Người Chồng Toàn Năng Của Hoa Khôi

Chương 103: Vị bạn học này



Không lâu sau khi Diệp Thiên Bách rời đi, chưa đầy một phút, trợ lý của hiệu trưởng đã bước vào.

“Hiệu trưởng, ông thật sự để giáo sư Diệp hay thế chủ trì buổi tọa đàm của giáo sư Trương à? Một chàng trai trẻ như vậy, tôi thậm chí còn không dám nói tên của cậu ấy với các bạn cùng lớp.”

Trợ lý hiệu trưởng có chút lo lắng nói với hiệu trưởng.

“Đừng quá lo lắng, giáo sư Diệp không phải là người bình thường. Có thể cậu ấy chưa có nhiều kinh nghiệm giảng dạy, nhưng còn về kiến thức chuyên môn thì tôi nghĩ rằng trong trường của chúng ta không ai có thể giỏi hơn cậu ấy đâu.”

Lưu Quốc Đông uống một ngụm nước, sau đó phất phất tay.

“Giỏi như vậy sao?”

“Giáo sư Diệp chắc là rất nổi tiếng nhỉ?”

Trợ lý hiệu trưởng kinh ngạc nói.

“Cậu ấy không nổi tiếng lắm và chính phủ sẽ không để anh ấy nổi tiếng, vì anh ấy quá giỏi.”

Lưu Quốc Đông trong lời nói có ý gì đó. “Chuyện này...

Khi trợ lý hiệu trưởng nghe những lời này của hiệu trưởng, cô có chút không hiểu, cô cảm thấy như bị lạc trong sương mù.

“Được rồi, đừng nói nhiều về giáo sư Diệp nữa, cô chỉ cần biết giáo sư Diệp có thể đến trường chúng ta dạy học, đó chính là vinh hạnh của trường chúng ta.”

Lưu Quốc Đông võ võ vai trợ lý nói, sau đó rời khỏi văn phòng.

Sau khi nghe được lời này của Lưu Quốc Đông, trong lòng trợ lý hiệu trưởng kinh ngạc, sững sờ đứng tại chỗ, rất lâu không có phản ứng lại.

Đại học Quốc gia Giang Thành, Phòng đa phương tiện 302, tòa nhà giảng dạy thứ hai.

Lúc này, trong phòng học lớn, có sức chứa lên đến hàng trăm người đã chật kín chỗ ngồi.

“Vừa nấy, trợ lý hiệu trưởng đến, nói rằng giáo sư Trương không thể đến ngay vì có chuyện gấp, hiệu trưởng đã tìm đến một giáo sư để thay thế tọa đàm với chúng tạ”

“Không phải chứ, tôi tranh thủ đến đây để được gặp giáo sư Trương, luận văn tốt nghiệp của tôi đang đi vào ngõ cụt, tôi đang rất cần lời khuyên của giáo sư Trương, hiện tại tôi có thể làm gì đây?”

“Bạn có thể hỏi ý kiến của giáo sư thay thế”

“Nghe giọng điệu của trợ lý hiệu trưởng, giáo sư thay thế là một giáo sư còn rất trẻ, có thể so với giáo sư Trương sao?

“Trường đại học hàng đầu quốc gia, vậy mà lại sắp xếp như chơi đùa thế này!”

Có rất nhiều cuộc thảo luận đã diễn ra trong phòng đa phương tiện, trong đó cũng có một số tỏ thái độ không hài lòng.

Lúc này, Hạ Thanh Nguyệt ngồi ở vị trí phía trên trong phòng học, nghe được những lời nghị luận này, khế cau mày.

Xem ra chuyến này cô đến đây không có thu hoạch được gì rồi. Nhưng mà, nếu đã đến, cô cũng không có ý định rời đi ngay lập tức.

Có lẽ nội dung giảng dạy của giáo sư mới tới này, ít nhiều cũng có chút tác dụng với cô.

Cũng chính vào thời điểm Hạ Thanh Nguyệt nghĩ như vậy, cửa phòng học vang lên tiếng vang quen thuộc, một bóng dáng xuất hiện trong tầm mắt của cô.

Nhìn bóng dáng quen thuộc này, lông mày Hạ Thanh Nguyệt nhíu chặt lại.

“Diệp Thiên Bách? Anh đến đây làm gì? Anh đã quên tôi đã nói gì với anh rồi sao?”

Trong khoảnh khắc Hạ Thanh Nguyệt nhìn thấy Diệp Thiên Bách, liền theo bản năng nói.

Dựa theo tiếng nói phát ra, Diệp Thiên Bách cũng phát hiện ra Hạ Thanh Nguyệt, lúc đầu anh có chút kinh ngạc, sau đó trên mặt nở nụ cười, đi đến hướng bục giảng.

“Vị bạn học này, tôi quả thực tên là Diệp Thiên Bách, nhưng bạn hô to gọi nhỏ với tôi như vậy, có chút không được tôn sư trọng đạo cho lắm”

Diệp Thiên Bách nhìn Hạ Thanh Nguyệt, vẻ mặt bình tĩnh nói. “Giáo sư? Đây chính là giáo sư đến thay thế? Còn trẻ như vậy sao?”

“Nhìn qua dường như cũng không lớn hơn chúng ta mấy tuổi, thật sự có thể tọa đàm thay giáo sư Trương sao?”

“Các giáo sư của khoa Y, đặc biệt là những giáo sư có liên quan đến Trung Y, về cơ bản đều là những giáo sư già ở độ tuổi năm mươi, sáu mươi, đột nhiên có một vị giáo sư trẻ như vậy có chút không quen.”

Sau khi nhìn thấy Diệp Thiên Bách, phòng học nhỏ lại bắt đầu vang lên tiếng thì thầm.

“Diệp Thiên Bách, anh đang làm cái quái gì vậy?”

Vị trí của Hạ Thanh Nguyệt ở gần bục giảng nhất, cô hạ thấp giọng hỏi Diệp Thiên Bách.