[Ngôn Tình] Bác Sĩ Thiên Tài (Tần Lạc)

Chương 179: Đủ cho cô ta ăn một vố đau



“Hì hì, vậy thì tốt rồi, cám ơn anh, anh Minh!”

Dương Hoàng Việt cười nói.

“Khoan hãy nói chuyện này trước”

Giang Bắc Minh nói.

“Chuyện anh nhờ cậu làm, làm đến đâu rồi?”

“Ý anh là chuyện bên Lý Hoa Hoa đúng không?”

Dương Hoàng Việt ngồi đối diện với Giang Bắc Minh, nói với vẻ mặt nghiêm túc.

“Chuyện này em vẫn luôn điều tra, này, anh Minh, anh đừng nói nếu không điều tra thì không biết, Lý Hoa Hoa đúng thật là lòng dạ xấu xa.

Em đã cho người điều tra khắp nơi, trong tập đoàn Lý Thị nhà bọn họ thật sự có rất nhiều chuyện đáng xấu hồ, nếu phơi bày hết những thứ này, có lẽ cũng đủ đề Lý Hoa Hoa bị một vố đau rồi! ”

“Ô, có những chuyện gì, cậu nói anh nghe xem nào.”

Giang Bắc Minh đột nhiên hào hứng hỏi.

Giang Bắc Minh không phải là người thích gây chuyện, nhưng nếu đối phương chọc giận anh, anh nhất định sẽ không bao giờ nhẹ tay bỏ qua cho họ.

Lý Hoa Hoa suýt chút nữa đã khiến công ty của Thẩm Thanh Lan phá sản, cho nên Giang Bắc Minh đương nhiên không thề bỏ qua cho Lý Hoa Hoa được.

Vì đối phương đã chọn đờ trò bên công ty trước, vậy thì Giang Bắc Minh cũng chọn bắt đầu ra tay từ công ty của Lý Hoa Hoa! Dương Hoàng Việt được cử đi bí mật điều tra công ty của Lý Hoa Hoa đề xem có điều gì mờ ám không.

Không ngờ, vừa mới bắt đầu điều tra đã tra ra được công ty của Lý Hoa Hoa thực sự có điều mờ ám.

“Anh Minh, sản nghiệp chính của nhà họ Lý là giải trí”

Dương Hoàng Việt nói với Giang Bắc Minh.

“Anh Minh, anh cũng biết rằng dưới trướng Lý Hoa Hoa có một công ty giải trí, công ty này bồi dưỡng nhiều nghệ sĩ để giúp họ kiếm tiền.

Mặc dù không có nghệ sĩ nào trong số đó là ngôi sao hạng nhất nhưng hầu hết họ đều nồi tiếng.

Trong hai hôm vừa rồi em cũng đã điều tra được, có một số người hầu như đêm nào cũng ở cùng nhau để hút ma túy, này anh xem, anh Minh, đây là danh sách những nghệ sĩ đó, nhìn xem.



Giang Bắc Minh cầm danh sách mà Dương Hoàng Việt lấy từ trong túi ra, xem xét rồi nói: “Những nghệ sĩ này dường như được nhiều người biết đến, đúng không?”

“Vâng!”

Dương Hoàng Việt gật đầu nói.

“Những nghệ sĩ này tuy không phải là ngôi sao hạng nhất nhưng cũng rất nồi tiếng, trong nước hầu như ai cũng biết đến họ.

Hơn nữa, tôi đã khảo sát những nghệ sĩ này, cộng lại họ đang có ít nhất năm bộ điện ảnh.

Ngoài ra còn có ba bộ phim truyền hình, tất cả đều đã được quay và đang chờ phát hành.

Hiện nay, mọi người gần như không khoan nhượng với những vụ lạm dụng ma túy của các nghệ sĩ.

Vì vậy, nếu như vào lúc này, chúng ta tố cáo tất cả những nghệ sĩ này đề cảnh sát bắt họ đi, thì lợi nhuận hàng năm gần 70 tỷ mà các nghệ sĩ này mang lại cho Tập đoàn Lý Thị coi như mất sạch.

Hơn nữa, Tập đoàn Lý Thị còn đầu tư vào năm bộ phim điện ảnh và ba bộ phim truyền hình một khoản gần 245 tỷ! ”

“Nếu tất cả những nghệ sĩ này bị bắt, thì những bộ phim và chương trình truyền hình mà họ đã tham gia sẽ không bao giờ được phát hành, và những nghệ sĩ này sẽ không bao giờ quay trở lại hoạt động trong giới trí được nữa.

Bằng cách này, Tập đoàn nhà họ Lý sẽ tổn thất vô cùng lớn, ít nhất cũng phải tầm ba trăm tỷ! ”

Dương Hoàng Việt nói với Giang Bắc Minh.

“Chà, cũng khá đấy!”

Giang Bắc Minh gật đầu nói.

“Còn gì nữa không?”

“Vâng!”

Dương Hoàng Việt gật đầu rồi tiếp tục nói.

“Vẫn còn một số hộp đêm trực thuộc Tập đoàn Lý Thị.

Những hộp đêm này lớn hơn quán bar của em rất nhiều.

