[Ngôn Tình] Bác Sĩ Thiên Tài (Tần Lạc)

Chương 62: Người khởi xướng



Giang Bắc Minh lúc này đang rất là thỏa mãn, bởi đây là lần đầu tiên anh nắm tay Thẩm Thanh Lan.

Tay nhỏ của cô trắng nõn, mềm mại, mịn màng như không xương, nằm ở trong tay có cảm giác vô cùng thích.

Xem ra đây là một bước tiến lớn chờ trước khi Thẩm Thanh Lan chủ động nằm trên giường ngủ với anh! Tuy rằng đêm qua bởi vì chuyện Giang Bắc Minh ở trên xe hút thuốc mà khiến anh và cô có một chút mâu thuẫn, nhưng giữa vợ chồng luôn như vậy.

Có đôi khi cãi nhau là một sự trợ giúp gia tăng tình cảm giữa hai người.

Đôi khi, mỗi lần làm hòa sau khi cãi nhau là một lần thăng hoa tình cảm.

Anh nắm tay Thẩm Thanh Lan đi vào trong một quán nướng.

“Ông chủ, mang cho tôi mười xiên thịt dê, mười xiên thịt bò, mười xiên rau hẹ, mười xiên thận, còn đậu cô-ve, ớt xanh gì đó đều thêm một chút”

Sau khi hai người tìm chỗ ngồi, Giang Bắc Minh liền gọi ông chủ quán nướng tiếp: “Đúng rồi, mang thêm cho tôi hai chai bia lạnh, nhớ là phải thật lạnh nhé: “Được!”

Ông chủ mỉm cười rồi bắt tay vào việc.

“Em có muốn uống một chai không?”

Giang Bắc Minh nhìn về phía Thẩm Thanh Lan rồi hỏi.

“Không uống, anh uống một mình đi, lát nữa còn phải lái xe!”

Thẩm Thanh Lan xua tay với Giang Bảc Minh.

Thẩm Thanh Lan tuy rằng có uống rượu, nhưng mà ngày thường uống rất ít, chỉ khi đi xã giao cô mới tượng trưng uống một chút.

“Không lái xe, lát nữa đi bộ về! Ăn no đi bộ về cho dễ tiêu hóa”

Giang Bắc Minh nói với Thẩm Thanh Lan.

Nơi này tuy rằng là khu chợ đêm, nhưng mà nhà Thẩm Thanh Lan cũng không phải quá xa, đi bộ hai cây mất tầm hai mươi phút là tới nhà! Nói xong Giang Bắc Minh liền cầm chai bia trên bàn rót cho mình một cốc, cho Thẩm Thanh Lan một cốc.

Thẩm Thanh Lan cũng biết nơi này cách nhà không xa, cho nên khi thấy Giang Bắc Minh rót bia cho mình cũng không từ chối.

Rất mau, que nướng gì đó đều đã bê hết lên.

“Nào, nếm thử xem hương vị ở chỗ này có phải vô cùng tuyệt không?”

Giang Bắc Minh cầm lấy một xiên thịt dê đưa cho Thẩm Thanh Lan rồi nói.

“Cảm ơn”

Thấm Thanh Lan nhận xiên thịt dê, do dự nhìn nó một chút.

Nói thật thì Thẩm Thanh Lan lớn đến từng này rồi nhưng đây là lần đầu tiên cô ăn vặt ở quán vỉa hè bên đường, cho nên hiện tại cô có chút rối rắm.

Ngẩng đầu thì nhìn thấy Giang Bắc Minh đang ăn rất ngon lành, không hề có chút lo lắng gì.

““Ừm, món này thật ngon, bột bỏ vào đúng chỗ, ớt cay rắc trên mặt cũng đặc biệt thơm…”

Giang Bắc Minh vừa ăn vừa nhận xét.

Nhìn thấy Giang Bắc Minh ăn ngon như vậy, Thẩm Thanh Lan cũng thử ăn.

Ngay khi cho nó vào trong miệng, mắt Thẩm Thanh Lan tức khắc cũng sáng ngời.

Thật là không nghĩ tới quán ăn vặt vỉa hè bên đường này lại ngon như vậy, thật sự thì so với những món gọi là vô cùng vệ sinh đó đã từng ăn trước đây ngon hơn nhiều.

Sau khi cản một miếng, Thẩm Thanh Lan không cầm lòng được lại ăn miếng thứ hai.

Rất mau, Thẩm Thanh Lan đã ăn xong một que xiên nướng, nhưng mà cô vẫn chưa đã thèm, lại lần nữa cầm một que xiên lên.

“Thế nào, có phải rất ngon không?”

Giang Bắc Minh cười hỏi Thẩm Thanh Lan.

“Đúng vậy, nó rất ngon!”

Thẩm Thanh Lan gật gật đầu nói.

