[Ngôn Tình] Bác Sĩ Thiên Tài (Tần Lạc)

Chương 156: Làm sáng tỏ



Thầm Thanh Lan gật gật đầu, nói.

“Ông nội, con biết rồi, sau này con sẽ đề phòng thật kỹ lưỡng!”

“Ừ“ Ông cụ Thẩm gật gật đầu, nói: “Lần này, chuyện của họ không thành công, khẳng định sẽ ghi hận trong lòng, nói không chừng thời điểm sau này sẽ gây ra tác động từ những mặt khác, con nhất định phải chú ý thật kỹ, phòng bị cho tốt, những chuyện giống như lúc nấy, tuyệt đối không thể xảy ra thêm lần nào khác”

Sau khi ra ngoài nhà cũ của nhà họ Thầm, thành phố đã lên đèn rực rỡ.

Hai người Giang Bắc Minh và Thẩm Thanh Lan, không trực tiếp trờ về nhà, mà lái xe đi tới bệnh viện.

Bốn người bệnh này, ð trong phòng chăm sóc đặc biệt ICU quan sát sau hai ngày, đều không phát hiện ra được tình huống đặc thù, cho nên, lúc này đã được chuyền đến phòng bệnh bình thường đề tiếp tục theo dõi.

Bởi vì sức ành hường của Thầm Thanh Lan, cho nên, Trương Kiệt xếp cho bọn họ phòng bệnh này, tuy không phải phòng bệnh VIP, nhưng tất cả đều là phòng bệnh đơn, không giống các phòng nhiều người khác, ở phòng này có thể ngủ ngon giấc không ai quấy rây.

“Giám đốc Thẩm tới rồi à.

Cậu Minh, cậu cũng tới rồi sao”

Nhìn thấy Giang Bắc Minh và Thầm Thanh Lan tới thăm người thân của họ, những người thân trong gia đình bệnh nhân đều có biều hiện vô cùng mến khách.

“Tình hình hiện tại của cậu bé ra sao rồi?” Thầm Thanh Lan hỏi, cùng Giang Bắc Minh đem giỏ trái cây tới, đặt bên tủ mép giường bệnh.

Người bệnh này là một đứa trẻ mười ba tuồi, thời điểm cậu bé mua đồ uống là sau khi tan học, trên đường về nhà, cảm thấy khát nước, cộng thêm hôm đó thời tiết nóng bức, đã mua một lon nước lạnh, không ngờ tới, sau đó lại xuất hiện những chuyện như vậy.

“Tình huống hiện tại của thằng bé rất tốt” Mẹ của cậu bé cười nói với Thầm Thanh Lan: “Vừa rồi thằng bé còn ăn cơm tối, tinh thần và trạng thái đều không tồi, bác sĩ cũng nói, dựa theo khả năng hồi phục của thằng bé, nhiều nhất là một tuần sau đã có thể xuất viện rồi.

Chẳng qua, bời vì ảnh hưởng tới gan, sau này có khả năng phải uống thuốc thêm một thời gian nữa, mới có thề đủ làm gan hoàn toàn bình phục trở lại.” “Đúng vậy”

Giang Bắc Minh gật gật đầu, nói: “Bời vì ảnh hường tới lá gan, cho nên cần một thời gian dài đề hồi phục lại hoàn toàn, nhưng không sao hết, chỉ cần kiên trì uống thuốc, khôi phục chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.” “Cảm ơn cậu, cậu Minh”

Bố của cậu bé tiến lên cầm lấy tay của Giang Bắc Minh, cảm kích nói: “Nếu không nhờ cậu, mạng sống của thằng bé ngay cả khả năng cứu lại cũng không có, hơn nữa, tôi nghe bác sĩ trong bệnh viện nói, thuốc cậu cho thằng bé uống, còn tốt gấp mấy lần so với thuốc do nhóm bác sĩ của bệnh viện bọn họ kê đơn, họ nhìn thấy gan của thằng bé bây giờ hồi phục nhanh như vậy, đều cảm thấy rất kinh ngạc”

“Chỉ cần cậu bé có thề khỏi hẳn là được rồi.

Giang Bắc Minh cười cười, nói.

Phương thuốc này chính là một vị thuốc có từ một thời gian dài bên trong sông, đã sớm trở thành một vị thuốc chuyên trị cho gan, hiệu quả vô cùng cao, đặt trong trình độ chữa bệnh hiện tại, quả thật không có bất cứ một loại thuốc nào có thể sánh bằng được.

“Cảm ơn, cảm ơn, thật sự vô cùng cảm ơn mọi người.” Bố mẹ của cậu bé, đối với Giang Bắc Minh và Thẩm Thanh Lan không ngừng tỏ vẻ biết ơn.

Tiếp đó, hai người họ lại đi thăm ba bệnh nhân còn lại, tình trạng phục hồi của họ so với cậu bé này không kém hơn quá nhiều, hiệu quả thực sự rất tốt, phỏng chừng cũng đều là ở lại quan sát thêm vài ngày thì có thề xuất viện rồi.

Bên cạnh đó, người nhà của ba bệnh nhân này, cũng đều tỏ vẻ cảm tạ với Giang Bắc Minh và Thẩm Thanh Lan, hoàn toàn không giống như lúc đầu, nhìn thấy Thầm Thanh Lan, hoàn toàn có bộ dạng của một người nhìn thấy kẻ thù vậy.

