rằng đến cả đứa trẻ ba tuổi cũng chẳng dám làm! Giang Bắc Minh đương nhiên có nghe ra những kinh thường trong đó.

Bản thân anh có thể mời Lục Kỳ Yến đến, ngay cả dấu chấm câu cũng có trong lời nói của Lý Hoa Hoa, nhưng anh cũng không giải thích gì cả.

Dù sao lát nữa Lục Kỳ Yến tới đây, đến lúc đó vẻ mặt của Lý Hoa Hoa chắc hắn sẽ rất dễ nhìn cho mà coil Khoảng chừng mười phút sau, Thấm Thanh Lan cũng ăn cơm xong rồi, lại trở về bên trong văn phòng *Thấm Thanh Lan, Thẩm Thanh Lan!” Lý Hoa Hoa đứng lên ngay tức khắc, nói với Thẩm Thanh Lan: “Cô đoán xem ban nãy chồng cô vừa làm gì nào? Anh ta gọi điện cho Lục Kỳ Yến, bảo cô ấy lập tức tới đây.

Hơn nữa còn chưa bàn bạc gì đến phí lên sân khấu cả, mà Lục Kỳ ‘Yến nhà người ta đã đồng ý rồi.

Cô nói xem, chồng của cô có phải rất giỏi, rất lợi hại hay không?”

Thấm Thanh Lan rất bất đắc dĩ liếc nhìn Giang Bắc Minh một cái, trước kia tại sao mình không phát hiện Giang Bắc Minh thích ăn nói khoác lác thế nhí? Chút thiện cảm với Giang Bắc Minh nhờ trải qua hai chuyện lúc trước của Thấm Thanh Lan giờ phút này chẳng còn lại tí tạo nào Thậm chí cô đã bắt đầu cảm thấy hơi chán ghét cái tính cách hay khoác lác này của Giang Bắc Minh! “Giám đốc Thẩm!” Lúc này thư ký đột nhiên xông vào từ phía sau: “Giám đốc Thẩm, Lục Kỳ Yến, là Lục Kỳ Yến tới đây đó!!!” “Cô nói cái gì cơ?” Thẩm Thanh Lan sửng sốt, quay ngoắt đầu nhìn về phía thư ký và hỏi.

*Lục Kỳ Yến đến đây rồi ạ!” Thư ký nói: “Hiện giờ cô ấy đã ở trước sảnh công ty của chúng ta, hơn nữa còn nói là tới để làm người đại diện cho công ty của chúng ta nữa!” Trước sảnh! Vừa rồi thư ký cũng nói rằng Lục Kỳ Yến đang ở trước sảnh công ty! Trong nháy mắt, trên mặt hai người Lý Hoa Hoa cùng Thấm Thanh Lan đều lộ ra biếu tình khó mà tin nối.

Chẳng lẽ Giang Bắc Minh thật sự mời được Lục Kỳ Yến tới ư? Còn Giang Bắc Minh lại chỉ nhàn nhạt nói: “Bây giờ tôi sẽ bảo thư ký đi đón cô ngay!” Ngắt điện thoại, Giang Bắc Minh nói với thư ký: “Đến trước sảnh công ty, đón Lục Kỳ Yến đến đây”

Thư Ký không nhúc nhích mà nhìn về phía Thấm Thanh Lan.

Thấm Thanh Lan gật đầu nói: “Đi đi”

Lý Hoa Hoa dùng vẻ mặt hoảng sợ nhìn Giang Bắc Minh: “Giang Bắc Minh, đừng bảo với tôi là anh mời được Lục Kỳ Yến đến thật đấy nhé?”

“Nội dung cuộc gọi vừa rồi chắc cô cũng nghe thấy nhỉ?” Giang Bắc Minh nói với Lý Hoa Hoa: “Nếu cô còn chưa tin, lát nữa Lục Kỳ Yến đến đây rồi, tự cô thấy chẳng phải sẽ biết hay sao?”

“Anh làm thế nào mà có được số điện thoại di động của Lục Kỳ ‘Yến? Hơn nữa sao Lục Kỳ Yến có thế đồng ý tới đây làm người đại diện cho anh được?” Thẩm Thanh Lan cũng có vẻ mặt nghỉ ngờ nhìn về phía Giang Bắc Minh, lúc trước không tin thật, nhưng giờ Lục Kỳ Yến đến đây rồi thì không phải cô không tin nữa Nhưng cô thật sự không sao hiểu nổi, vậy mà Giang Bắc Minh, một tên vô dụng bất lực chỉ biết ở nhà nấu cơm giặt giũ phục vụ cho người khác, lại có thế mời được Lục Kỳ Yến sao? Lý Hoa Hoa cũng ôm trong lòng nghỉ ngờ như vậy và nhìn về phía Giang Bắc Minh! Trong lòng cô ta giờ đây đầy những chẳng hiểu ra sao và buồn bực, một phần chẳng hiếu ra sao giống Thẩm Thanh Lan, còn buồn bực là do bản thân vì muốn chỉnh Thấm Thanh Lan mà đã mời hết những ngôi sao có thể mời rồi.

Vốn tưởng rằng Thẩm Thanh Lan sẽ chẳng mời thêm ai được nữa.

Thế mà ngờ đâu, ông chồng vô dụng này của cô ta lại có thể mời Lục Kỳ Yến tới! Ban đầu mình đến đây là định chế giểu người khác, nhưng không nghĩ tới lại đúng như lời Giang Bắc Minh vậy, khiến bản thân trở thành một trò cười!