“Nào, cả hai chúng ta uống một ly!”

Giang Bắc Minh cầm cốc bia lên rồi nói với Thẩm Thanh Lan: “Chúng ta là đôi vợ chồng từ khi kết hôn tới nay, đây là lần đầu tiên uống bia cùng nhau đấy?”

“Đúng vậy, đây là lần đầu tiên”

Thẩm Thanh Lan cũng nâng cốc bia lên, gật đầu nói.

“Được rồi, cốc bia đầu tiên này sẽ chúc cho tình yêu của chúng ta dài lâu”

Giang Bắc Minh cười, cụng bia với Thẩm Thanh Lan, sau đó cầm bia lên uống một hơi cạn sạch! Thẩm Thanh Lan cũng như thế, chỉ là sau khi uống bia xong, Thẩm Thanh Lan lại bị buốt bởi cái lạnh của bia! “Thật lạnh..”

Thẩm Thanh Lan nói.

“Ha ha..”

Giang Bắc Minh cười nói: “Trên vỉa hè phải ăn que nướng, uống bia lạnh như vậy, sau đó, những áp lực công việc đều sẽ quên hết, loại cảm giác này thật sự rất tuyệt!”

“Thật sự rất tuyệt!” Thẩm Thanh Lan gật gật đầu rồi nói.

Lần đầu tiên ăn đồ ngon như vậy, cho nên sau đó Thẩm Thanh Lan cũng không kiêng nể hình tượng khi ăn, rất nhanh trên mặt Thẩm Thanh Lan đã dính đầy gia vị, trên môi cũng dính đầy dầu mỡ.

Nhưng mà, lúc này nhìn Thẩm Thanh Lan dường như đã thấy cô có vẻ bình dân đi rất nhiều, điều này khiến cho Giang Bắc Minh có cảm giác nhìn mãi cũng không đủ.

Sau khi ăn và thanh toán xong, hai người cùng nhau đi bộ về nhà.

Lúc này hai người không có nắm tay nữa mà chỉ cứ như vậy sóng vai cùng nhau chậm rãi đi về nhà.

Trên con đường nhỏ ven sông, khung cảnh tao nhã, thỉnh thoảng tỏa ra hương hoa làm sảng khoái tâm hồn.

Mà gió trên bờ sông cũng luôn thổi vào mặt, làm cho Giang Bắc Minh cùng Thẩm Thanh Lan đang đi trên đường không cảm nhận được sự nóng bức nữa.

Thẩm Thanh Lan sau khi uống một chút rượu, khuôn mặt xinh đẹp của cô đã ửng đỏ lên, hơn nữa gió thổi vào mặt làm tóc cô có chút hơi rối.

Lúc này nhìn cô rất là quyến rũ.

“Em nghĩ như thế nào về chuyện hôm trước anh đã nói với em?”

Giang Bắc Minh đột nhiên quay đầu, nhìn về phía Thẩm Thanh Lan rồi hỏi.

“Chuyện gì?”

Thẩm Thanh Lan sửng sốt, hiển nhiên cô đã quên mất.

“Anh nói với em hãy bớt thời gian làm việc lại, dành cho mình một ngày nghỉ ngơi, sau đó anh sẽ đưa em đi chơi”

Giang Bắc Minh nói với Thẩm Thanh Lan.

“Em sẽ suy nghĩ về về vấn đề này”

Thẩm Thanh Lan nói: “Gần đây thật sự công ty rất bận nên không có thời gian rảnh, chờ qua đoạn thời gian bận rộn này rồi nói sau”

“Được rồi!”

Giang Bắc Minh gật gật đầu.

Anh có thể nghe ra, bởi vì hôm nay hai người cùng nhau ăn que nướng, cùng nhau tản bộ về nhà, làm Thẩm Thanh Lan bắt đầu có chút buông lỏng, có chút nguyện ý muốn ở lại cùng anh.

“Đúng rồi, anh đã biết chuyện xảy ra hôm nay chưa?”

Thẩm Thanh Lan nói với Giang Bắc Minh.

“Anh không biết, làm sao vậy, có chuyện gì sao?”

Giang Bắc Minh hỏi.

“Là về chuyện của Lý Hoa Hoa”

Thẩm Thanh Lan nói: *Hôm nay giữa trưa, có người làm phiên Lý Hoa Hoa ở trước cửa công ty”

Thẩm Thanh Lan là người phụ nữ tương đối truyền thống, cho nên khi nói đến những việc này, cô có chút ngượng ngùng, thậm chí mặt có chút đỏ lên.

*Ồ, chuyện này anh có biết, nghe nói đã truyền khắp nơi trên Weibo cùng một số trang web xã hội”

Giang Bắc Minh cười nói, chuyện này anh sao có thể không biết được, anh chính là người khởi xướng mài!