Mấy hộp đêm này không chỉ ở thành phố Lâm Hải của chúng ta, mà còn có ở một số thành phố xung quanh.

Em đã yêu cầu họ điều tra cần thận.

Có một số hoạt động mờ ám trong một số hộp đêm, ví dụ như buôn bán ma túy, mua dâm bán dâm! Những điều này nếu bị tố cáo, tuy sẽ không ảnh hường lớn đến nhà họ Lý, nhưng nếu những nghệ sĩ đó bị bắt và những hộp đêm này bị đóng cửa, chà, Lý Hoa Hoa chắc sẽ buồn bã suốt một thời gian dài đấy!”

“Được rồi!”

Giang Bắc Minh cầm tài liệu Dương Hoàng Việt đưa cho, nhếch mép, gật đầu rồi nói.

“Chỉ những thứ này là đủ rồi! Ngày mai, anh sẽ tặng quà cho Lý Hoa Hoa!”

“Anh Minh, hôm nay em nghe được một tin.

Lúc Lý Hoa Hoa đang họp hội đồng quản trị, thì bất ngờ cô ta lại đánh mấy quả rắm to không gì bì được khiến cả công ty được một phen nghẹt thở.

Việc này có phải cũng do anh làm không? Có phải không? ”

Dương Hoàng Việt cười hỏi.

“Cậu đoán xem?”

Giang Bắc Minh hỏi ngược lại.

“Em đoán là do anh đã dở trò!”

Dương Hoàng Việt cười nói.

“Những việc như thế thì chỉ có anh Minh mới làm được thôi, ha ha, nhưng mà anh Minh này, Lý Hoa Hoa đã gây ra tồn thất lớn như vậy với công ty của chị dâu.

Anh đối phó với cô ta thế này thì chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy hấp dẫn rồi! Lý Hoa Hoa trông cũng xinh đẹp, nước da trắng trẻo và phong thái nồi bật, vậy mà trong cuộc họp hội đồng quản trị, ở trước mặt nhiều người máu mặt như vậy cô ta lại đánh rắm, cảnh tượng đó chỉ nghĩ đến thôi đã cảm thấy thú vị rồi.

He he…”

Giang Bắc Minh cũng cười nói: “Thật ra anh cũng không muốn làm vậy, nhưng ai bảo cô ta đã đối xử với vợ anh như thế?”

“Đúng vậy, ai bảo cô ta bất nhân trước, thế thì đừng trách chúng ta bất nghĩa!”

Dương Hoàng Việt cười nói.

“Có điều, anh Minh này, em vẫn phải nói với anh một điều, em phát hiện ra, những năm này, anh có thề xử lí bất cứ ai, nhưng không ai có thể đắc tội với anh.

Thủ đoạn của anh thực sự quá quyết liệt lại còn luôn độc đáo, khác người nữa chứ!”

Giang Bắc Minh liếc nhìn Dương Hoàng Việt rồi bật cười.

Lý Hoa Hoa hôm nay tâm trạng rất tệ, rất, rất tệ.

Buồi sáng ở công ty xảy ra nhiều chuyện như vậy khiến cô ta hôm nay không dám đến công ty.

Buồi sáng, sau khi gọi điện cho Giang Bắc Minh, một mình cô ta lái xe trờ về nhà, đóng cửa lại, sau đó tắt điện thoại di động rồi nhốt mình trong phòng cả ngày.

Dù bố mẹ ở ngoài cửa có gọi thế nào, cô ta cũng mặc kệ họ.

Cô ta thật sự rất tức giận, lần trước cô có thể bình tĩnh đối mặt với chuyện của ba người đàn ông, nhưng chuyện xảy ra sáng nay thật sự khiến cô ta cảm thấy không còn chút mặt mũi nào nữa.

Cô ta làm việc ở công ty đã lâu và luôn giữ hình ảnh xa cách, lạnh lùng với mọi người.

Mục đích là để trau dồi uy tín và tiếng nói của cô ta ở công ty có quyền lực hơn.

Thế nhưng, vì mấy quả rắm hôm nay, mà uy tín hay thề diện của cô ta trong cũng đều bay biến sạch sành sanh.

Là phụ nữ, xảy ra chuyện như thế này, cô ta thật sự không còn mặt mũi gặp ai, cô tin chắc rằng chuyện sáng nay chắc chắn sẽ được lan truyền với tốc độ nhanh nhất và giờ thì dù là ai ở hang cùng ngõ hẻm nào cũng đều đã biết.

Sau này cô ta làm sao còn có thể ra ngoài gặp gỡ mọi người! Tuy rằng cô ta vẫn là một người khá mạnh mẽ, nhưng cô ta cũng chỉ là phụ nữ, cũng cần mặt mũi, thề diện! Vừa nghĩ đến những chuyện đã xảy ra, cô ta liền nghĩ ngay đến Giang Bắc Minh, Lý Hoa Hoa nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ như máu, nếu lúc này Giang Bắc Minh đứng ở trước mặt cô ta, cô ta thật sự muốn chém Giang Bắc Minh cả trăm lần ngàn lần!