Người Chồng Thay Thế - Trò Đùa Hôn Nhân

Chương 57: Thật thật giả giả



Đôi nam nữ trần trùi âu yếm trên giường cùng với những tiếng rên rỉ dâm đãng.

Sống lưng lạnh đến nỗi run rẩy, sắc mặt đại biến.

Hứa Tĩnh trố to mắt, hoàn toàn không tin vào những gì mình đang thấy, gương mặt trắng bệt không một giọt máu.

Những người ở phía dưới không ngừng chỉ chỏ lên người cô, những lời khen ngợi khi nãy giờ đã biến thành những lời chửi rủa.

Cô chưa kịp phản ứng thì một đám truyền thông, phóng viên xông tới trước mặt cô, chen lấn xô đẩy.

" Hứa Tĩnh, chuyện này là thật ạ? "

" Hứa Tĩnh, cô có muốn giải thích gì không ạ? "

" Các vai diễn mà cô có được là cô dùng thân thể của mình đổi lấy sao? ''

" Hứa Tĩnh, cô có giải thích gì về chuyện này không? "

" Hứa Tĩnh, cô có thù oán với ai ạ? Cô cảm thấy là ai làm? Đây là hình ảnh thật hay là giả? "

" Hứa Tĩnh, cô đã vi phạm hợp đồng cũng như làm hại danh tiếng của tập đoàn Diệp thị, sẽ có kết quả bồi thường như thế nào? "

" Hứa Tĩnh, cô dùng quy tắc ngầm để tiến thân vào showbiz đúng không? "

" Tất cả các người này đều có vợ, có bạn gái, cô có cảm thấy bản thân làm sai không? "

Các phóng viên đua nhau truy hỏi Hứa Tĩnh, chen lấn nhau để có thể chụp được hình ảnh trên màn hình và phản ứng của Hứa Tĩnh.

Sắc mặt lúc xanh lúc trắng, Hứa Tĩnh chỉ biết lắc đầu che lại đôi tai. Vừa muốn xoay người bỏ trốn nhưng các phóng viên cũng không vừa mà chạy theo truy hỏi.

" Cút, cút hết cho tôi.''

Hứa Tĩnh không kiềm chế được la thét lên, nhưng thái độ mất bình tĩnh ấy lại khiến cho các phóng viên càng thêm phấn khích mà chụp hình không ngừng tay.

Đây sẽ là tin tức hot nhất!

Trong lúc Hứa Tĩnh không biết làm gì thì một đội bảo vệ chạy tới cản trở các phóng viên, hộ tống cô ta ra ngoài.

Diệp Tử Hàn nâng khóe môi, đi ra khỏi khách sản đeo lên xe màu đen Rolls. Lái được một đoạn thì ngừng lại, một hình bóng đang đứng ẩn khuất trong màn đêm nhanh chóng mở cửa xe đeo lên ghế phụ.

Chiếc xe màu đen phóng nhanh trên con đường dài, để lại chỉ là khói bụi và những chiếc lá rụng dưới mặt đất.

" Có bị phát hiện không? "

Lăng Thiếu Phong tháo bỏ chiếc khẩu trang màu xám, không ngừng thở hổn hển:" Một chút nữa, một chút nữa tôi bị nhân viên công ty chú phát hiện. "

Khiến Hứa Tĩnh thân bại danh liệt quả thật không dễ dàng, không chỉ phải dùng máy nghe lén, định vị còn phải mời tới thám tử. Vậy mà anh còn phải chính thân ra tay hack máy tính bên bộ phận kĩ thuật để phát ra những hình ảnh " đẹp " kia.

" Thế nào? Buổi tiệc không tệ chứ? "

Diệp Tử Hàn cong khóe môi, tâm trạng vô cùng tốt, gương mặt hiện rõ sự vui vẻ, thoải mãn:" Không tệ. "

" Công việc của tôi xong rồi nhưng chú sẽ phiền phức một thời gian dài. "

Diệp Tử Hàn nhấn ga không ngừng tăng nhanh tốc độ, ấn đường khẽ nhéo lại nhưng rất nhanh đã biến mất.

" Các sản phẩm của Hứa Tĩnh đại diện tôi đã ngưng sản xuất hết trong nửa tháng trước. Còn về hình ảnh tập đoàn.. tôi nghĩ không có vấn đề lớn. "

Lăng Thiếu Phong mỉm cười gian xảo, vẻ mặt có phần khâm phục người anh em này:" Chú giả vờ tổ chức tiệc mừng cho cô ta, giúp tập đoàn tăng thêm một ấn tượng đẹp và để cho những người khác biết tập đoàn Diệp thị rất coi trọng và yêu mến Hứa Tĩnh. Mục đích là... Hứa Tĩnh làm sai, thì trong mắt của những người khác, tập đoàn Diệp thị chỉ là kẻ bị hại, kẻ đáng thương khi tin tưởng nhầm người. "

Diệp Tử Hàn không lên tiếng, ngầm thừa nhận.

Lăng Thiếu Phong biết mình đoán đúng không khỏi cười sảng khoái. Anh rút điện thoại từ trong túi ra, chỉ trong chốc lát, số lượng người tìm kiếm tên Hứa Tĩnh lên tới top một. Các hình ảnh, vdieo của Hứa Tĩnh được cư dân mạng chia sẻ khắp nơi, lên tới hàng triệu lượt, còn nổi tiếng hơn các diễn viên hạng S, hạng A.

Nhếch miệng từ châm biến, đưa điện thoại tới trước mặt Diệp Tử Hàn:" Rõ ràng có rất nhiều người thích cô ta nhưng khi sảy ra chuyện họ lại chuyển hướng theo gió, rút cuộc họ ghét là vì Hứa Tĩnh sai hay là... Hứa Tĩnh không còn vinh quang như trước? "

Diệp Tử Hàn trở nên trầm lặng, không trả lời câu hỏi của Lăng Thiếu Phong.

Một khi đã bước vào thế giới của giới thượng lưu, có lẽ bạn sẽ òa lên với sự mệt mỏi, với sự lạnh lẽo của nơi này.

Tự hỏi:" Đâu là thật, đâu là giả... "