“Tổng giám đốc Lan, tôi nghe nói, sự việc đồ uống lần này đã điều tra rõ rồi?” Một người nhà trong đó mờ miệng dò hỏi.

Thầm Thanh Lan gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, mọi chuyện đã được điều tra rõ ràng rồi, là có người hãm hại công ty của chúng tôi, cố ý hạ độc.”

“Tổng giám đốc Lan, có chút chuyện chúng tôi cũng không hiểu lắm”

Người nhà bệnh nhân nói: “Nhưng mà, chúng tôi hôm nay đã trò chuyện cùng nhau, cảm thấy cô và cậu Minh này là người tốt, cho nên, nếu cô muốn mở một cuộc họp báo, chờ đến lúc đó, chúng tôi cùng cô tới hiện trường, giúp hai người làm sáng tỏ sự việc một chút.

Chỉ sợ những người như chúng tôi tới đó không được tác dụng gì, nhưng mà, chúng tôi có thể nói rõ, hai người trấn an người nhà của người bệnh như chúng tôi ra sao, tiến hành bồi thường với chúng tôi như thế nào, chúng tôi tin tưởng, nếu nói mấy chuyện này ra, cái nhìn của người khác với hai người hẳn là sẽ tốt hơn một chút.”

“Đúng vậy, Tổng giám đốc Lan, đến lúc đó mờ cuộc họp báo, chúng tôi cũng đi tới đó giúp cô làm sáng tỏ!”

“Đúng vậy, chúng tôi đều đi hết.”

“Được, tôi đây xin được cảm ơn mọi người trước.” Thầm Thanh Lan gật gật đầu, khom lưng với mọi người, tỏ vẻ cảm tạ.

Quả thực, sự tình hiện giờ hoàn toàn được điều tra rõ ràng, cuộc họp báo, cũng cần nắm chắc thời gian tuyên bố, nhưng mà, mặc dù như vậy, Thẩm Thanh Lan cũng biết, công ty bên này, khẳng định sẽ vì một thời gian dài bị chậm trễ mà mất thời gian công trạng, rốt cuộc, làm người tiêu thụ lấy lại sự tin tường, cũng không dễ dàng như vậy bao giờ! Trước mắt, điều duy nhất có thể làm, cũng chính là tận lực làm nhiều việc một chút, khiến trong lòng người tiêu thụ, thông qua nhiều chuyện như vậy, có thể lấy lại sự tin tường từng chút từng chút một.

Tập đoàn Lý thị, bên trong phòng làm việc của Lý Hoa Hoa.

Lúc này đã là 9 giờ hơn tối, Lý Hoa Hoa vậy mà vẫn còn ở trong phòng làm việc.

Mà lúc này, ở trong phòng làm việc của cô ta, còn có một người phụ nữ khác, ngồi ở đó.

Người phụ nữ này, không phải ai khác, chính là em họ của Thẩm Thanh Lan, Thẩm Thanh Huyền.

“Cô nói, chuyện này, đã bị Giang Bắc Minh điều tra ra được?”

Lý Hoa Hoa nhìn về phía Thầm Thanh Huyền, cau mày hỏi.

“Đúng vậy!” Thầm Thanh Huyền gật gật đầu, nói: “Hiện tại Trần Nhất Luân, và xưởng trường Lục Văn Bình đều đã bị bắt, vẫn may, chúng tôi vẫn luôn ám chỉ cho Trần Nhất Luân, khiến Trần Nhất Luân một mình gánh hết các tội danh này, không để lộ chúng tôi ra.

Lý Hoa Hoa nghe vậy, lập tức cười cười, nói: “Không ngờ tới đó, Giang Bắc Minh này, cư nhiên lại trở nên lớợi hại như vậy, chúng ta ần nấp kỹ như vậy, cư nhiên chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, đã bị anh ta điều tra ra được.”

“Chủ tịch Lý, hiện tại chúng tôi nên làm gì đây?”

Thầm Thanh Huyền nói.

“Chuyện này đã bị điều tra ra rồi, nhớ kỹ Thầm Thanh Lan chắc chắn sẽ mờỡ một cuộc họp báo, cứ như vậy đi, đến lúc đó sẽ nói là bị người khác hãm hại, hơn nữa giống như họ hiện tại có quan hệ khá tốt với người nhà của những người bị hại, cho nên, chuyện này sẽ bị ảnh hường nên chậm lại rất nhiều, nói không chừng sẽ không tạo thành một chút thương tích nào cho tập đoàn Thầm thị đâu.”

“Thật là một bài toán khó.” Lý Hoa Hoa cau mày nghĩ thầm.

Người sai cuối cùng trong chuyện này, là Lý Hoa Hoa, Lý Hoa Hoa vì khoảng thời gian trước đó bị ba người đàn ông đứng trước cửa công ty náo loạn một chút, tạo thành ảnh hường lớn với công ty, vẫn luôn xử lý mấy ngày nay, mới xử lý chuyện đó rõ ràng được.

Rốt cuộc có thời gian, chuyện tiếp theo cần ra tay là phải đối phó với nhà họ Thẩm, còn đang tự hỏi không biết nên dùng cách nào, vừa hay, biết được bên trong nhà họ Thẩm xảy ra chuyện, vì thế, trực tiếp tìm đến Thầm Thanh Huyền, không ngỡ tới, bản thân cô ta cùng ngồi bàn bạc với Thầm Than Huyền, cô ta chỉ tùy tiện ám chỉ một chút, Thầm Thanh Huyền vậy mà nghiến răng nghiến lơi đồng ý rồi.