[Ngôn Tình] Hoa Thần

Chương 14: Yến tiệc ra mắt



Lúc Thiên Hoa đi đến thì đã thấy hai người ngồi chờ ở đó sẵn còn có thêm hai cô muội muội của nàng cũng ở đó.

Thiên Hoa nhìn thấy được vẻ ghen tỵ lóe lên đôi mắt của Cẩm Vân và Cẩm Tuệ.

Nàng liền nhẹ nhàng hành lễ rồi đứng sang một bên, Dương Hạo Thiên rất hài lòng về điểm này của nàng nếu không có vụ việc khi xưa thì chắc ông ta cũng sẽ nhìn nhận nàng bằng con mắt khác.

Tuy nhiên mọi chuyện đã trôi qua rồi đâu thể quay trở lại, ông nhìn thấy rõ sự hờ hững trong mắt nữ nhi này.

Tuy nhiên ông lại chẳng quan tâm vì trước giờ con cái chỉ là vật giúp ông thăng tiến cũng như La Tường Vân có ích với ông hơn chính thê kia là ví dụ điển hình.

Lần này cũng vậy không phải ông xót đôi nữ nhi song sinh kia mà hai nữ nhi đó ông đã tính đến chuyện khác rồi.

Lần này hoàng thượng đã nói chỉ cần ông đồng ý đưa nữ nhi sang Sở quốc hòa thân thì hoàng thượng sẽ cắt cho ông ta một tòa thành để ban thưởng.

Một nữ nhi bị vứt bỏ đổi lấy một tòa thành trì thật là một mối hời mà.

Dương Hạo Thiên thấy không khí có vẻ thâm trầm liền nói:

"Ta biết con bất mãn với phụ thân và mẫu thân chuyện đưa con xuống thôn trang, tuy nhiên đó là chuyện không mong muốn. Bây giờ con trở về rồi thì hãy lấy lại thân phận đại quận chúa của con. Ngày mai ta sẽ mở một yến tiệc trong vương phủ để giới thiệu con với tất cả mọi người, con hãy chuẩn bị đi ".

La Tường Vân thấy thế vội phụ họa theo:

"Ta và các muội muội của con đã chuẩn bị rất nhiều xiêm y và trang sức quý giá cho con, đến lúc đó con có thể chọn lựa ".

Thiên Hoa hờ hững trả lời:

"Không cần làm phiền đến trắc phi, y phục của ta rất nhiều không cần người phải quan tâm,ý tốt của hai vị muội muội ta xin nhận ".

La Tường Vân vô cùng tức giận, danh xưng trắc phi là ung nhọt trong lòng bà. Mặc dù bây giờ mọi việc trong Vương phủ do bà định đoạt nhưng vị trí chính phi kia vẫn không bao giờ thuộc về bà.

Bà qua hiểu Dương Hạo Thiên, nếu không có gì bất lợi hắn sẽ không bao giờ phế chính thất nên giấc mơ của bà không bao giờ thành hiện thực được.

Tuy nhiên trước mặt Vương gia bà lại không thể nói được gì, Cẩm Vân mặc dù đã được tỷ tỷ nhắc nhở tuy nhiên tính hiếu thắng trong lòng nàng ta không nhịn được liền sẵng giọng nói:

"Tỷ tỷ một câu trắc phi, hai câu trắc phi có vẻ như không coi mẫu thân ra gì cả, với lại tỷ tỷ ở dưới thôn trang nghèo hèn thì làm gì có y phục và trang sức quý giá được chứ ".

Thiên Hoa ngẩng đầu lên nhẹ nhàng cười nói:

"Ta nói có gì sai sao, theo như quy chế của Nam Quốc được đích thân thái hoàng thái hậu ban ra trong hoàng thân quốc thích chỉ được gọi chính thê là mẫu thân còn tất cả các thiếp thất khác thì không được tự xưng hô. Phải chăng muội muội không được học qua hay là Dương Vương Phủ muốn chống lại chiếu chỉ ban ra từ trước ".

Lúc này mặt Vương gia đã đen sạm, tội kháng chỉ mất đầu như chơi, làm sao hắn gánh nổi.

Đúng là có chuyện như thế,nhưng hắn quen dung túng cho La Tường Vân rồi nên không để ý cho lắm, cũng may hôm nay nha đầu kia nhắc hắn mới nhớ hắn liền quát lên:

"Đại tỷ ngươi nói đúng đó, lần sau không được xưng hô tùy tiện nữa, nếu đến tai hoàng thượng và hoàng hậu thì thế nào,lại nói Dương Vương phủ ta không có phép tắc ".

Ba người nhìn nhau tuy tức giận nhưng không dám nói gì cả.

Thiên Hoa mỉm cười đắc thắng nói giọng mỉa mai:

"Y phục và đồ trang sức của ta e rằng cả ba người gộp lại cũng không bằng của ta đâu, đừng vội coi thường người khác, đừng nghĩ mình không có nghĩa là người ta cũng không có ".

Nói xong Thiên Hoa liền quay đầu đi thẳng không để ý đến sắc mặt của mấy người kia.

Nhìn thấy tình cảnh như thế Dương Hạo Thiên vô cùng tức giận quát lớn:

"Ba người cẩn thận cái miệng đừng để ta phải bị quan ngự sử viết tội. Ngày mai ta có mời quan khách các người liệu đấy mà hành xử, ngay cả việc xưng hô cũng thay đổi đi ".

Ba mẫu tử vội cúi người xuống gật đầu ra vẻ hiểu ý, Dương Hạo Thiên thấy mọi chuyện đã xong liền đi về hướng Lộc Đình Ký.

La Tường Vân vô cùng tức giận, thời gian này không hiểu Vương phi tìm ra đâu một ả đào hát vô cùng xinh đẹp câu dẫn Vương gia.

Thế là Dương Hạo Thiên đặc cách cho ả ta làm thị thiếp ban cho Lộc Đình Ký làm nơi ở, mà Lộc Đình Ký rất gần thư phòng như thế thật có lợi cho ả đào hát kia.

Từ ngày đó đến giờ tuy Vương Gia vẫn đến gặp bà nhưng đã dần ít đi không còn đều đặn như trước nữa.

Bất giác La Tường Vân đưa tay lên xoa nhẹ dung nhan của mình, bà có phần tự ti và mặc cảm nhan sắc của mình.

Cẩm Tuệ là người thông minh nhất trong ba người, mọi kế hoạch và mưu kế đều từ nàng ta mà ra.